Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1012: Ẩu đả (1)

hoặc.

Điền Văn Văn nghe mọi người nói chuyện cũng dần dần có chút phỏng đoán, những người này có lẽ là cấp dưới của Trương Vĩ, mà công trường này rất có khả năng là công ty tư nhân của Trương Vĩ. .

Sau khi có được sự phỏng đoán này khiến cho Điền Văn Văn có chút cảm giác kinh ngạc. Là cái người Trương Vĩ này quá không có tâm kế hay hắn đối với mình quá tín nhiệm.

Tuy rằng Điền Văn Văn là trợ lý của Trương Vĩ, nhưng cũng là người giúp việc trong bóng tối của Uông Thần Vũ, đem tình hình của Trương Vĩ báo cáo lên cho đối phương, hiện tại Trương Vĩ đối với cô tín nhiệm như thế khiến cho trong lòng cô không tránh được sản sinh ra sự hổ thẹn.

Đối với cách nghĩ của Điền Văn Văn, Trương Vĩ trong lòng hoàn toàn không rõ, cũng không có thời gian lo lắng đến cách nghĩ của đối phương, mà cùng đi với mọi người hướng về phía phòng làm việc.

- Chu Tổng , mấy cái người của cơ quan chính phủ đó đã tới hết chưa?

Trương Vĩ hỏi.

- Người của cục giám sát chất lượng và ban quản lý an toàn xây dựng đã đến rồi, người của cục

bảo vệ môi trường hôm nay vẫn chưa thấy qua đây. Châu Cuồng Sinh nói thật thà. – A.

- Người của các cậu bây giờ đang ở đâu?

- Anh Vĩ, chinsg là đang canh gác ở bên ngoài phòng làm việc.

Lưu Thành đáp một câu, sau đó chỉ tay về phía không xa bên ngoài, Trương Vĩ cũng ngẩng đầu nhìn qua.

Chỉ nhìn thấy phía bên ngoài phòng làm việc có mười mấy thanh niên trẻ đang đứng, những người thanh niên này một nửa đều mặc áo vest màu đen, nửa còn lại thì ăn mặc khác nhau, nhìn thế nào cũng không thấy giống người tốt.

Nhìn thấy đoàn người Trương Vĩ đi qua, mấy người thanh niên mặc áo vest đen và mấy người mặc quần áo không giống nhau đó đều đi về phía mọi người, khom mình hành lễ với Trương Vĩ:

- Chào anh Vĩ.

- Ân, chào các vị huynh đệ, hôm nay vất vả cho các cậu rồi.

Trương Vĩ cười cười nói.

Những người mặc đồ vest đen này đều là bảo vệ mà Lưu Thành thông báo tuyển dụng được, đối với mỗi người Trương Vĩ đều có đãi ngộ rất cao, thậm chí còn đặc biệt để cho bọn họ ra nước ngoài luyện tập, chủ yếu là để trở thành những vệ sĩ tư nhân.

Mà những người thanh niên ăn mặc quái dị kia chính là nhóm tiểu đệ của Tam Bào, những người đó cũng đều quen Trương Vĩ, cũng biết được thủ đoạn và sự lợi hại của Trương Vĩ, cho nên đối với Trương Vĩ vô cùng khách khí

- Chúng ta đi vào thôi.

Nhìn khắp nơi một lượt, Trương Vĩ hài lòng gật gật đầu, nói với mọi người đứng xung quanh.

Điền Văn Văn đi sau Trương Vĩ, nhìn thấy mười mấy người đàn ông lực lưỡng to cao này, trong lòng không nhịn được mà có chút sợ hãi.

Điền Văn Văn làm ra việc có lỗi với Trương Vĩ, , trong lòng vốn dĩ là có chút chột dạ, sau khi nhìn thấy đám đàn ông cao to này, hai chân không nhịn được mà mềm nhũn, sợ Trương Vĩ cũng sẽ tiến hành trả thù với mình.

- Tiểu Văn, ở công trường này quá bụi bặm, cô cùng theo tôi đi vào trong đi, không cần khách khí đâu.

Trương Vĩ sau khi nói xong, liền trực tiếp đi vào trong phòng làm việc, ánh mắt của mười mấy người thanh niên lực lưỡng kia đều rơi trên người Điền Văn Văn, khiến cho cô không nhịn được mà rùng mình.

Mấy người mặc đồ vest đen kia còn tốt, tuy nhìn có vẻ thập phần dũng mãnh nhưng chí ít thì tác phong cũng coi như là chính phái, nhưng mấy người đàn ông mặc quần áo lố lăng kia thì khiến cho Điền Văn Văn trong lòng vô cùng bất an.

- Trương tổng, ngài đợi tôi với.

Điền Văn Văn bị đám người đó nhìn tới phát run, vội vàng chạy đến phía sau Trương Vĩ, nói. Cái gọi là phòng làm việc này chẳng qua chỉ là mấy tấm tôn dựng lại mà thánh, bên trong tấm tôn thêm mấy vật liệu gỗ khắc, diệc tích bên trong phòng làm việc không nhỏ, phân thành hai phòng trong ngoài, ở gữ dùng cửa gỗ để ngăn cách.

Trương Vĩ sau khi bước vào trong phòng làm việc, nhìn thấy hai đoàn người ngồi bên trong, mặc hai loại đồng phục không giống nhau, một đoàn có bốn người, một đoàn có năm người.

Sau khi đoàn người Trương Vĩ tiến vào trong,

- Các anh đây là đang có ý gì, gạt chúng tôi ở chỗ này không qua tâm?

Sau khi nghe thấy tiếng nói đó, Trương Vĩ không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn qua, phát hiện cái người đang nói đó chính là Hàn chủ nhiệm của ban quản lý an toàn xây dựng mà hôm qua vừa gặp.

- Đúng thế, không phải tôi nói là nguyên vật liệu xây dựng của các anh có vấn đề, không được thi công hay sao? Tại sao bên ngoài lại có tiếng máy móc rồi.

Lưu Khoa Trường của cục giám sát chất lượng cũng bất mãn nói.

- Chu Tổng , tôi vào trong phòng làm việc trước, lát nữa người của cơ quan kia đến thì gọi người dẫn đầu của họ vào, tôi có chuyện cần phải trưng cầu ý kiến của bọn họ.

Trương Vĩ phân phó.

- Đứng lại, anh là ai hả? Còn muốn ra lệnh cho chúng tôi hay sao.

Sau khi nghe thấy Trương Vĩ nói, Lưu Khoa Trường của cục giám sát chất lượng lạnh giọng cười, nói.

- Haiz.

Trương Vĩ nghiêng đầu nhìn hắn một cái, đến lời cũng lười chẳng thèm nói thêm một câu liền quay người đi vào phòng làm việc phía trong.

- Hừ, Chu Tổng , tôi nhớ người này là Đồng sự trưởng của các anh, anh xem anh ta đây là thái độ gì hả, đây là bày ra sắc mặt cho chúng tôi xem sao, công ty nàu của anh còn có muốn mở ra tiếp hay không?

Hàn chủ nhiệm của ban quản lý an toàn xây dựng ngày hôm qua đã gặp qua Trương Vĩ, bây giờ nhìn thấy Trương Vĩ coi thường như thế, trong lòng có chút bất mãn quát.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free