Giới thiệu
Trương Diệp là một đứa trẻ mồ côi mười sáu tuổi. Từ khi biết đi biết nói, hắn đã làm gia đinh cho Trương gia, gánh vác các tạp vụ như dọn dẹp, nấu ăn, giặt giũ. Với một đứa trẻ mà nói, việc này có chút bất hợp lý, nhưng đây lại không phải thế giới bình thường mà là nơi tu tiên giả tồn tại! Phàm nhân căn bản ��ều là những kẻ không đáng bận tâm, xem nhẹ như cỏ rác. Bởi vậy, hắn được bao ăn bao ở chỉ vì làm việc nhà đã là một đãi ngộ không tồi. Hắn lại còn là một đứa trẻ ngoan ngoãn vâng lời, không hề biết oán trách, nên người Trương gia ai cũng quý hắn. Hắn được phép mang họ Trương cũng vì lý do này. Thế giới này, trẻ em đến mười bốn tuổi đã đủ tư chất tu hành, tuy nhiên đó chỉ là về thể chất. Điều kiện then chốt quyết định xem có thể trở thành tu tiên giả hay không chính là phải có linh căn! Chi phí kiểm tra linh căn đối với các gia đình phàm nhân nghèo hay thậm chí tầm trung cũng đều là khó khăn. Bởi họ cần phải thuê tu sĩ đến kiểm tra, nên chỉ có giới thượng lưu mới đủ khả năng chi trả để tìm kiếm cơ hội bước lên tu tiên lộ cho con cháu trong nhà. Điều này với tu hành thế gia như Trương gia lại chẳng hề khó khăn, thực ra còn dễ dàng tựa trở bàn tay, vì thực lực của họ bắt nguồn từ những tu tiên giả, trong nhà đa phần là tu tiên giả nên không cần bỏ tiền đi thuê. Trương Diệp vốn là một người ngoài bị bỏ lại ở một con hẻm trong Trương Gia Thành, nhưng mọi người đều yêu quý đứa trẻ này. Hắn may mắn hơn những đứa trẻ có xuất thân tương tự khác là được kiểm tra linh căn. Rất nhiều đứa trẻ có tiềm năng nhưng gia đình vốn không hề đủ điều kiện, tư chất ấy vĩnh viễn chôn vùi trong bụi trần. Năm hắn mười bốn tuổi, cùng những đứa trẻ đồng trang lứa được tiền bối tu tiên giả trong Trương gia kiểm tra linh căn. Kết quả, hắn vậy mà lại thực sự đủ tư chất tu tiên! Tuy không được cái gọi là "thiên linh căn" – sở hữu năm linh căn đầy đủ ngũ hành, tốc độ tu luyện cực cao – nhưng với tam linh căn thì đã là không tệ rồi. Đa phần tu sĩ còn chỉ có "độc linh căn" – một linh căn duy nhất –. Tuy chỉ có ba nhưng bù lại, một trong tam linh căn của hắn còn thuộc hàng biến dị là lôi linh căn, mấy cái còn lại là hỏa linh căn và kim linh căn. Cứ như vậy, hắn đã đủ tư chất trở thành tu tiên giả, những đứa trẻ Trương gia năm đó cùng hắn kiểm tra tất cả đều thế. Họ được gia chủ sắp xếp lên một chuyến xe tiến tới Thiên Kiếm Tông – một trong những tông môn đứng đầu chính phái ở Đông Vực –. Trương gia là tu hành thế gia có tiếng ở Đông Vực, nên suất đệ tử của họ có gần hai mươi cái, vừa vặn đủ cho Trương Diệp và đám trẻ Trương gia sử dụng. Tuy nhiên, biến cố bất ngờ ập đến, trên đường đi vòng qua Vô Hối Thác, bọn họ bị yêu thú tập kích. Con gái của gia chủ Trương gia không may trượt chân ngã xuống thác, nhưng may mắn được Trương Diệp cứu. Có điều... hắn vì vậy mà thay nàng lao xuống. Đến khi tu sĩ hộ tống giải quyết xong yêu thú thì đã quá muộn, Trương Diệp đã sớm tan biến trong dòng nước xiết, ẩn mình dưới màn bọt trắng xóa tựa thủy quái dưới chân thác... Ai nấy đều nghĩ rằng mệnh của hắn đến đây là hết, nhưng sổ thiên tào vẫn chưa gạch tên, mệnh hắn sao có thể dứt! Trương Diệp trong trạng thái bất tỉnh nhân sự trôi dạt đến hạ lưu của con sông dưới thác. Ở đó, hắn được một lão nhân kỳ dị cứu. Người này ngẫu nhiên lại là một tu tiên giả ẩn cư, truyền thụ cho hắn một môn công pháp thích hợp với linh căn của mình, lại còn tận tâm chỉ dạy hắn hai năm về hầu hết kiến thức tu tiên giới. Tu tiên lộ của Trương Diệp tưởng chừng vừa mới chớm nở đã lụi tàn, thì may mắn thay trời xanh có mắt, không những cứu hắn một mạng mà còn mang đến quý nhân. Hắn từ đó chuyên tâm tu luyện, mong sớm ngày quay lại Thiên Kiếm Tông, qua đó theo đuổi sức mạnh cái thế để đền đáp ân tình của Trương gia, cũng như truy cầu cảnh giới trường sinh bất t��.