Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Minh Vương, Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi (Dịch) - Chương 1649:

Thực lực của đám quỷ xấu xa đó rõ mồn một như ban ngày luôn kìa, mới ngửi thôi đã thơm nức cả mũi rồi!

Lạ thay, ánh mắt đám quỷ khi nhìn Tể Tể và Tương Tư Hoành hung ác, lạnh lùng, tăm tối đến cùng cực, không giống với những con quỷ có thể chuyện trò vui vẻ với mình mà hai đứa nhỏ từng gặp trước đó.

Lúc bảy con quỷ này phát hiện ra hai bé con trước mặt mình còn sống, chúng hào hứng hét lên chói tai, sau đó nhảy bổ về phía Tể Tể và Tương Tư Hoành.

Tương Tư Hoành vội núp ra phía sau Tể Tể, vừa trốn, cậu vừa hô loạn xạ: “Đừng tới đây, đừng tới đây, tôi không ăn mấy người đâu, mau tới trước mặt Tể Tể đi, nhanh lên, Tể Tể đang chờ đấy.”

Tể Tể đứng phía trước cũng la lối om sòm: “Đúng đúng đúng! Tất cả tới chỗ bản Tể Tể hết đi! Tể Tể chứa được, thật sự vẫn còn chỗ chứa mà!”

Ban đầu, bảy con quỷ xấu xa tính chia nhau ra, bốn con xông tới chỗ Tương Tư Hoành, ba con còn lại đối phó Minh Tể Tể.

Nhưng sau khi nghe mấy lời nói không biết trời cao đất dày là gì của hai đứa nhỏ, sáu con quyết định thuận theo ý của Tương Tư Hoành và Tể Tể, chỉ còn lại đúng một con cứng đầu không chịu làm theo, nhất quyết muốn cắn xé Tương Tư Hoành.

Dù lọt mất một con, Tể Tể lại chẳng hề sốt ruột: “Anh Tiểu Tương, nhớ chừa lại cho Tể Tể đấy, con đó lớn!”

Tương Tư Hoành bật cười thành tiếng: “Yên tâm đi!”

Nghe vậy, Tể Tể lập tức an lòng, bởi hiện tại thực lực của anh Tiểu Tương đã tăng lên rất nhiều so với lúc trước rồi. Tuy đám quỷ trước mắt cũng lợi hại đấy, nhưng anh Tiểu Tương là cương thi, có khi hàm răng sắc nhọn của đám quỷ còn chưa đủ cứng để gặm được thịt cương thi nguyên chất một trăm phần trăm của anh Tiểu Tương đâu.

Lần đầu tiên gặp được đồ ăn ra hình ra dạng khiến Tể Tể rất vui, bé dang hai cánh tay béo mập như củ sen, đôi môi chúm chím mở lớn: “A!”

Tư thế đố, công thêm biểu cảm hưởng thụ trên mặt, thật chẳng khác nào đang nói: Mau tới, mau tới đây! Mau nhảy hết vào cái miệng nhỏ này của Tể Tể đi!

Trong số sáu con quỷ xấu xa đang lao tới có bốn con khựng lại, chỉ còn hai con bay nhanh nhất tiếp tục lao về phía trước, nhưng trước khi chúng chạm vào được làn da trắng nõn của Tể Tể thì đã bị một lực hút khủng bố kéo tuột vào hố đen, khiến chúng không phản ứng kịp.

Bốn con quỷ xấu xa còn lại: “...”

Hóa ra đứa nhỏ này là dị nhân!

Bốn con quỷ kia thấy hai đồng bạn của mình còn chưa kịp thốt ra tiếng nào đã rơi vào kết cục thê thảm thì lập tức đổi cách tấn công.

Lần này, chúng tản ra, đứng ở bốn phương đông, tây, nam, bắc, sau đó đồng thời xông lên công kích Minh Tể Tể.

Thấy vậy, Tể Tể mừng ra mặt: “Bọn mày còn biết dùng cả chiến thuật luôn à!”

Nghe thế, bốn con quỷ xấu xa, hung mãnh lập tức đề cao cảnh giác, bởi vết xe đổ của hai đồng bạn thoắt cái đã bị “ăn” mất vẫn còn sừng sững ngay trước mắt.

Chúng vẫn im lặng không nói câu nào, chỉ chăm chăm tấn công muốn dồn cô bé vào chỗ chết.

Lúc này, Tể Tể cũng đã phát hiện chuyện chúng đang toan tính để lại đường lui cho mình, lòng thấy hơi bất mãn: “Mau tới đây coi, trốn cái quái gì? Bản Tể Tể đã ăn no căng diều rồi nhưng vẫn cố dọn ra một chỗ nhỏ trong bụng để nhét bọn mày vào đấy, nên đừng lề mề nữa mà hãy nhanh xông lên đi!”

Bốn con quỷ xấu xa vô từng tức giận trước thái độ kiêu ngạo của cô bé trước mặt. Thế là có hai con quyết định từ bỏ đường rút lui mà lao vèo vèo tới trước mặt đứa nhỏ ồn ào kia.

Thấy có quỷ lao tới thật, Tể Tể vui vẻ cười híp cả mắt.

Tới rồi, tới rồi! Lại tới nữa rồi!

Tiếc là muốn ăn thì có hơi tốn sức, không thể nhét thẳng vào miệng được.

Nhưng không sao, thực lực của cô bé hiện tại vẫn ở mức ổn, chỉ là mở nhiều thêm hai cái miệng nhỏ thôi mà. Nghĩ vậy, một tay Tể Tể đặt lên ngực, tay kia để trên trán, vỗ nhẹ vài cái.

Chờ tới lúc hai con quỷ lao đến ngay trước mặt cô bé, hai lỗ hổng nhỏ xíu tức khắc xuất hiện ngay trên trán với ngực cô bé.

Cái lỗ nhỏ kia dần biến thành hai cái miệng xinh xắn, lục hút đáng sợ tựa vực sâu thăm thẳm chốn Địa Ngục xuất hiện, chỉ trong chớp mắt đã nuốt chửng lấy hai con quỷ xấu xa, sau đó lỗ nhỏ cũng biến mất, trở về lại như ban đầu.

“A… ùm!”

“Hức!”

“Ngon quá trời, nhoàm nhoàm!”

Hai con quỷ còn lại thấy vật thì thừ người ra, đúng hơn là sợ điếng người luôn rồi. Trong gần mấy nghìn năm sinh tồn trên trần gian, chúng chưa từng thấy tên dị nhân lợi hại nào sở hữu được thứ năng lực kinh khủng tới vậy. Hơn nữa, rõ ràng âm - sát khi trên người đối phương dày hơn chúng nó rất nhiều.

Xét thấy bản thân đánh không lại Minh Tể Tể, hai con quỷ xấu xa kia dứt khoát quay lưng bỏ chạy.

Điều này khiến Tể Tể vô cùng sốt ruột: “Nè, chạy đi đâu vậy hả? Tể Tể đã tốn công chừa sẵn chỗ trong bụng nhỏ cho các người rồi mà!”

Làm gì có chuyện đồ ăn dâng tới miệng còn để vụt mất? Đó tuyệt đối không phải phong cách của công chúa nhỏ của địa phủ!

Tể Tể cũng lười nói nhiều, bình tĩnh duỗi hai cánh tay nhỏ bé ra, trong lòng bàn tay xuất hiện hai lỗ hổng nhỏ tương tự ban nãy, sau đó chúng cũng biến thành đôi môi, rồi tạo thành lực hút mãnh liệt như cơn lốc kéo hai con quỷ xấu xa vào thẳng bụng mình trong chớp mắt.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free