Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Thiện Ác Bất Phân - Chapter 92: Đêm mưa

Hành trình từ Thạch Thành trở về Thạch Gia Thôn trên chiếc xe ngựa tuy có phần nhanh hơn so với lúc đi bộ đến, nhưng đối với Giang Tử Kiều, nó lại dài lê thê bởi những suy tính không ngừng nghỉ trong đầu. Lão Mã, người đánh xe kiêm ám vệ thầm lặng, vẫn giữ vẻ mặt khắc khổ, ít nói, tập trung vào việc điều khiển ngựa và cảnh giới xung quanh, hoàn toàn không để ý đến những cơn sóng ngầm đang cuộn trào trong lòng vị Quân sư trẻ tuổi ngồi trong thùng xe phía sau.

Tử Kiều nhắm mắt, tựa lưng vào thành xe lắc lư. Hắn đang hệ thống lại toàn bộ những gì đã diễn ra ở Thạch Thành: màn kịch lật đổ Dương Anh thành công vang dội, liên minh với Thanh Quân Trắc được thiết lập, Đoạn Hồn Cốc trở thành đồng minh tiềm năng, và cả... cái chết đầy ám ảnh của Liễu Thanh Liên. Nỗi day dứt về nàng vẫn còn đó, như một vết sẹo mờ nhắc nhở hắn về cái giá phải trả của quyền lực và mưu mô.

Hắn lại tương tác với Hệ thống trong đầu:

[Người chơi: Giang Tử Kiều]

[Trạng thái: Phàm Nhân]

[Cấp độ: 1]

[Điểm Thiện: 1870]

[Điểm Ác: 910]

[Nghiệp Điểm chưa phân bổ: 950]

[Kỹ năng: Sơ cấp Ẩn Thân Thuật, Thiện Niệm Cảm Tri (Bị động)]

[Nhiệm vụ chính tuyến (Giai đoạn 1): Hoàn thành giao hợp tự nguyện với 10 người phụ nữ khác nhau. Tiến độ: 9/10.]

[Nhiệm vụ phụ: Chưa có]

[Cửa hàng: Chưa mở khóa (Yêu cầu: Hoàn thành Nhiệm vụ chính tuyến Giai đoạn 1 HOẶC Cấp độ người chơi đạt Lv.5 HOẶC Tiêu hao 1000 Nghiệp Điểm)]

"9/10... Chỉ còn một người nữa thôi là hoàn thành giai đoạn 1, mở khóa Cửa Hàng." Tử Kiều lẩm bẩm. Hắn thực sự rất tò mò về cái Cửa Hàng Hệ Thống đó, không biết nó sẽ bán những thứ gì, có thể giúp hắn nâng cao thực lực đến mức nào. "Mà Nghiệp Điểm cũng đã 950 rồi, chỉ cần kiếm thêm 50 điểm nữa là có thể dùng điểm để mở khóa Cửa Hàng luôn."

Nghĩ đến người cuối cùng cho nhiệm vụ, hắn lại bất giác nghĩ đến những người phụ nữ đã đi qua cuộc đời mình ở thế giới này. Lan Như Hương... Mị Kiều... Đông Tuyết... Hồng Ảnh... Vân Nhi... Mỗi người một vẻ, một số phận, một mối quan hệ phức tạp với hắn. Liệu người thứ mười sẽ là ai? Hắn cũng không quá bận tâm, có lẽ cơ hội sẽ tự đến, giống như những lần trước.

Đang miên man suy nghĩ thì bầu trời bên ngoài đột ngột tối sầm lại. Mây đen từ đâu kéo đến ùn ùn, che phủ cả ánh mặt trời yếu ớt cuối ngày. Gió bắt đầu thổi mạnh hơn, mang theo hơi ẩm lạnh lẽo.

"Bẩm công tử," tiếng Lão Mã vọng vào từ phía trước, "Trời sắp mưa lớn, phía trước có một ngôi miếu hoang ven đường, chúng ta vào đó trú tạm được không ạ?"

Tử Kiều vén rèm nhìn ra ngoài. Quả nhiên mây đen vần vũ, sấm chớp đã bắt đầu rạch ngang bầu trời. Cơn mưa rừng sắp ập đến nơi rồi. "Được, cứ vào đó trú mưa đi," hắn đáp.

Xe ngựa rẽ vào một con đường mòn nhỏ hơn, tiến về phía ngôi miếu cổ đổ nát nằm khuất sau mấy lùm cây lớn. Ngôi miếu trông khá hoang tàn, mái ngói vỡ nát nhiều chỗ, tường đá rêu phong, cánh cửa gỗ mục nát chỉ còn treo lủng lẳng một bên. Bên trong miếu thờ vị thần nào đó cũng không còn nhận ra hình dạng, chỉ còn lại bệ đá phủ đầy bụi và mạng nhện. Tuy nhiên, nó vẫn là nơi trú ẩn tốt nhất giữa cơn mưa rừng sắp tới.

Lão Mã nhanh chóng buộc ngựa vào một gốc cây lớn có tán lá dày, che chắn tạm thời cho con vật. Tử Kiều bước xuống xe, nhìn quanh đánh giá. Nơi này khá hoang vu, ít dấu chân người qua lại. Hắn cùng Lão Mã vào trong miếu, phủi tạm một góc sạch sẽ để ngồi nghỉ. Lão Mã còn nhanh tay nhóm một đống lửa nhỏ bằng những cành củi khô lượm lặt được xung quanh, ánh lửa bập bùng mang lại chút hơi ấm và ánh sáng le lói giữa khung cảnh âm u.

Vừa lúc đó, cơn mưa như trút nước đổ ập xuống. Tiếng mưa rơi ào ào trên mái ngói vỡ, gió giật từng cơn qua những khe hở trên tường đá, mang theo cái lạnh buốt của núi rừng.

Hai người đang ngồi im lặng sưởi ấm bên đống lửa thì đột nhiên nghe tiếng bước chân chạy dồn dập và tiếng gọi nhau í ới từ bên ngoài vọng lại.

"Nhanh lên! Vào đây trú mưa đã!" Tiếng một người đàn ông thô kệch vang lên.

"Ướt... ướt hết cả rồi... Lạnh quá..." Tiếng một người phụ nữ trẻ đáp lại, giọng hơi run rẩy nhưng lại có chút gì đó lả lơi.

Ngay sau đó, hai bóng người, một nam một nữ, từ ngoài lao vào trong miếu, cả hai đều ướt sũng như chuột lột.

Người đàn ông trạc ba mươi, thân hình cường tráng, khuôn mặt chữ điền có phần thô kệch nhưng đôi mắt lại sáng và khá láu lỉnh. Gã mặc bộ y phục vải lanh màu chàm đơn giản, giờ đã ướt đẫm dính chặt vào người, để lộ những múi cơ săn chắc. Tay gã còn xách theo một bầu rượu lớn, có vẻ đã vơi đi quá nửa.

Người phụ nữ thì trẻ hơn, ước chừng chỉ ngoài hai mươi, dung mạo không phải nghiêng nước nghiêng thành nhưng lại có nét quyến rũ, phong tình rất riêng. Mái tóc đen dài ướt sũng bết vào khuôn mặt trái xoan và bờ vai tròn trịa. Bộ y phục của nàng ta mới thực sự là tâm điểm chú ý.

Nàng mặc một chiếc váy lụa mỏng màu hồng đào. Cơn mưa lớn đã làm chiếc váy ướt sũng, dính chặt lấy cơ thể, khiến mọi đường cong nóng bỏng hiện ra rõ mồn một dưới ánh lửa bập bùng. Phần vải mỏng nơi ngực áo trở nên gần như trong suốt, để lộ đôi gò bồng đảo đầy đặn, căng tròn đang phập phồng theo từng nhịp thở. Hai đầu nhũ hoa sẫm màu cương cứng lên vì lạnh và sự ma sát của lớp vải ướt, nổi bật đầy khêu gợi. Thậm chí, phần vải mỏng phía dưới bụng cũng dính chặt lấy vùng tam giác bí ẩn, làm nổi rõ hình dáng gò mu nhô cao và khe rãnh sâu hút giữa hai chân. Toàn bộ cơ thể nàng như một bức tượng mỹ nữ vừa được tạc từ nước, ướt át, mời gọi và đầy cám dỗ.

Thấy trong miếu có người, cặp đôi kia hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng nhanh chóng tiến lại gần đống lửa để sưởi ấm, không hề tỏ ra quá e dè hay giữ kẽ.

"Chào hai vị huynh đài," người đàn ông lên tiếng trước, giọng đã hơi lè nhè vì rượu. "Tại hạ là Mã Đại Đao, cùng nương tử đi buôn ngang qua đây thì gặp mưa lớn. Xin được trú nhờ một lát."

"Cứ tự nhiên," Tử Kiều đáp lại, ánh mắt vẫn không rời khỏi thân hình ướt át đầy khêu gợi của người phụ nữ kia. Hắn để ý thấy ánh mắt của Lão Mã cũng lướt nhanh qua nàng ta rồi vội quay đi.

Người phụ nữ được gọi là "nương tử" khẽ đưa tay vuốt những lọn tóc ướt trên mặt, đôi mắt lúng liếng liếc nhìn Tử Kiều và Lão Mã một lượt, rồi nở một nụ cười đầy ẩn ý.

"Tiểu nữ là Hồng Đào. Làm phiền hai vị gia gia và công tử rồi." Giọng nàng ngọt ngào, dễ nghe.

Họ ngồi xuống đối diện với Tử Kiều và Lão Mã bên đống lửa. Mã Đại Đao lập tức tu bầu rượu lên uống ừng ực, rồi lại quay sang nói cười huyên thiên, khoác lác đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, nhưng câu trước câu sau chẳng ăn nhập vào đâu, rõ ràng đã say khướt.

Hồng Đào thì ngồi hong khô quần áo bên lửa, thỉnh thoảng lại đưa tay vuốt ve cơ thể mình một cách rất tự nhiên nhưng lại đầy khêu gợi. Nàng cố tình ưỡn ngực ra phía ánh lửa, khiến đôi gò bồng đảo càng thêm nổi bật. Khi ngồi xuống, nàng cũng khép hờ đôi chân, để lộ một phần đùi non trắng nõn lấp ló sau lớp váy ướt át. Nàng hoàn toàn ý thức được sức hấp dẫn của mình và dường như đang cố tình phô bày nó.

Tử Kiều ngồi im lặng quan sát, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười thích thú. Cặp đôi này thú vị đây. Gã chồng thì say xỉn, cô vợ thì lại lẳng lơ mời gọi.

Sau một hồi nói lảm nhảm, Mã Đại Đao cuối cùng cũng không chống đỡ nổi cơn say, gục đầu xuống bên đống lửa, tiếng ngáy bắt đầu vang lên đều đều.

Không gian trong miếu hoang bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường, chỉ còn tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài và tiếng lửa cháy lách tách cùng tiếng ngáy của Mã Đại Đao.

Hồng Đào thấy chồng đã ngủ say, nàng liếc nhìn Lão Mã thấy lão vẫn ngồi im như tượng đá, mắt nhắm nghiền như đang dưỡng thần. Rồi nàng quay sang nhìn Tử Kiều, người duy nhất còn đang thức và rõ ràng đang chú ý đến nàng.

Ánh mắt nàng trở nên táo bạo hơn. Nàng khẽ mỉm cười, một nụ cười đầy ẩn ý và mời gọi. Nàng chậm rãi đứng dậy, bước nhẹ nhàng về phía Tử Kiều.

"Công tử..." Nàng gọi khẽ, giọng nói ngọt ngào pha lẫn chút nũng nịu. "Trời lạnh quá... Lửa này cũng không đủ ấm..."

Nàng ngồi xuống sát bên cạnh hắn, gần đến mức hắn có thể ngửi thấy mùi hương cơ thể nồng nàn của nàng quyện với mùi ẩm ướt của quần áo và hơi rượu thoang thoảng. Bờ vai mềm mại của nàng khẽ chạm vào vai hắn.

"Hay là... chúng ta tìm cách khác để... sưởi ấm cho nhau?" Nàng ngước nhìn hắn, đôi mắt lúng liếng như biết nói, bờ môi đỏ mọng khẽ hé mở đầy khêu gợi.

Lời mời gọi quá mức trắng trợn! Tử Kiều trong lòng thầm cười. Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn. Người phụ nữ này thực sự rất chủ động.

Nhiệm vụ hệ thống lại hiện lên trong đầu hắn: 9/10. Chỉ còn một người nữa thôi. Mà người này lại đang tự nguyện dâng đến tận miệng. Hắn có lý do gì để từ chối chứ?

"Cách nào?" Tử Kiều hỏi lại, giọng trầm khàn, ánh mắt nhìn thẳng vào đôi mắt mời gọi của nàng, bàn tay đã bắt đầu không yên phận, đặt lên chiếc eo thon thả của nàng qua lớp váy lụa ẩm ướt.

Hồng Đào khẽ rùng mình trước cái chạm của hắn, nhưng không hề né tránh. Nàng cười khúc khích, đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của hắn.

"Cách này này..." Nàng thì thầm, rồi bất ngờ cúi xuống, tìm đến môi hắn.

Nụ hôn của nàng đầy táo bạo và ướt át. Chiếc lưỡi tinh quái của nàng chủ động luồn vào khoang miệng hắn, khuấy đảo, trêu chọc.

Tử Kiều cũng nhiệt tình đáp lại. Hắn ôm chặt lấy thân hình nóng bỏng của nàng vào lòng, một tay giữ chặt gáy nàng để nụ hôn thêm sâu, tay kia luồn vào trong chiếc váy ướt át, tìm đến cặp mông căng tròn, xoa nắn, bóp mạnh.

"Ưm..." Hồng Đào khẽ rên lên trong cổ họng, người càng ép sát vào hắn hơn. Bàn tay nàng cũng lần mò xuống hạ bộ hắn, cách một lớp quần mà vuốt ve, kích thích con thú đang gầm thét bên trong.

Họ hôn nhau ngấu nghiến, bàn tay không ngừng khám phá cơ thể đối phương. Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ khe khẽ hòa cùng tiếng mưa rơi và tiếng ngáy của Mã Đại Đao tạo thành một bản hòa âm đầy dục vọng và tội lỗi trong ngôi miếu hoang.

Tử Kiều kéo Hồng Đào ngồi lên đùi mình, đối mặt với nhau. Hắn kéo mạnh chiếc áo ướt của nàng xuống, để lộ hoàn toàn đôi gò bồng đảo căng tròn, núm vú sẫm màu cương cứng mời gọi.

Hắn cúi đầu xuống, ngậm lấy một bên đầu vú, ra sức bú mút. Lưỡi hắn đảo quanh, trêu đùa khiến Hồng Đào ưỡn người lên, rên rỉ không ngừng.

"A... công tử... giỏi quá... mút mạnh nữa đi... chỗ đó... sướng..."

Nàng không còn chút e dè nào, hoàn toàn thả mình vào cuộc vui. Nàng chủ động kéo quần Tử Kiều xuống, nắm lấy dương vật đã cương cứng cực đại của hắn, dùng những ngón tay điêu luyện mà vuốt ve, kích thích.

"Hay là... để tiểu nữ giúp công tử... thoải mái hơn nhé?" Nàng cười tà, rồi không đợi hắn trả lời, cúi đầu xuống, há miệng ngậm lấy dương vật hắn.

Kỹ năng của Hồng Đào thực sự không tệ. Nàng bú mút nhiệt tình, lưỡi đảo quanh đầu khấc, môi mút chặt lấy thân gậy, thỉnh thoảng lại dùng tay phối hợp vuốt ve gốc rễ và hai hòn bi, mang lại cho Tử Kiều những cơn khoái cảm mãnh liệt.

"A... Hồng Đào... nàng... tuyệt quá..." Tử Kiều thở dốc, tay luồn vào mái tóc ướt át của nàng, khẽ ấn đầu nàng xuống sâu hơn.

Sau một hồi được nàng phục vụ bằng miệng, Tử Kiều cảm thấy mình sắp không thể chịu đựng thêm. Hắn kéo nàng ngồi dậy, rồi đặt nàng nằm ngửa xuống nền đất có lót tạm chiếc áo khoác của mình.

Hắn tách hai chân nàng ra, để lộ âm hộ đã ướt đẫm nước dịch ái ân. Hắn không vội vàng xâm nhập mà cúi xuống, dùng miệng lưỡi của mình liếm láp, mơn trớn nơi đó trước.

"Ôi... công tử... đừng... chỗ đó... nhột... A... nhưng mà... thích quá..." Hồng Đào quằn quại dưới miệng lưỡi hắn, tiếng rên rỉ ngày càng lớn và dâm đãng.

Khi cảm thấy nàng đã hoàn toàn sẵn sàng, Tử Kiều mới nâng người dậy, đưa dương vật to lớn của mình đặt vào cửa huyệt nóng bỏng, ẩm ướt.

Hắn nhìn sâu vào đôi mắt đang mơ màng vì dục vọng của nàng, rồi từ từ thúc mạnh vào.

"Áaaaa....! Vào rồi...! Sâu quá...!" Hồng Đào hét lên sung sướng khi cảm nhận được sự lấp đầy căng tức.

Tử Kiều bắt đầu một cuộc chinh phạt mới. Hắn ra vào với nhịp điệu mạnh mẽ, dứt khoát. Mỗi cú thúc sâu của hắn đều khiến Hồng Đào nảy người lên, tiếng rên la dâm đãng vang vọng khắp miếu hoang.

Nàng quấn chặt lấy hắn, phối hợp một cách cuồng nhiệt. "Nhanh nữa... công tử... đâm mạnh nữa vào... chỗ đó... A... sướng... sướng chết mất...!"

Cuộc giao hoan diễn ra đầy mãnh liệt và trần trụi. Họ quấn lấy nhau như hai con thú hoang, mặc kệ gã chồng đang ngủ say bên cạnh, mặc kệ Lão Mã có thể đang nghe thấy tất cả. Giờ đây chỉ còn lại dục vọng nguyên thủy đang bùng cháy.

Cuối cùng, sau một hồi mây mưa điên cuồng, Tử Kiều gầm lên một tiếng, bắn hết tinh dịch nóng bỏng vào cặp vú Hồng Đào.

Hắn nằm vật xuống bên cạnh nàng, cả hai cùng thở hổn hển, người đẫm mồ hôi.

[Hệ thống vang lên: Hoàn thành giao hợp tự nguyện với mục tiêu nữ giới mới: Hồng Đào.]

[Nhiệm vụ chính tuyến (Giai đoạn 1) Hoàn Thành! Tiến độ: 10/10!]

[Phần thưởng: Mở khóa Cửa Hàng Hệ Thống cấp Sơ Khởi. Nhận ngẫu nhiên một (01) kỹ năng chiến đấu/sinh tồn cấp thấp: [Sơ cấp Dược Lý]. Nghiệp Điểm +100.]

[Điểm Ác +1. Điểm Ác hiện tại: 910 + 1 = 911.]

[Điểm Thiện hiện tại: 1870. Nghiệp Điểm chưa phân bổ: 950 + 100 = 1050.]

[Thông báo: Cửa Hàng Hệ Thống đã mở khóa! Người chơi có thể dùng Nghiệp Điểm để mua vật phẩm/kỹ năng.]

[Kỹ năng mới nhận: Sơ cấp Dược Lý (Bị động) - Tự động nhận biết và phân tích sơ bộ các loại dược liệu thông thường, hiểu cơ bản về dược tính và cách phối hợp đơn giản.]

[Kỹ năng hiện có: Sơ cấp Ẩn Thân Thuật (Chủ động), Thiện Niệm Cảm Tri (Chủ động - Tiêu hao Tinh thần lực), Sơ cấp Dược Lý (Bị động)]

"Cuối cùng cũng xong!" Tử Kiều thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Nhiệm vụ khó nhằn nhất đã hoàn thành. Cửa hàng đã mở, lại có thêm kỹ năng mới hữu dụng. Hắn liếc nhìn Hồng Đào đang nằm bên cạnh với vẻ thỏa mãn, rồi lại nhìn Mã Đại Đao vẫn đang ngáy vang trời. Hắn khẽ lắc đầu cười. Thế giới này thật lắm chuyện hoang đường.

Hồng Đào thấy hắn nhìn mình thì cười tình tứ, đưa tay vuốt ve lồng ngực hắn. "Công tử... mạnh thật đấy... làm người ta... sướng muốn chết..."

Tử Kiều chỉ cười nhạt, không đáp. Hắn nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra, đứng dậy mặc lại quần áo. Hắn không có ý định dây dưa thêm với cặp đôi kỳ lạ này.

"Trời cũng sắp sáng rồi, mưa cũng đã ngớt. Chúng ta nên đi thôi," hắn nói với Lão Mã đã mở mắt từ lúc nào không hay, khuôn mặt vẫn bình thản như không.

Lão Mã gật đầu, lặng lẽ đứng dậy thu dọn đồ đạc. Tử Kiều không thèm nhìn lại Hồng Đào và Mã Đại Đao, cùng Lão Mã nhanh chóng rời khỏi ngôi miếu hoang, tiếp tục hành trình trở về Thạch Gia Thôn, để lại sau lưng một đêm mưa gió đầy nghiệt duyên và dục vọng hoang đường. Hắn nóng lòng muốn khám phá Cửa Hàng Hệ Thống mới mở khóa.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free