Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Thiện Ác Bất Phân - Chapter 48: Nỗi lòng

Sau chiến thắng vang dội của chiến dịch "Trảm Phong", Lý Khởi Phong quyết định ở lại Tế Dân Đường tại Ngô Đồng Trấn thêm một ngày để bàn bạc kỹ lưỡng hơn với Giang Tử Kiều về các bước đi tiếp theo và cả việc dàn xếp hậu quả tại Kinh Thành. Trong căn phòng khách của hiệu thuốc, bốn người ngồi quanh bàn trà: Lý Khởi Phong trầm tĩnh, Giang Tử Kiều tư lự, Ảnh lạnh lùng đứng sau chủ nhân, và Tú Anh với ánh mắt phức tạp, cố gắng che giấu những cảm xúc ngổn ngang sau cuộc hội ngộ.

"Chiến dịch lần này thắng lớn, Huyết Sát Đường tổn thất nặng nề, mạng lưới của chúng tại Kinh Thành gần như tê liệt," Lý Khởi Phong mở lời, giọng điệu hài lòng nhưng nét mặt vẫn thoáng chút ưu tư. "Tuy nhiên, động tĩnh lớn như vậy chắc chắn đã gây xôn xao không nhỏ. Chúng ta cần phải nhanh chóng 'dọn dẹp' hiện trường, xóa bỏ dấu vết và có lời giải thích hợp lý để tránh sự chú ý không cần thiết từ triều đình và các thế lực khác."

Tử Kiều gật đầu. Hắn hiểu rằng một cuộc tấn công quy mô lớn, dù nhắm vào một tổ chức tội ác như Huyết Sát Đường, cũng không thể dễ dàng bỏ qua ở nơi thiên tử như Kinh Thành. "Tiền bối nói phải. Việc hàng loạt cơ sở bị tấn công trong một đêm sẽ khiến quan phủ phải điều tra. Chúng ta cần định hướng dư luận và chuẩn bị sẵn phương án đối phó nếu có người cố tình đào sâu."

Lý Khởi Phong mỉm cười đầy tự tin: "Việc này hiền điệt không cần quá lo lắng. Ảnh Nguyệt Các chúng ta có cách để xử lý. Ta sẽ cho người tung tin rằng đây là một cuộc thanh toán nội bộ quy mô lớn của giới giang hồ, hoặc là sự trả đũa của các băng nhóm khác đối với Huyết Sát Đường vì sự bành trướng quá mức của chúng. Đồng thời, ta cũng sẽ dùng chút 'ảnh hưởng' để các nha môn địa phương và Thanh Quân Trắc chỉ điều tra qua loa rồi khép lại vụ án với kết luận là 'giang hồ thanh toán lẫn nhau'. Sẽ không có ai nghi ngờ đến chúng ta."

Nghe Lý Khởi Phong nhắc đến Thanh Quân Trắc một cách khá tự nhiên và cả việc dùng "ảnh hưởng" để tác động đến cơ quan triều đình, Tử Kiều không khỏi ngạc nhiên. Hắn nhìn thẳng vào vị Chủ nhân bí ẩn này, cảm thấy đã đến lúc cần làm rõ một số điều.

Lý Khởi Phong dường như đoán được suy nghĩ của hắn. Ông ta nhìn Tử Kiều, rồi lại nhìn Ảnh và Tú Anh, ánh mắt trở nên nghiêm túc. "Có lẽ, đã đến lúc nói cho hiền điệt biết rõ hơn về thân phận thực sự của Ảnh Nguyệt Các. Chúng ta không phải là một tổ chức giang hồ thông thường."

Tử Kiều và Tú Anh đều nín thở chờ đợi.

"Ảnh Nguyệt Các," Lý Khởi Phong hạ giọng, "Thực chất là cánh tay trái bí mật của Đương Kim Hoàng Đế Đại Uyển quốc. Chúng ta phụng mệnh Thiên tử, chuyên trách xử lý những vấn đề gai góc trong bóng tối mà triều đình không tiện ra mặt, từ việc thanh trừ các thế lực phản loạn, bảo vệ an nguy hoàng tộc, cho đến thu thập những tin tức tình báo tuyệt mật nhất."

Tiết lộ này như một tiếng sét đánh ngang tai Tử Kiều. Hắn sững sờ. Tổ chức sát thủ khét tiếng lại là lực lượng trung thành của Hoàng Đế? Điều này nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn, nhưng lại giải thích được tất cả: tiềm lực khổng lồ, khả năng can thiệp vào nha môn, và sự quyết liệt trong việc tiêu diệt Huyết Sát Đường.

"Vậy... Thanh Quân Trắc thì sao?" Tử Kiều hỏi, cố gắng sắp xếp lại những thông tin gây sốc.

"Thanh Quân Trắc," Lý Khởi Phong giải thích, "Là lực lượng hoạt động công khai, là tai mắt chính thức của triều đình, phụ trách an ninh và tình báo bề nổi. Giữa Ảnh Nguyệt Các và Thanh Quân Trắc có sự phân chia nhiệm vụ rõ ràng, đôi khi phối hợp, đôi khi lại hoạt động độc lập, thậm chí có chút cạnh tranh ngầm để đảm bảo không có thế lực nào quá lớn mạnh. Nhưng mục tiêu cuối cùng đều là phụng sự Hoàng Thượng, bảo vệ sự ổn định của Đại Uyển quốc. Chính vì vậy, việc ta sắp xếp cho hai người dân quê vào nha môn mới dễ dàng như vậy. Và đó là lý do tại sao cả thế lực chúng ta và kẻ địch ở Kinh Thành đều mỏng manh như vậy, ở dưới mắt Thiên tử, ai dám lộng hành."

Ông ta thở dài, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: "Còn Huyết Sát Đường, chúng chính là nanh vuốt của bè lũ phản nghịch đang âm thầm cấu kết trong triều ngoài nội, âm mưu lật đổ ngai vàng. Chúng dùng những thủ đoạn tàn độc, vô nhân tính để gây rối loạn, tạo thanh thế và tích lũy tài lực. Huyết Thủ La Sát là một con cờ cực kỳ nguy hiểm của chúng. Việc hiền điệt vạch mặt và giáng cho chúng một đòn đau như vừa rồi chính là lập đại công cho quốc gia, dù công lao này phải nằm trong bóng tối."

Hiểu rõ được bản chất cuộc chiến mình đang tham gia, Tử Kiều cảm thấy trách nhiệm trên vai càng thêm nặng nề, nhưng đồng thời cũng có một định hướng rõ ràng hơn. Hắn không chỉ đang giúp một tổ chức giang hồ, mà đang góp phần vào cuộc chiến bảo vệ cả một vương triều. .

"Tại hạ đã hiểu," Tử Kiều nói, giọng đầy quả quyết. "Trong tình hình hiện tại, việc củng cố lại mạng lưới và đảm bảo an toàn cho các đầu mối của chúng ta tại Kinh Thành và các khu vực trọng yếu như Ngô Đồng trấn này là vô cùng cấp bách. Kẻ thù sau khi bị tổn thất nặng chắc chắn sẽ càng thêm điên cuồng và không từ thủ đoạn nào để trả thù."

Hắn nhìn Lý Khởi Phong, đưa ra những phân tích sắc bén về tình hình: "Thứ nhất, tại hạ sau chiến dịch này có lẽ đã trở thành cái gai trong mắt Huyết Sát Đường. Vai trò Quân sư và những kế hoạch của tại hạ chắc chắn đã bị chúng phần nào đoán được."

"Thứ hai, mạng lưới tại Kinh Thành cần một người chỉ huy đủ năng lực, quyết đoán và tuyệt đối trung thành để nhanh chóng ổn định tình hình, tiếp tục thu thập tin tức về Lân Triển Phong và bè lũ phản nghịch.

"

"Thứ ba, Mộc Yến Như hiện là nhân chứng và nguồn tin cực kỳ quan trọng về điểm yếu của Lân Triển Phong. Nàng ấy cần được bảo vệ tuyệt đối an toàn."

"Cuối cùng," hắn kết luận, "Những người có công lớn trong chiến dịch vừa qua, như Ảnh cô nương đã chỉ huy hiệu quả đội Ảnh vệ 50 người ban đầu, Mị Kiều đã dũng cảm đối mặt hiểm nguy, hay Đông Tuyết đã thành công tiếp cận mục tiêu và cung cấp tin tức then chốt... cần được khen thưởng xứng đáng để khích lệ tinh thần toàn tổ chức."

Lý Khởi Phong lắng nghe chăm chú từng lời phân tích của Tử Kiều, liên tục gật đầu tán thưởng. "Quân sư nói rất phải! Đúng là không hổ danh người mà ta đã chọn!"

Ông ta trầm ngâm giây lát, rồi đưa ra những quyết định cuối cùng với tư cách người đứng đầu: "Vì an nguy của Quân sư là trên hết, ta quyết định điều động Hồng Ảnh và Đông Tuyết trở thành ám vệ thân cận của hiền điệt. Cả hai đều là cao thủ hàng đầu trong số nữ tử của Ảnh Nguyệt Các, võ công cao cường, lại thêm sự ăn ý với hiền điệt, phối hợp cùng Thạch Lâm và Mị Kiều sẽ tạo thành một vòng bảo vệ vững chắc nhất."

Tú Anh nghe lệnh, người hơi cứng lại, ánh mắt nhìn Tử Kiều rồi lại nhìn Lý Khởi Phong, vô vàn cảm xúc phức tạp hiện lên rồi lại biến mất, cuối cùng nàng cúi đầu tuân lệnh: "Thuộc hạ... tuân lệnh Chủ nhân."

Lý Khởi Phong tiếp tục: "Mạng lưới Kinh Thành sau biến cố này thực sự cần một người đủ bản lĩnh để vực dậy và chỉ huy. Ta thấy Ảnh là người phù hợp nhất. Nàng ấy lạnh lùng, quyết đoán, năng lực đã được chứng minh, lại tuyệt đối trung thành. Từ nay, ta giao toàn bộ mạng lưới Ảnh Nguyệt Các tại Kinh Thành và các vùng lân cận, cùng hơn 500 Ảnh vệ thuộc quyền, cho Ảnh toàn quyền quản lý và điều động. Việc này cũng giúp Quân sư có thể rảnh tay tập trung hoạch định chiến lược tại Ngô Đồng trấn này."

Ảnh đứng sau lưng, lặng lẽ quỳ một gối xuống: "Thuộc hạ lĩnh mệnh!"

"Về Mộc Yến Như," Lý Khởi Phong nhìn Tử Kiều, "Cứ theo ý hiền điệt, tạm thời để nàng ấy ở lại Tế Dân Đường này dưới sự bảo vệ của các ngươi là an toàn nhất. Hãy cố gắng khai thác thêm thông tin về điểm yếu của Lân Triển Phong từ nàng ấy."

"Và cuối cùng," ông ta nói thêm, giọng đầy quả quyết, "Để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho Quân sư và căn cứ mới tại Ngô Đồng trấn, ta sẽ để lại thêm 100 Ảnh vệ nữa, bí mật bố trí tại các vị trí trọng yếu xung quanh trấn này. Bất cứ kẻ nào dám bén mảng đến đây gây rối, giết không tha!"

"Về việc khen thưởng," ông kết luận, "Ta sẽ có thông báo chính thức và phần thưởng xứng đáng cho Ảnh, Hồng Ảnh, Đông Tuyết, Mị Kiều và những người có công khác trong đại hội sắp tới của tổ chức."

Mọi việc đã được định đoạt. Tử Kiều cảm nhận rõ sức nặng của quyền lực và trách nhiệm mà Lý Khởi Phong đã trao cho mình. Hắn không chỉ là một quân sư quạt mo, mà đã thực sự trở thành một nhân vật cốt cán, nắm trong tay sinh mạng của hàng trăm Ảnh vệ và ảnh hưởng đến cả cục diện của Ảnh Nguyệt Các.

Sau khi căn dặn thêm vài điều, Lý Khởi Phong cùng Ảnh rời đi để bắt tay vào thực hiện các mệnh lệnh mới. Trong phòng khách của Tế Dân Đường chỉ còn lại Tử Kiều và Tú Anh. Không khí bỗng trở nên im lặng và có phần khó xử.

Tú Anh đứng đó, không còn là Hồng Ảnh lạnh lùng, cũng không phải Lưu phu nhân mời gọi, mà chỉ là một nữ tử với những cảm xúc ngổn ngang. Nàng nhìn Tử Kiều, ánh mắt chứa đựng sự ngưỡng mộ trước tài năng của hắn, sự nhẹ nhõm khi hắn vẫn an toàn, nhưng cũng có cả nỗi đau và sự oán trách chưa thể nguôi ngoai về đêm ở Thạch Gia Thôn.

Tử Kiều cũng nhìn nàng, lòng đầy áy náy. Hắn biết mình đã làm tổn thương nàng sâu sắc. "Tú Anh..." Hắn khó khăn cất lời, muốn nói một lời xin lỗi.

"Đừng gọi ta là Tú Anh nữa," nàng cắt ngang, giọng nói có chút nghẹn ngào nhưng ánh mắt lại trở nên kiên định. "Ta là Hồng Ảnh. Từ nay, ta là ám vệ của Quân sư. Nhiệm vụ của ta là bảo vệ người. Chỉ vậy thôi."

Nàng nói xong, không nhìn hắn nữa, lặng lẽ quay người rời khỏi phòng, để lại Tử Kiều đứng đó một mình với những cảm xúc hỗn loạn. Hắn biết, dù nàng nói vậy, nhưng vết thương lòng đâu dễ lành. Mối quan hệ giữa họ sẽ còn rất dài và phức tạp. Hắn thở dài, nhìn ra ngoài cửa sổ. Ngô Đồng trấn yên bình, nhưng sóng gió thực sự chỉ mới bắt đầu nổi lên từ đây.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free