Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Minh Vương, Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi (Dịch) - Chương 978

Minh Vương vui vẻ.

“Tể Tể đang ở nhân gian, nếu những con quỷ đó dám giở trò làm loạn, cậu đoán kết cục của chúng sẽ như thế nào?”

Thập Điện Diêm Quân nhớ đến vị trữ quân có thực lực mạnh mẽ đến mức khủng bố, cùng dáng vẻ âm thầm ăn hết toàn bộ quỷ quái, sắc mặt của mười người lần lượt trở nên khó coi.

Minh Vương híp mắt: “Bổn tọa rất tò mò, những cư dân Địa Phủ kia đang yên đang lành, sao bỗng nhiên lại chạy tới nhân gian? Mặc dù cổng lớn của Địa Phủ luôn mở rộng, nhưng nếu không có giấy chứng minh, cổng lớn Địa Phủ sẽ không cho phép họ đi ra ngoài.”

Thập Điện Diêm Quân: “…”

Minh Vương lại phủi tay áo ra đi, Thập Điện Diêm Quân lập tức bay theo, lại bị ông đánh vào điện Minh Vương từ mọi phía, khiến ai nấy cũng đau đớn kêu la thảm thiết.

Minh Vương cúi đầu hít một hơi, sau khi bình tĩnh lại, sức mạnh trong cơ thể ông cũng suy yếu bớt.

Thập Điện Diêm Quân một lần nữa quỳ xuống, nhìn thấy sắc mặt của Vương trắng bệch, thân hình lơ lửng giữa không trung cũng bắt đầu trở nên mờ ảo, trong đầu họ rõ ràng đã xuất hiện những suy nghĩ khác nhau.

“Vương, ngài…”

Minh Vương hiểu rất rõ tâm tư của đám Thập Điện Diêm Quân này.

“Yên tâm, cho dù bổn tọa không còn nữa, Tể Tể vẫn có thể nhậm chức! Để một đứa nhỏ ba tuổi rưỡi cầm quyền Địa Phủ, các người hoàn toàn có thể thao túng được nó!”

Thập Điện Diêm Quân sợ tới mức đồng loạt quỳ xuống lần nữa.

“Chúng thần không dám! Chúng thần hoảng sợ! Vương nhất định sẽ tồn tại cùng Minh giới, tỏa sáng cùng nhật nguyệt!”

Minh Vương cười lạnh, rồi gầm lên.

“Bổn tọa cũng muốn tồn tại cùng Địa Phủ, tỏa sáng cùng nhật nguyệt! Nhưng các người xem việc tốt mình đã làm ra đi! Nếu không phải do các người quá chủ quan, Địa Phủ sẽ xảy ra nhiều vấn đề như vậy sao?”

“Muốn bổn tọa chết sớm, muốn thao túng Tể Tể rồi trở thành Nhiếp Chính Vương thì cứ nói thẳng! Không cần đưa ra những thủ đoạn nhỏ này để trục lợi cho mình mà gây thiệt hại cho người khác!”

“Nếu vì những thủ đoạn nhỏ các người làm ra mà nhân gian gặp phải vấn đề lớn, các người nghĩ rằng Thiên Đạo có tha chết cho các người không?”

Diêm Quân Bát Điện yếu đuối lên tiếng: “Vương, chắc… chắc không nghiêm trọng như vậy chứ?”

Minh Vương: “Nếu không, Diêm Quân Bát Điện ngài cứ lấy thân mình trải nghiệm để cho mọi người chúng ta cùng nhìn xem?”

Diêm Quân Bát Điện vội lắc đầu, quỳ rạp xuống đất cố gắng làm giảm cảm giác tồn tại của mình.

Đôi mắt của Minh Vương xoay chuyển, nhìn về phía chín vị Diêm Quân còn lại.

“Bổn tọa biết các người đều có lòng riêng, lần này bổn tọa quay về là muốn nói cho các người một tin tốt!”

Thập điện Diêm Quân đồng loạt ngẩng đầu: “Vương, tin tức tốt gì ạ?”

Minh Vương đang nổi giận đùng đùng, giọng điệu bỗng nhiên dịu hẳn xuống.

“Tên khốn Cửu Phượng đó không thể nhảy nhót được nữa! Nó đã tỏ vẻ hoàn toàn thần phục với Tể Tể rồi!”

Đồng tử của Thập Điện Diêm Quân run lên: “…”

Chin Chín Đầu tỏ ý hoàn toàn thần phục với Tể Tể ư?

Thà rằng nói là các quy tắc của Địa Phủ sắp sụp đổ rồi còn dễ tin hơn đấy!

****2:

Tể Tể mà Thập điện Diêm Quân không tin tưởng nổi đã từ bệnh viện trở về trang viên, trang viên đã sửa sang được hơn phân nửa, dựa theo tốc độ này, đoán chừng thêm một tuần nữa là đã có thể trực tiếp xách đồ vào ở.

Người trong nhà họ Hoắc tạm thời vẫn ở trong âm trạch như cũ, cùng trở về với mấy anh em của Tể Tể còn có Lục Tây Ba.

Lục Tây Ba tuy rằng có chút sợ hãi khi nhìn thấy Hoắc Trầm Lệnh, nhưng nghĩ tới Tể Tể mới có ba tuổi rưỡi, lại là cháu gái nhỏ của em họ, nên vẫn kiên trì muốn ngồi lại trong phòng khách để chờ Hoắc Trầm Lệnh tan làm về nhà.

Nhà họ Hoắc hôm nay vô cùng náo nhiệt, Hoắc Trầm Huy cùng Hoắc Trầm Lệnh đã tan làm từ sớm, Hoắc Trầm Vân biết Tể Tể đã xảy ra chuyện, nên đã hoãn bữa ăn tối với Bàng Lê Chi, chờ tới lúc tan học Hoắc Trầm Vân liền đi đón cháu trai Tư Thần về nhà.

Hoắc Tư Lâm cũng dẫn Lục Hoài về nhà cùng mình.

Tể Tể nhìn thấy Hoắc Tư Lâm và Lục Hoài thì lập tức đứng lên.

“Anh Tư Lâm, anh Lục Hoài, các anh đã về rồi.”

Lục Hoài có chút dè dặt, nhưng vẫn cố đứng thẳng lưng và mỉm cười.

“Chào Tể Tể.”

Hoắc Tư Lâm xoa đầu của Lục Hoài, bảo cậu nhóc đưa Tể Tể sang bên cạnh chơi, còn anh ấy tự qua chỗ cha ruột và chú hai để báo cáo lại tình hình.

“Cha, chú hai, hộ khẩu của Lục Hoài đã được chuyển khỏi chỗ của Mặc Tử Bình, đây là giấy cam đoan mà Mặc Tử Bình đã viết, chúng ta chỉ cần đến văn phòng công chứng làm công chứng là được rồi, từ nay về sau, Lục Hoài chính là một thành viên trong nhà họ Hoắc của chúng ta, không còn quan hệ gì với Mặc Tử Bình nữa.”

Trong lúc họ nói chuyện, Tể Tể cũng đang hỏi Lục Hoài, Tương Tư Hoành ở bên cạnh cũng tò mò nhìn cậu nhóc.

“Anh Lục Hoài, mấy ngày nay anh đi đâu thế? Vì sao không đi học cùng với anh ba vậy?”

Bên này chỉ có Lục Hoài với Tể Tể, nên cậu nhóc bật cười vô cùng vui vẻ.

“Anh Tư Lâm dẫn anh đi tìm cha ruột của anh, cắt đứt quan hệ cha con, từ nay về sau anh có thể ở lại nhà họ Hoắc cùng với Tể Tể và cả Tiểu Tương nữa.”

Tể Tể và Tương Tư Hoành mở trừng mắt, rồi hai bạn nhỏ cũng cười rộ lên.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free