Phòng Thuật (Dịch) - Chương 251: (2)
Lý Uyển dọn sạch suy nghĩ trong đầu, âm thầm nhắc nhở bản thân mình, nói:
- Hai người đã chia tay rồi, cũng không có qua lại gì với nhau, lúc gặp lại lần nữa có thế là họp lớp sau hai mươi năm! Chỉ sợ đến lúc đó ngay cả ký ức về nhau đều tiêu tan không còn rồi.
Ngay vào lúc Lý Uyển có chút đa sầu đa cảm, BMW đời 7 sáng ngời mới tinh hướng về phía bên cạnh mà chạy đến, ngừng bên cạnh nhóm năm người, cửa kính xe chậm rãi đáp xuống, một nam tử trẻ tuổi nhô đầu ra, hỏi:
- Xin hỏi, công ty Thiên Thành là ở cao ốc này sao?
- Ngài khỏe chứ, tôi là quản lí bộ tiêu thụ công ty Thiên Thành, xin hỏi anh là ai vậy?
Lý Uyển nghe được có người hỏi công ty Thiên Thành, nhanh chóng nghênh đón tiếp, nói với nam nhân lái xe BMW.
- Tiểu tử Trương Vĩ này, cuối cùng cũng tới rồi.
Chu Bàn Tử thấy lúc xe BMW chạy tới, vỗ bụng bự tròn vo nói, thân hình hắn rất mập, thế trọng vượt chỉ tiêu, cho dù đứng một lúc cũng sẽ cảm thấy đau xương sống thắt lưng.
- Tỷ phu, anh nhìn lại nha? Người ta xe này là BMW 760, so với BMW 730 kia của Trương Vĩ có thế đắt hơn!
Ngô Nguyệt bĩu môi, chỉ vào dấu hiệu phía sau xe nói.
- Dì, ngồi ở buồng lái thật đúng là không phải Trương Vĩ, tôi thiếu chút nữa là nhận lầm người rồi.
Chu Bàn Tử đứng thẳng bụng bự, đi nghiêm chỉnh đến phía sau xe, quả nhiên thấy được dấu hiệu BMW 760.
BMW 760 cùng BMW 730 vỏ ngoài là giống nhau, nhưng BMW 760 tính năng nếu so với BMW 730 mạnh hơn nhiều, hơn nữa giá BMW 760 cách BMW 730 mắc nhiều gấp đôi, có thế nói nội thất xe BMW là loại cao quý nhất.
- May là vừa rồi tôi không có qua nói chuyện, bằng không thật đúng là làm Ô Long sự tình.
Chu Bàn Tử ngượng ngùng nở nụ cười thoáng một phát, nói.
- Phu nhân, phía ngoài có vị tiểu thư là quản lí bộ tiêu thụ công ty Thiên Thành.
Nam nhân lái bảo mã BMW 760, quay đầu đi, hướng về phía sau hỏi.
- Ừ, tôi biết rồi, xuống xe rồi chứ.
Một cô gái thanh âm nhẹ nhàng, đáp.
- Vâng, phu nhân.
Nam nhân ngồi chỗ tài xế BMW 760 lên tiếng, từ trong xe đi ra, rồi sau đó mở cửa trái sau ô tô ra, lấy tay cản ở phía trên khung cửa xe.
Một cái nữ tử 27, 28 tuổi đi ra, dung mạo xinh đẹp, vóc người cao gầy, khí chất cao nhã, mặc toàn thân màu trắng quần dài, trong tay cầm một túi xách LV, nhìn Lý Uyển một cái, nói:
- Xin chào, tôi ở công ty Duyệt đạt tên Hướng Tiểu Manh.
- Hướng tổng, tôi là quản lí bộ tiêu thụ công ty Thiên Thành Lý Uyển, rất vui được gặp cô.
Lý Uyển mắt đẹp sáng ngời, cười nghênh đón tiếp nói.
- Tôi cũng rất vui có thể gặp được cô.
Hướng Tiểu Manh trên mặt cười nhạt một chút, nói.
- Hướng tổng, công ty chúng tôi đã chuẩn bị xong phòng nghỉ cho cô, để tôi gọi đồng nghiệp dẫn cô lên lầu trước.
Lý Uyển nói.
- Có thế.
Hướng Tiểu Manh hướng về phía vị trí đám người Chu Bàn Tử nhìn thoáng qua, trong con ngươi xinh đẹp lóe lên một chút tinh quang, gật đầu nói.
- Tiểu Phương, anh dẫn Hướng tổng đến phòng họp tầng bảy nghỉ ngơi trước, thuận tiện cho người đi thông báo đến chủ tịch một tiếng.
Lý Uyển đối với phụ tá bên cạnh phân phó nói.
- Vâng, Lý tỷ.
Cô gái vóc người thon nhỏ luôn đi theo bên cạnh Lý Uyển, xem ra vẫn chưa tới hai mươi tuổi, đứng ở phía sau Lý Uyển tỏ ra xấu hổ.
- Hướng tổng, mời ngài đi theo tôi.
Cô gái gọi là Tiểu Phương kia, thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, dẫn Hướng Tiểu Manh cùng hai người phụ tá một nam một nữ của cô, hướng về phía cao ốc Trường Phong.
- Lý tiểu thư, vị Hướng tổng này cũng là công ty các người mời tới.
Chu Bàn Tử nhíu mày, có chút không vui nói.
- Đúng! Đối với hạng mục bán đất lần này, ngài và Hướng tổng đều do công ty tôi mời tới.
Trên dung nhan kiều diễm của Lý Uyển nhiều hơn một tia xấu hổ, hồi đáp.
Chu Bàn Tử cùng Ngô Thiến nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ khác thường một chút, hai người vốn nghĩ chỉ riêng mình mua đất, ai ngờ công ty Thiên Thành còn muốn mời thỉnh những công ty khác nữa. Như vậy rõ ràng là sẽ làm tăng độ khó khi đàm phán và cũng tăng khả năng thành công lên.
- Tỷ phu, bằng không ba người các ngươi theo Lý tiểu thư lên trước đi, tôi ở đây chờ Trương Vĩ được rồi.
Ngô Nguyệt cũng là một người thông minh lanh lợi, cũng nhìn ra vị Hướng tổng kia hẳn là đối thủ cạnh tranh tiềm ẩn của bọn họ.
Có câu “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng’, hiện tại đột nhiên xuất hiện một đối thủ cạnh tranh, rất có thế sẽ làm rối loạn tiết tấu bọn họ, Ngô Nguyệt để Chu Bàn Tử ba người lên trước, cũng là muốn cho ba người cùng Hướng tổng kia trao đổi một chút, ít nhất phải thăm dò được thực lực kinh tế công ty của đối phương.
- Không, ba người các ngươi đi lên trước đi, tôi ở đây tự mình chờ Trương Vĩ.
Chu Bàn Tử chém kim đoạn thiết nói.
Nhiều thêm một công ty bất động sản cạnh tranh, tất nhiên sẽ làm tình huống xấu khi đàm phán tăng lên rất nhiều, hơn nữa Trương Vĩ có năng lực phân biệt lời nói dối, trong cuộc đàm phán này càng quan trọng hơn, Chu Bàn Tử nhất định phải tự mình dặn dò hắn mấy câu, nếu không Chu Bàn Tử bất kể thế nào cũng không an tâm được.
Nghe được tài sản của Chu Bàn Tử này mười mấy triệu phú hào, lại coi trọng tên Trương Vĩ này như vậy, Lý Uyển cũng không khỏi đối với “Trương Vĩ” mà Chu Bàn Tử nói cảm thấy hứng thú, thầm nghĩ người có tên gọi giống Trương Vĩ, tại sao lại có chênh lệch lớn như vậy!
- Đích đích đích…
Một tiếng dừng xe vang dội, làm Lý Uyển, năm người Chu Bàn Tử chú ý, BMW 730 sáng ngời mới tinh ngừng bên cạnh năm người, BMW 730 treo tấm bảng chính là Ký Cháu, cửa kính xe chỗ ghế lái chậm rãi hạ xuống, một người nam nhân tuổi còn trẻ gò má lộ ra…