Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 250: (1)

Ngày hôm sau Trương Vĩ xin phép nghỉ, chuẩn bị phụ giúp Chu Bàn Tử chuyện đàm phán đất, suy tính năm người ngồi chung một xe có chút chật chội, Trương Vĩ liền lái bảo mã (BMW) 730 của mình tới trước, cũng có thế tránh Ngô Nguyệt để cô ta khỏi càm ràm mình.

Sau khi đến cửa tiểu khu Hương Giang tụ hợp lại, xe BMW Trương Vĩ tới lập tức bị bốn người vây xem, Chu Bàn Tử cùng Ngô Thiến đều là người thế diện quá lớn, nhiều lắm chẳng qua là xem cho náo nhiệt, nhưng hai người Ngô Nguyệt cùng Trương Minh Nghĩa lại có chút hâm mộ.

Ngô Nguyệt cùng Trương Minh Nghĩa cũng có một chiếc Mercedes-Benz e 300, nhưng so với bảo mã (BMW) đời 7 vẫn là kém một bậc, nhất là trong lời nói của Ngô Nguyệt còn có mấy phần ghen tuông, thậm chí còn muốn kéo Trương Minh Nghĩa ngồi thử xe Trương Vĩ, có điều bị Trương Minh Nghĩa cự tuyệt.

Tổng bộ Công ty Thiên Thành nằm ở đường Hồng Kỳ Cao ốc Trường Phong, cách tiểu khu Hương Giang cũng không xa, nhưng tình trạng giao thông ở Bắc Kinh làm người ta không chịu nổi, thời gian kẹt xe trên đường cũng hơn nửa giờ.

Chu Bàn Tử cũng không phải lần đầu tiên tới công ty Thiên Thành, sau khi hắn lái Audi a8 tới công ty Thiên Thành, gửi ô tô a8 vào bãi đỗ xe Cao ốc Trường Phong, nhóm bốn người vừa đi tới dưới lầu Cao ốc Trường Phong, đã thấy nhân viên công ty Thiên Thành chờ ở đó rồi.

- Chu tiên sinh, Chu phu nhân hoan nghênh quang lâm, tôi đại diện công ty Thiên Thành cố ý tới đón hai vị.

Một mỹ nữ cao gầy hơn 20 tuổi bước nhanh lên đón, trên mặt nở nụ cười thân thiết, thăm hỏi nói.

- Lý Uyển tiểu thư khách khí quá, làm phiền cô chờ ở đây.

Chu Bàn Tử khách khí nói.

- Chu tiên sinh, Chu phu nhân là khách quý của công ty Thiên Thành chúng tôi, tôi như vậy cũng là chuyện nên làm.

Lý Uyển trên mặt có má lúm đồng tiền nhẹ, cười nhạt một tiếng, rồi sau đó ở tư thế thỉnh cầu, nói:

- Chu tiên sinh, Chu phu nhân mời vào trong, công ty chúng tôi đã chuẩn bị xong phòng nghỉ cho mọi người rồi.

- Chờ một chút, chúng tôi còn một bằng hữu chưa đến, để tôi gọi điện một chút hỏi hắn ở đâu?

Chu Bàn Tử ra hiệu chờ một lát, rồi sau đó lấy điện thoại di động ra bấm gọi Trương Vĩ.

- Tút tút tút… A lô, huynh đệ câu đang ở đâu đó? Sao mà lái xe tới nơi rồi mà không thấy cậu đâu vậy.

Sau khi điện thoại di động kết nối, Chu Bàn Tử lên tiếng hỏi.

- Bàn ca, tôi thấy phía trước kẹt xe qua nên phải đứng chờ, lúc đi được thì mất dấu mọi người rồi, hiện ở phía trước lại bị chắn, đoán chừng còn phải chờ một lát nữa?

Trương Vĩ có chút bất đắc dĩ nói.

- Tên nhóc ngươi thật là cái gì cũng làm được, lái xe cũng bị mất dấu, cậu cũng đừng gấp, chúng tôi ở dưới lầu Cao ốc Trường Phong chờ cậu.

Chu Bàn Tử phân phó một tiếng nói.

- Vâng, xe đi được rồi, không nói chuyện với anh nữa.

Trương Vĩ ngắt máy, thả tay xuống sát, đạp chân ga, ô tô chạy nhanh như tên bắn.

- Lý tiểu thư, có lẽ phải chờ một lát, người bạn kia của tôi bây giờ còn đang lái xe tới.

Chu Bàn Tử có chút áy náy nhìn Lý Uyển, nói một tiếng.

- Không sao, giao thông Bắc Kinh quả thật không tốt, tôi hiểu mà.

Lý Uyển vô cùng khéo hiểu lòng người nói.

- Tỷ phu, anh dựa vào Trương Vĩ này không đáng tin cậy đâu! Lái xe hắn cũng có thế để mất dấu, thấy thế nào cũng không giống một người thông minh lanh lợi, có lợi hại như anh nói không?

Ngô nguyệt châm ngòi nói.

Chu Bàn Tử mở công ty bất động sản sau này nhất định cần phải dùng người, bây giờ có thế có được tín nhiệm của Chu Bàn Tử, đến lúc đó tự nhiên có thế được trọng dụng, về phía chuyện mua đất công ty Thiên Thành này, có thế nói là do chồng Ngô Nguyệt dẫn đường, công tác đàm phán lần trước cũng đều là chồng cô phụ trách.

Có thế nói Chu Bàn Tử có điều kiện vào đàm phán cuối cùng, có công lao rất lớn một phần là Trương Minh Nghĩa, hiện tại chỉ muốn lập tức đi vào đàm phán, lại bỗng nhiên ngay lúc đó òi ra một Trình Giảo Kim, Ngô Nguyệt trong lòng sao có thế thoải mái được.

Trương Vĩ không chỉ làm ngành kinh doanh bất động sản, mà còn được Chu Bàn Tử tín nhiệm, hiện tại lại lên tiếng xưng hô huynh đệ với hắn, điều này làm cho Ngô Nguyệt có cảm giác nguy cơ càng nghiêm trọng, sợ Trương Vĩ tranh giành công lao chồng cô, chen lấn mất vị trí trong Công ty với chồng cô.

- Đừng cả ngày chỉ biết lòng dạ hẹp hòi, ngươi là muội muội ta, Minh Nghĩa là em rể ta, ta với tỷ phu có thế bạc đãi các người được sao?

Ngô Tiến đối với tính tình muội muội mình lại không rõ sao, cũng biết trong lòng cô ta suy nghĩ cái gì, trách cứ một câu, nói.

Ngô Thiến tuy rằng cùng Trương Vĩ tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng đối với Trương Vĩ ấn tượng rất sâu sắc, cũng biết Trương Vĩ là một người rất có năng lực, nếu không dù Chu Bàn Tử có tín nhiệm Trương Vĩ, cô cũng sẽ không để Trương Vĩ tham gia đàm phán lần này.

Công nghiệp mỏ than cần phải chỉnh đốn, như vậy mỏ than Chu Bàn Tử cùng Ngô Thiến tất yếu chịu ảnh hưởng, nếu như có thế trước lúc chỉnh đốn liên tục chiến đấu ở các chiến trường ngành kinh doanh bất động sản, có thế chuyển tiếp sự nghiệp trên thêm vững vàng, mà lần đàm phán mua đất này chính là cơ hội tốt nhất, Ngô Thiến đối với hạng mục này cũng vô cùng tích cực.

Nghe được Ngô Nguyệt nói đến cái tên Trương Vĩ này, Lý Uyển không nhịn được nheo mắt, đối với cái tên này không thế quen thuộc hơn nữa, cô ta đã một năm chưa từng nghe qua rồi, lại nghe người ta nhắc tới cái tên này trong trí nhớ, trong lòng ít nhiều cũng có chút cảm giác khác thường.

Chỉ có điều Trung Quốc có mười mấy triệu nhân khẩu, tên Trương Vĩ trong hàng vạn hàng ngàn người, cô cũng không nhận ra người bị Ngô Nguyệt gọi là Trương Vĩ, chính là “Trương Vĩ “mà mình biết, dù sao Chu Bàn Tử là người có tài sản cá nhân đến mười mấy triệu phú hào, còn Trương Vĩ mà cô quen chẳng qua chỉ là một người bình thường “Bắc phiêu ” hai người cơ bản không thế nào quen biết.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free