Giới thiệu
Hôm nay, chính là kỷ niệm một năm ngày thành thân của ta cùng Lục Trạm. Hai tháng trước, chàng du hành ngoại quốc. Dẫu biết múi giờ bất đồng, song vào tám giờ sáng nay, chàng vẫn kiên quyết gọi điện cho ta, nhắn rằng đã mua tặng ta loại hoa ta yêu thích nhất, dặn ta đêm nay hãy ra phi trường đón chàng. Quả nhiên, vừa dứt lời, tiếng chuông cửa liền vọng đến. Ta bước ra mở cửa, gã giao hoa tươi cười cất lời: “Kính chào phu nhân, chúc phu nhân cùng trượng phu kỷ niệm ngày cưới hỷ lạc, bách niên giai lão.” Trên tay gã, là chín đóa hồng trắng. Ta nhận hoa, khẽ cười đáp: “Đa tạ.” Khép cửa lại, ta cắm hoa vào bình sứ, đôi tay mân mê cánh hoa. Kỳ thực, ta chẳng ưa hồng trắng. Hồng trắng tuy mềm mại, song lại quá đỗi dễ tàn phai. Hồng trắng, vốn là loài hoa tỷ tỷ của ta, Lư Thanh Thanh, yêu thích nhất. Và suốt một năm vừa qua, danh tự này lại vĩnh viễn thuộc về ta.