Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Thiện Ác Bất Phân - Chapter 28: Bình lặng

Sau khi Lan Hương rời đi, cuộc sống của Giang Tử Kiều ở Thạch Gia Thôn cuối cùng cũng bước vào một giai đoạn tương đối bình lặng, ít nhất là trên bề mặt. Kế hoạch của Thạch Lâm và Mị Kiều đã thành công mỹ mãn. Một bức thư giả mạo được chuyển đến rất đúng lúc. Cùng lúc đó, một chuyến xe ngựa "tình cờ" có việc lên phủ thành đã ghé qua thôn. Lan Như Hương, dù lòng còn nhiều nghi hoặc về sự trùng hợp này và ánh mắt khó hiểu của cặp vợ chồng hàng xóm mới. Nàng thu dọn hành lý, bịn rịn từ biệt Tử Kiều rồi vội vã lên đường.

Căn nhà tranh giờ chỉ còn lại một mình Tử Kiều. Sự ra đi của Lan Như Hương để lại trong lòng hắn một khoảng trống mênh mông, một sự pha trộn phức tạp giữa nhẹ nhõm vì thoát khỏi tình huống khó xử và cám dỗ thường trực, nhưng cũng lại là nỗi tiếc nuối và day dứt khôn nguôi về hình bóng dịu dàng cùng cảm giác tội lỗi về hành động sai trái của mình. Hắn biết, việc nàng rời đi là tốt nhất cho tất cả, nhưng trái tim hắn vẫn không khỏi nhói đau mỗi khi nghĩ về nàng.

Hắn cố gắng lấp đầy sự trống vắng bằng công việc. Hắn dành nhiều thời gian hơn cho việc đọc sách, nghiên cứu y thuật, luyện tập võ công và đặc biệt là thực hiện vai trò Quân sư Ảnh Nguyệt Các. Thông qua hệ thống liên lạc bí mật, đôi khi có những vấn đề nan giải của Lý Khởi Phong được chuyển đến. Đó có thể là phân tích một bản tin tình báo về sự di chuyển của một mục tiêu quan trọng, đề xuất phương án đối phó với sự cạnh tranh của một thế lực ngầm khác, hay hoạch định việc phân bổ ngân sách cho các chi nhánh.

Với tư duy sắc bén và kiến thức vượt trội, Tử Kiều đều giải quyết các vấn đề đó một cách dễ dàng, đưa ra những sách lược hiệu quả và những phân tích sâu sắc khiến Lý Khởi Phong và Ảnh vô cùng hài lòng. Thậm chí có lần, hắn chỉ dựa vào vài thông tin rời rạc đã có thể vạch ra một kế hoạch ly gián nội bộ kẻ địch một cách tài tình, giúp Ảnh Nguyệt Các đạt được mục tiêu mà không tốn một binh một tốt. Những thành công liên tiếp đó khiến hắn càng được tổ chức coi trọng, uy tín của vị Quân sư trẻ tuổi ngày càng tăng cao trong mắt Lý Khởi Phong và những người cốt cán.

Cuộc sống ở thôn quê cũng bớt cô đơn hơn nhờ sự hiện diện của cặp vợ chồng hộ vệ Thạch Lâm và Mị Kiều. Họ vẫn duy trì vỏ bọc hoàn hảo của mình. Thạch Lâm ngày ngày đục đẽo gỗ, tạo ra những món đồ tinh xảo, tiếng lành đồn xa, thỉnh thoảng cũng có người trong thôn hoặc làng bên đến đặt hàng. Mị Kiều thì chăm chỉ dệt vải, thêu thùa, nói năng nhỏ nhẹ với dân làng. Bề ngoài, họ đúng là một cặp vợ chồng thủ công bình thường, chăm chỉ làm ăn.

Nhưng với Tử Kiều, mối quan hệ lại khác. Sau khi Lan Như Hương đi, sự tiếp xúc giữa hắn và hai sát thủ bảo vệ cũng thân cận nhau hơn. Họ không còn quá giữ kẽ như trước. Thỉnh thoảng, Thạch Lâm lại mang ít rượu tự nấu sang cùng Tử Kiều đối ẩm dưới mái hiên, lặng lẽ lắng nghe hắn nói chuyện phiếm hoặc bàn luận về thời cuộc. Mị Kiều cũng hay mang đồ ăn tự nấu hoặc hoa quả trong vườn sang cho hắn, ngồi lại nói chuyện đôi câu. Nàng ta tỏ ra rất tò mò về kiến thức và suy nghĩ của hắn.

Sự thân cận này đôi khi dẫn đến những tình huống khá... tế nhị. Căn nhà của họ chỉ cách nhau một hàng rào thưa. Đôi lúc, vào những đêm khuya, khi Tử Kiều vô tình đi ra ngoài sân hoặc đứng bên cửa sổ, hắn lại vô tình thấy bọn họ giao hoan.

Âm thanh rên rỉ khe khẽ, tiếng thở dốc và bóng hai thân thể quấn lấy nhau dưới ánh đèn dầu mờ ảo hắt qua cửa sổ không thể che giấu được hoạt động riêng tư của họ. Tử Kiều quan sát thấy, cuộc mây mưa của họ có sự phối hợp nhịp nhàng, đầy kỹ năng và mãnh liệt về thể xác, như đôi vợ chồng thật sự, nhưng lại thiếu đi sự nồng nhiệt về tình cảm mà hắn cảm nhận được giữa hắn và Tú Anh, hay sự e ấp tội lỗi với Lan Như Hương. Nó giống như một nhu cầu bản năng cần được giải tỏa, một phần tất yếu trong cuộc sống của những con người sống trong nguy hiểm thường trực. Hắn thấy việc đó chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lý, cũng bình thường đối với họ, và điều đó lại càng khiến hắn tò mò về thế giới nội tâm phức tạp của những sát thủ này.

Và dường như Mị Kiều cũng không hề có ý định giữ hình tượng "phụ nữ nông thôn đoan chính" trước mặt vị Quân sư mà nàng đang bảo vệ và có lẽ cả... tò mò. Nàng vẫn giữ thói quen ăn mặc có phần táo bạo và những cử chỉ đầy phong tình. Đôi khi ngồi cùng nhau tâm sự ngoài hiên, nàng lại "vô tình" tạo ra những tình huống khiến Tử Kiều phải đỏ mặt.

Có lần, nàng mặc một chiếc yếm màu lục bảo, bên ngoài là áo cánh trắng mỏng. Khi nàng cúi xuống rót trà cho hắn, cổ áo cánh bung ra, và do cổ yếm khoét sâu, một bên bầu ngực căng tròn, trắng mịn gần như nhảy xổ ra ngoài, đầu vú hồng sẫm lồ lộ trước mắt hắn chỉ trong gang tấc. Hắn vội quay mặt đi, nhưng hình ảnh đó đã kịp khắc vào tâm trí. Nàng chỉ cười khúc khích, thản nhiên kéo lại áo như không có chuyện gì: "Ấy chết, Quân sư đừng nhìn nhé, người ta sơ ý quá."

Những hành động mời gọi đó của Mị Kiều không lúc nào là không làm hắn rạo rực. Dương vật lại phản ứng theo bản năng, căng cứng và nhức nhối. Nhưng hắn đã khác trước. Hắn không còn quá bối rối hay lúng túng. Hắn nhìn nhận sự trêu ghẹo của nàng một cách lạnh lùng hơn, như một trò chơi tâm lý thú vị. Hắn biết nàng đang thử hắn, hoặc đơn giản là thể hiện bản chất của mình. Hắn cảm nhận rõ ham muốn thể xác đang trỗi dậy, nhưng hắn lại không hề có ý định đáp lại hay hành động.

Hắn nhận ra, sau những biến cố tình cảm dồn dập, tâm lý của mình đã có sự thay đổi lớn. Đối với những mối quan hệ phải có trách nhiệm, những mối tình cảm sâu sắc nhưng đầy dằn vặt và tội lỗi như với Lan Như Hương, hắn luôn hạn chế, thậm chí là sợ hãi. Hắn sợ gánh nặng trách nhiệm, sợ sự ràng buộc sẽ mang lại đau khổ.

Ngược lại, hắn ưa thích hơn những cảm xúc nhất thời này. Sự ham muốn thuần túy, bản năng trỗi dậy khi bị Mị Kiều trêu chọc, một cảm xúc không đi kèm gánh nặng đạo đức, không đòi hỏi sự ràng buộc tình cảm sâu sắc, lại khiến hắn cảm thấy... an toàn và dễ kiểm soát hơn. Hắn có thể cảm nhận nó, quan sát nó, nhưng không bị nó chi phối hoàn toàn. Hắn có thể chọn cách phớt lờ nó hoặc chỉ đơn giản là thừa nhận sự tồn tại của nó mà không cần phải hành động. Sự tách bạch giữa thể xác và tình cảm này dường như mang lại cho hắn một sự tự do và thanh thản nhất định trong giai đoạn này. Hắn tự nhủ, có lẽ đây mới là cách sống phù hợp với hắn lúc này – tập trung vào trí tuệ, vào việc xây dựng quyền lực và vị thế, còn những đam mê thể xác chỉ nên là gia vị nhất thời, không nên để nó trở thành gánh nặng hay xiềng xích.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free