Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Thiện Ác Bất Phân - Chapter 98: Lưu thị

Những ngày sau khi trở về từ Phủ Thành, Giang Tử Kiều tạm thời gác lại những âm mưu, những trận chiến để tận hưởng sự yên bình hiếm hoi tại Thạch Gia Thôn. Hắn dành thời gian nghiền ngẫm [Dẫn Khí Quyết], cố gắng vận hành luồng khí tức yếu ớt trong cơ thể, dù tiến triển còn chậm chạp nhưng cũng mang lại một niềm hy vọng mới về việc nâng cao thực lực bản thân. Kỹ năng [Sơ cấp Dược Lý] (Bị động) cũng giúp hắn nhận biết và hiểu thêm về các loại thảo dược trong vườn nhà hay ven đường một cách tự nhiên, củng cố thêm cho vỏ bọc "Giang đại phu".

Cuộc sống trong căn nhà tranh cũng đi vào một trật tự mới đầy vi diệu. Lan Như Hương, sau đêm "trải lòng" và được Tử Kiều "khai sáng" về thân phận Quân sư, đã hoàn toàn xem hắn là bầu trời của mình. Sự tôn thờ, quyến luyến và cả tình yêu tội lỗi nhưng mãnh liệt hiện rõ trong từng ánh mắt, từng cử chỉ chăm sóc ân cần nàng dành cho hắn. Nàng không còn vẻ ưu tư, sầu muộn nữa, mà thay vào đó là sự dịu dàng, phục tùng tuyệt đối, sẵn sàng làm mọi thứ để hắn vui lòng.

Mị Kiều, sau màn thị uy của Tử Kiều, cũng đã thu liễm đi rất nhiều. Nàng vẫn giữ vẻ phong tình, nóng bỏng, nhưng không còn dám tùy tiện trêu chọc hay tỏ ra cạnh tranh ra mặt nữa. Nàng hiểu rõ vị trí của mình, một ám vệ, một công cụ hữu dụng và cả... một món đồ chơi tình dục khi Quân sư có nhu cầu. Sự phục tùng của nàng mang màu sắc khác hẳn Lan Như Hương, nó chuyên nghiệp hơn, lý trí hơn, nhưng không kém phần hấp dẫn theo một cách riêng.

Tử Kiều hài lòng với trật tự "hậu viện" mà hắn đã thiết lập. Hắn có Lan Như Hương ngoan ngoãn, tận tụy chăm sóc; có Mị Kiều nóng bỏng, sẵn sàng phục vụ nhu cầu thể xác. Hắn như một ông hoàng nhỏ trong lãnh địa của riêng mình, ung dung chờ đợi thời cơ để thực hiện những kế hoạch lớn lao hơn.

Nhưng khoảng thời gian nghỉ ngơi yên bình đó không kéo dài được bao lâu. Chỉ khoảng gần một tuần sau khi hắn trở về, vào một buổi chiều nắng đẹp, khi Tử Kiều đang ngồi dưới mái hiên đọc sách, thì Lão Mã vội vã đến báo tin: "Bẩm Quân sư, Chủ nhân... Chủ nhân đã đến!"

Tử Kiều hơi ngạc nhiên nhưng cũng không quá bất ngờ. Lý Khởi Phong đến nhanh vậy sao? Xem ra kết quả ở Thạch Thành thực sự khiến ông ta rất hài lòng. Hắn chỉnh lại y phục, ra hiệu cho Lan Như Hương đang giặt đồ ngoài sân lui vào trong, rồi cùng Lão Mã ra đầu thôn đón tiếp.

Lý Khởi Phong đến một mình, không có Ảnh đi cùng như thường lệ, chỉ có một người đánh xe ngựa trông rất bình thường đợi ở xa. Ông ta vẫn vận bộ trường bào màu xanh lam giản dị, phong thái trầm tĩnh, ôn hòa, nhưng ánh mắt nhìn Tử Kiều lại lấp lánh niềm vui và sự thán phục không hề che giấu.

"Ha ha, Tử Kiều hiền điệt! Không cần ra tận đây đón ta đâu!" Lý Khởi Phong cười lớn, bước tới vỗ vai hắn đầy thân thiết.

"Tiền bối đến thăm, vãn bối sao dám thất lễ," Tử Kiều cũng mỉm cười đáp lại. "Mời tiền bối vào nhà nghỉ chân."

Hai người cùng sánh bước về căn nhà tranh. Lý Khởi Phong nhìn cảnh vật yên bình xung quanh, gật gù: "Nơi này quả thực thanh tĩnh, rất thích hợp để hiền điệt tĩnh tâm tu dưỡng. Nhưng mà..." ông quay sang nhìn Tử Kiều, ánh mắt đầy ẩn ý, "...đại tài như hiền điệt mà cứ ẩn mình mãi ở chốn thôn quê này thì quả thực là lãng phí quá!"

Vào đến nhà, Lan Như Hương đã pha sẵn trà nóng đợi sẵn. Nàng thấy Lý Khởi Phong, người mà Tử Kiều đã úp mở giới thiệu là một "vị trưởng bối rất quan trọng", thì có phần hơi e dè nhưng vẫn cố gắng giữ lễ nghi, cúi đầu mời trà rồi ý tứ lui vào trong.

Lý Khởi Phong nhìn theo bóng nàng, khẽ gật đầu với Tử Kiều: "Vị phu nhân này... trông rất hiền thục. Hiền điệt ở đây có nàng ấy chăm sóc, ta cũng yên tâm phần nào."

Tử Kiều chỉ mỉm cười không đáp. Sau khi chắc chắn xung quanh không còn ai khác, Lý Khởi Phong mới hạ giọng, nói vào vấn đề chính, giọng đầy phấn khởi: "Tử Kiều, ta đến đây hôm nay là để báo tin mừng và trực tiếp cảm ơn hiền điệt! kế hoạch lật đổ Dương Anh tại Thạch Thành đã thành công ngoài sức tưởng tượng! Huyết Sát Đường gần như bị quét sạch khỏi khu vực Kinh Kỳ và biên ải phía Nam. Dương Anh đã đền tội, Tướng quân Trần Ngọc Lạt đang hồi phục tốt, còn khiến Đoạn Hồn Cốc phục tùng. Tất cả đều nhờ vào mưu lược thần sầu của hiền điệt!"

Ông ta nắm lấy tay Tử Kiều, giọng đầy cảm kích: "Công lao này của hiền điệt, Ảnh Nguyệt Các và cả triều đình đều ghi nhận! Dù không thể công khai ban thưởng, nhưng Hoàng Thượng đã biết đến tài năng của hiền điệt và vô cùng tán thưởng!"

"Tiền bối quá khen," Tử Kiều khiêm tốn đáp. "Đây là công sức chung của mọi người."

"Không! Công đầu là của hiền điệt!" Lý Khởi Phong quả quyết. "Và chính vì tài năng xuất chúng đó, ta hôm nay đến đây còn có một việc quan trọng hơn muốn thông báo đến hiền điệt."

Ông ta nhìn thẳng vào Tử Kiều, ánh mắt nghiêm túc: "Theo thông lệ, mỗi năm một lần, Ảnh Nguyệt Các sẽ tổ chức một cuộc họp cao tầng bí mật tại Kinh Thành. Đây là nơi các Tử Ảnh, các chỉ huy phân nhánh và những thành viên cốt cán nhất sẽ tụ họp để tổng kết tình hình, hoạch định chiến lược và đưa ra những quyết sách quan trọng cho tương lai của tổ chức. Với vai trò Quân sư, sự hiện diện của hiền điệt tại cuộc họp này là vô cùng cần thiết và cũng là sự khẳng định chính thức vị thế của hiền điệt trong Ảnh Nguyệt Các."

Ông dừng lại, rồi nói tiếp: "Cuộc họp năm nay sẽ được tổ chức vào hai tháng tới. Ta trịnh trọng mời, cũng là mệnh lệnh, hiền điệt hãy chuẩn bị lên đường đến Kinh Thành tham dự. Đây không chỉ là cơ hội để hiền điệt gặp mặt các đầu lĩnh khác, nắm bắt toàn diện hơn về tổ chức, mà còn là dịp để hiền điệt chính thức bước vào trung tâm quyền lực, trực tiếp tham gia cố vấn cho ta và cả... cho Hoàng Thượng khi cần thiết."

Lời mời này đúng như dự đoán của Tử Kiều. Hắn biết sớm muộn gì mình cũng phải đến Kinh Thành. Đây là cơ hội không thể tốt hơn để hắn thực sự hòa nhập vào thế giới này, tiếp cận trung tâm quyền lực và thực hiện những tham vọng lớn lao hơn.

"Vãn bối tuân lệnh," Tử Kiều đáp, giọng quả quyết. "Xin tiền bối cứ sắp xếp, đến thời điểm vãn bối sẽ lên đường."

"Tốt lắm!" Lý Khởi Phong cười hài lòng. "Ta biết hiền điệt sẽ không từ chối mà. Hai tháng nữa, Ảnh sẽ đến đón hiền điệt. Từ giờ đến lúc đó, cứ yên tâm nghỉ ngơi, hoặc nếu có ý tưởng gì mới về việc phát triển tổ chức, cứ cho người báo lại cho ta."

Sau khi bàn bạc thêm một vài chi tiết về tình hình Kinh Thành và những việc cần chuẩn bị, Lý Khởi Phong cũng không ở lại lâu, nhanh chóng cáo từ rời đi.

Ông ta đến cũng nhanh mà đi cũng vội, đúng tác phong của người đứng đầu một tổ chức bí mật.

Tử Kiều tiễn Lý Khởi Phong ra đến đầu thôn, nhìn theo bóng chiếc xe ngựa khuất dần, lòng tràn đầy những suy tính mới. Kinh Thành, hai tháng nữa... Hắn cần phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng cho lần xuất hiện quan trọng này.

Trở về căn nhà tranh, hắn cảm thấy tâm trạng khá tốt. Mọi việc đang diễn ra đúng hướng. Hắn đang dần nắm bắt được quy luật của thế giới này, dần tạo dựng được vị thế và sức ảnh hưởng.

Đúng lúc đó, giọng nói máy móc của Hệ thống lại vang lên trong đầu hắn sau một thời gian tương đối "êm ắng" kể từ khi hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến.

[Phát hiện tình huống phù hợp. Kích hoạt Nhiệm vụ Tùy Chọn (Nhân Quả?): Hạt Giống Thiện Tâm.]

[Bối cảnh nhiệm vụ: Tại Thạch Gia Thôn có một góa phụ tên Lưu thị, chồng mất sớm trong một tai nạn săn bắn, để lại mẹ già bệnh tật và hai con thơ dại. Cuộc sống gia đình vô cùng khó khăn, thiếu ăn thiếu mặc, lại sắp phải đối mặt với mùa đông khắc nghiệt sắp tới. Mẹ già của Lưu thị đang bệnh nặng, cần thuốc thang nhưng không có tiền.]

[Yêu cầu nhiệm vụ: Dùng khả năng và tài nguyên hiện có, giúp đỡ gia đình Lưu thị vượt qua khó khăn trước mắt một cách thiết thực và kín đáo trong vòng một tháng. (Gợi ý: Có thể dùng thân phận thầy thuốc, kết hợp kỹ năng Dược Lý và nguồn lực tài chính/vật chất).]

[Phần thưởng hoàn thành: Điểm Thiện +300, Nghiệp Điểm +50. Có thể mở khóa kỹ năng phụ trợ liên quan đến "Lòng người" hoặc "Danh vọng thôn làng" nếu hoàn thành xuất sắc.]

[Hình phạt thất bại: Không có hình phạt trực tiếp, nhưng bỏ lỡ cơ hội tích lũy điểm Thiện và Nghiệp Điểm, có thể ảnh hưởng tiêu cực đến cân bằng Thiện-Ác.]

"Hả? Nhiệm vụ giúp đỡ góa phụ?" Tử Kiều không khỏi ngạc nhiên và có chút buồn cười. Cái Hệ thống này đúng là khó đoán. Vừa mới giao nhiệm vụ chính tuyến đầy nhục dục xong, giờ lại ra một cái nhiệm vụ "nhẹ nhàng đầy tình người" thế này.

"Lưu thị... hình như mình có nghe qua tên này," hắn lục lại trí nhớ. Đúng rồi, đó là người phụ nữ ở cuối thôn, nhà cửa lụp xụp, có hai đứa con nhỏ trông khá tội nghiệp. Chồng nàng ta hình như mất cách đây hơn một năm.

"Giúp đỡ họ... cũng không khó." Tử Kiều nhẩm tính. Hắn có tiền bạc Lý Khởi Phong chu cấp, có kỹ năng Dược Lý sơ cấp, lại có vỏ bọc Giang đại phu. Việc giúp đỡ một gia đình khó khăn trong thôn là hoàn toàn nằm trong khả năng, lại còn kín đáo, không gây chú ý. Mà phần thưởng điểm Thiện và Nghiệp Điểm cũng không tồi, nhất là khi hắn đang cần cân bằng điểm Ác và tích lũy Nghiệp Điểm để mua đồ trong Cửa Hàng.

"Thôi được, coi như làm chút việc tốt tích đức vậy," hắn quyết định nhận nhiệm vụ này. "Cũng là cách để củng cố thêm hình ảnh 'Giang đại phu nhân nghĩa' trong mắt dân làng."

Hắn bắt đầu vạch ra kế hoạch giúp đỡ Lưu thị. Hắn sẽ lấy cớ đi thăm hỏi các gia đình trong thôn, "tình cờ" biết được hoàn cảnh của Lưu thị. Sau đó dùng thân phận thầy thuốc đến khám bệnh miễn phí cho mẹ già của nàng, cung cấp thuốc men. Đồng thời, hắn sẽ kín đáo nhờ Mị Kiều mang gạo, vải vóc, củi lửa đến "tặng" cho gia đình nàng, nói là của một vị thí chủ ẩn danh nào đó.

Kế hoạch vừa giúp được người, vừa kín đáo, lại vừa có thể kiếm thêm điểm cho Hệ thống. Quá hoàn hảo!

Đang lúc hắn còn đang tính toán các bước cụ thể thì Mị Kiều lại từ nhà bên cạnh đi sang, lần này ăn mặc có phần kín đáo hơn sau lời cảnh cáo hôm trước, nhưng ánh mắt thì vẫn không giấu được vẻ lẳng lơ mời gọi.

"Quân sư," nàng bước tới gần, giọng ngọt ngào. "Người gọi thiếp có việc gì không ạ? Hay là... người thấy buồn chán, muốn thiếp 'giải khuây' một chút?" Nàng khẽ cắn môi dưới, ánh mắt nhìn hắn đầy ẩn ý.

Tử Kiều nhìn thân hình nóng bỏng và ánh mắt mời gọi của nàng, dục vọng lại bắt đầu nhen nhóm. Hắn vừa mới lập kế hoạch làm "việc thiện", nhưng bản năng đàn ông và điểm Ác tích lũy dường như vẫn luôn thôi thúc hắn tìm đến những thú vui thể xác.

"Ừm," hắn hắng giọng, cố gắng giữ vẻ nghiêm túc, nhưng ánh mắt lại không thể không lướt qua khe ngực lồ lộ của nàng. "Ta đúng là có việc muốn nhờ nàng đây. Nhưng không phải là 'giải khuây' theo cách nàng nghĩ đâu."

Hắn kéo nàng lại gần hơn, ghé sát vào tai nàng thì thầm kế hoạch giúp đỡ Lưu thị, yêu cầu nàng phải đóng vai người tốt bụng ẩn danh một cách thật hoàn hảo.

Mị Kiều nghe xong, hơi bĩu môi tỏ vẻ thất vọng vì không được "phục vụ" Quân sư, nhưng rồi cũng nhanh chóng nhận lệnh. Nàng biết đây cũng là cơ hội để thể hiện năng lực của mình.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free