Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Thiện Ác Bất Phân - Chapter 19: An bài

Ba ngày sau cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với Ảnh trong rừng, Giang Tử Kiều lại một lần nữa tìm đường đến tiệm trà quen thuộc ở huyện lỵ. Hắn đã chuẩn bị kỹ lưỡng hơn cho lần gặp mặt này, không chỉ về tâm lý mà còn về những suy nghĩ, ý tưởng liên quan đến Ảnh Nguyệt Các mà hắn đã nghiền ngẫm sau cuộc nói chuyện với Ảnh và lời mời của Lý Khởi Phong. Hắn cảm thấy vai trò "tham mưu" này thực sự phù hợp với mình, một cách để tạo dựng vị thế và ảnh hưởng mà không cần trực tiếp tham gia vào những cuộc chém giết đẫm máu.

Vẫn là căn phòng riêng trên lầu hai, nhưng hôm nay không khí có phần khác trước. Ngoài Lý Khởi Phong vẫn với dáng vẻ trầm tĩnh, ôn hòa ngồi chủ tọa, còn có sự hiện diện của Ảnh và cả Hồng Ảnh. Ảnh vẫn lạnh lùng như thường lệ, đứng sau lưng Lý Khởi Phong như một cái bóng trung thành. Còn Tú Anh, trong bộ y phục màu lam nhạt trang nhã, ngồi bên cạnh bàn trà, ánh mắt nhìn Tử Kiều có chút phức tạp, vừa tò mò, vừa ngưỡng mộ, lại vừa có chút gì đó khó nói sau những chuyện xảy ra ở Thạch Gia Thôn. Nàng đã trở về phục mệnh trước Tử Kiều vài ngày theo lệnh triệu tập của Chủ nhân.

"Tử Kiều, mời ngồi." Lý Khởi Phong mỉm cười, chỉ tay về chiếc ghế đối diện. Thái độ của ông ta hôm nay càng thêm phần thân thiện và coi trọng.

"Đa tạ Lý tiền bối." Tử Kiều đáp lễ rồi ngồi xuống. Hắn liếc nhìn Tú Anh, nàng khẽ gật đầu chào lại, đôi má hơi ửng hồng khi bắt gặp ánh mắt hắn.

"Hôm trước nghe Ảnh báo lại, nói rằng Tử Kiều không chỉ đồng ý giúp đỡ mà còn có thỉnh cầu muốn Ảnh Nguyệt Các giúp đỡ hai người dân quê đã cưu mang mình?" Lý Khởi Phong vào thẳng vấn đề. "Ta thực sự rất cảm kích tấm lòng trọng tình trọng nghĩa này của Tử Kiều."

"Lý tiền bối quá khen." Tử Kiều khiêm tốn đáp. "Đại Hùng ca và gia đình đã cưu mang vãn bối lúc hoạn nạn, ơn nghĩa sâu nặng. Đại Ngưu cũng là người thật thà, chất phác. Nếu có thể giúp họ có cuộc sống tốt đẹp hơn, đó cũng là tâm nguyện của vãn bối."

"Tốt! Rất tốt!" Lý Khởi Phong gật gù tán thưởng. "Chuyện này không khó. Ảnh Nguyệt Các chúng ta tuy hoạt động bí mật nhưng cũng có chút quan hệ với các nha môn. Ta đã cho người tìm hiểu và sắp xếp. Tại phủ thành gần đây, nha môn đang cần tuyển thêm người vào đội ngũ sai dịch. Ta thấy Trần Đại Hùng sức khỏe cường tráng, lại có kinh nghiệm đối phó với sơn tặc, rất phù hợp với vị trí đội phó đội tuần tra. Công việc tuy đòi hỏi sức lực và sự nhanh nhạy, nhưng bổng lộc không tệ, lại có chỗ ở ổn định trong thành cho cả gia đình."

Ông dừng lại, nhìn phản ứng của Tử Kiều. Thấy hắn chăm chú lắng nghe, ông nói tiếp: "Còn về Đại Ngưu, cậu ấy tính tình thật thà, tuy không lanh lợi nhưng được cái sức khỏe tốt và đáng tin cậy. Ta cũng đã nhờ người thu xếp cho cậu ấy một chân nha dịch cấp thấp trong nha môn, có thể phụ trách việc canh gác hoặc áp giải thông thường. Công việc này tuy không vẻ vang bằng nhưng ổn định, không quá phức tạp, thu nhập cũng hơn hẳn làm ruộng ở thôn quê. Quan trọng là cả hai gia đình có thể chuyển lên phủ thành sống gần nhau, cũng tiện bề trông nom."

Tử Kiều nghe xong, lòng không khỏi vui mừng và thán phục. Sắp xếp này quả thực rất hay. Làm quan sai, dù chỉ là cấp thấp, nhưng ở phủ thành lớn, có bổng lộc ổn định, lại có chút quyền hành nhất định, chắc chắn tốt hơn nhiều so với cuộc sống săn bắn, làm nông bấp bênh ở thôn quê. Hơn nữa, công việc này đúng là cần sức khỏe, rất phù hợp với hai người đàn ông lực lưỡng như Đại Hùng và Đại Ngưu. Việc Ảnh Nguyệt Các có thể thu xếp được cả việc trong nha môn càng cho thấy thế lực của họ không hề đơn giản.

"Sự an bài của Lý tiền bối thật quá chu toàn và tinh tế. Công việc này rất phù hợp với khả năng và sức lực của họ. Vãn bối xin thay mặt hai người họ đa tạ tiền bối." Tử Kiều chân thành nói.

"Không cần khách khí." Lý Khởi Phong cười. "Chỉ là chút lòng thành đáp lại tấm lòng của Tử Kiều mà thôi. Ta sẽ cho người thu xếp để họ có thể nhận việc và chuyển đi trong thời gian sớm nhất, đảm bảo mọi việc diễn ra thuận lợi, kín đáo."

Ngồi bên cạnh, Tú Anh nghe cuộc đối thoại, ánh mắt nhìn Tử Kiều càng thêm phần ngưỡng mộ. Nàng không ngờ hắn lại có thể nghĩ cho người khác đến vậy, lại có thể dùng cơ hội của mình để giúp đỡ những người dân quê bình thường đã cưu mang mình. Điều này hoàn toàn khác với những gì nàng từng biết trong thế giới sát thủ máu lạnh. Trong lòng nàng dấy lên những cảm xúc phức tạp khó tả.

Sau khi giải quyết xong chuyện của Đại Hùng và Đại Ngưu, Lý Khởi Phong chuyển sang vấn đề chính, ngữ khí cũng thân thiết hơn: "Tử Kiều, lần trước nghe những góp ý của hiền điệt về việc tổ chức, ta thực sự thấy rất tâm đắc. Ảnh Nguyệt Các do ta gây dựng từ hai bàn tay trắng, chủ yếu dựa vào lòng trung thành và nghĩa khí của huynh đệ tỉ muội, quy củ đúng là còn nhiều thiếu sót. Hôm nay mời Tử Kiều đến, chính là muốn nghe thêm cao kiến của hiền điệt về một vài vấn đề cụ thể hơn."

Và thế là, cuộc "tham mưu" thực sự bắt đầu. Lý Khởi Phong thẳng thắn nêu ra những khó khăn mà Ảnh Nguyệt Các đang gặp phải: việc quản lý các chi nhánh ở xa gặp nhiều bất cập, thông tin tình báo đôi khi bị nhiễu loạn hoặc chậm trễ, việc phân chia nhiệm vụ và lợi ích đôi khi còn chồng chéo, gây ra mâu thuẫn nội bộ không đáng có, và cả việc làm sao để duy trì kỷ luật mà vẫn giữ được lòng trung thành của thuộc hạ.

Tử Kiều lắng nghe chăm chú. Dù không có kinh nghiệm thực tế về quản lý một tổ chức giang hồ, nhưng với tư duy logic, kiến thức về quản trị, kinh tế và xã hội học từ thế kỷ 21, hắn nhanh chóng nắm bắt được mấu chốt của các vấn đề. Hắn không đưa ra những lời khuyên sáo rỗng, mà đi sâu vào phân tích từng khía cạnh, vận dụng những nguyên tắc quản lý hiện đại nhưng diễn đạt bằng ngôn ngữ và ví dụ phù hợp với bối cảnh thế giới này.

Hắn đề xuất xây dựng một cơ cấu tổ chức rõ ràng hơn theo từng cấp bậc và chức năng: bộ phận tình báo, bộ phận hành động, bộ phận hậu cần và quản lý sản nghiệp. Mỗi bộ phận có người đứng đầu chịu trách nhiệm trực tiếp với Lý Khởi Phong.

Về tình báo, hắn gợi ý việc thiết lập các kênh liên lạc bí mật và hiệu quả hơn, sử dụng mật mã phức tạp, xây dựng mạng lưới chân rết đa dạng, và quan trọng nhất là phải có bộ phận chuyên trách phân tích, kiểm chứng thông tin trước khi đưa ra quyết định.

Về quản lý thành viên, hắn đề xuất việc xây dựng một bộ quy tắc thưởng phạt rõ ràng, công minh, dựa trên thành tích và lòng trung thành, thay vì chỉ dựa vào cảm tính. Hắn cũng nhấn mạnh việc cần có cơ chế giám sát chéo để tránh lạm quyền và mâu thuẫn nội bộ.

Về tài chính, hắn khuyên nên tách bạch rõ ràng giữa tài chính của tổ chức và tài sản cá nhân, có sổ sách ghi chép minh bạch, và đa dạng hóa các nguồn thu từ sản nghiệp, quan hệ để giảm sự phụ thuộc vào các hoạt động phi pháp hoặc nguy hiểm.

Tử Kiều nói say sưa, mạch lạc, các ý tưởng tuôn chảy một cách logic và đầy sức thuyết phục. Hắn không hề tỏ ra dạy đời, mà chỉ trình bày như một người cùng bàn bạc, phân tích vấn đề.

Lý Khởi Phong, Ảnh và cả Tú Anh ngồi nghe như nuốt từng lời. Ban đầu là sự ngạc nhiên, sau đó là sự thán phục và kính nể thực sự. Những điều Tử Kiều nói không phải là lý thuyết suông, mà là những giải pháp cực kỳ thực tế và sâu sắc, giải quyết được tận gốc những vấn đề mà Lý Khởi Phong đã đau đầu suy nghĩ bấy lâu nay. Tư duy của chàng thư sinh này quả thực đi trước thời đại quá xa.

Ảnh, người luôn giữ vẻ mặt lạnh như tiền, cũng không giấu được sự kinh ngạc trong đáy mắt. Nàng nhìn Tử Kiều với một ánh mắt hoàn toàn khác. Sự coi thường ban đầu đã biến mất, thay vào đó là sự kính phục thực sự trước tài năng và trí tuệ này.

Tú Anh thì khỏi phải nói, nàng hoàn toàn bị cuốn hút bởi vẻ tự tin, thông thái và đầy khí chất của Tử Kiều khi hắn trình bày những ý tưởng của mình. Hình ảnh chàng thư sinh yếu đuối, đôi khi bị nàng trêu đùa trước đây hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một quân sư tài ba, một nhân vật phi thường. Trái tim nàng đập loạn nhịp, sự ngưỡng mộ và quyến luyến càng thêm sâu đậm.

Sau khi Tử Kiều trình bày xong, cả căn phòng im lặng một lúc lâu. Lý Khởi Phong là người lên tiếng trước, giọng đầy vẻ khâm phục và kích động: "Tuyệt! Quá tuyệt vời! Tử Kiều, những lời của hiền điệt thực sự như mở ra một chân trời mới cho ta! Có được hiền điệt làm quân sư, lo gì Ảnh Nguyệt Các không thể phát triển!"

"Lý tiền bối quá khen rồi." Tử Kiều mỉm cười. "Đây chỉ là vài suy nghĩ nông cạn của vãn bối, có thể còn nhiều điểm chưa phù hợp với thực tế. Mọi việc vẫn cần tiền bối cân nhắc kỹ lưỡng."

"Không! Rất phù hợp! Cực kỳ phù hợp!" Lý Khởi Phong quả quyết. "Ta nhất định sẽ dựa theo những ý kiến này của hiền điệt để chỉnh đốn lại Ảnh Nguyệt Các. Từ nay về sau, nếu có bất cứ vấn đề gì khó khăn, ta nhất định sẽ lại làm phiền đến hiền điệt."

"Vãn bối luôn sẵn lòng." Tử Kiều đáp, cảm thấy hài lòng vì đã tạo dựng được một vị thế vững chắc trong lòng người đứng đầu Ảnh Nguyệt Các.

Cuộc gặp gỡ kéo dài đến tận chiều tối mới kết thúc. Lý Khởi Phong giữ Tử Kiều ở lại dùng bữa cơm thân mật. Trong bữa ăn, ông ta tỏ ra vô cùng quý trọng và nhiệt tình, liên tục gắp thức ăn và mời rượu Tử Kiều, hoàn toàn không còn giữ khoảng cách của một Chủ nhân tổ chức sát thủ nữa, mà giống như một bậc trưởng bối đang hết mực yêu quý người hậu bối tài năng, lại là con trai của ân nhân xưa. Ảnh và Tú Anh ngồi bên cạnh, cũng tỏ ra kính trọng và quan tâm hơn hẳn.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free