Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 932: Tề tụ (2)

- Tôi và Trương Vĩ là đường huynh đệ (anh em chú bác), hắn là con trai của nhị thúc tôi.

Trương Trung Vân giải thích.

- Con trai của nhị thúc?

Nghe Trương Trung Vân nói thế, Mộ Dung Huyên và Vệ Khang đều lộ ra vẻ kinh ngạc, đều hiện một vẻ khó có thế tin.

- Trương tiên sinh, tôi có phải là vừa rồi nghe lầm hay không, ngài nói Trương Vĩ là con trai của nhị thúc của ngài?

Mộ Dung Huyên quen biết Trương Vĩ từ lâu, cũng biết một chút về gia thế của hắn, không hề ngờ Trương Vĩ sao lại có quan hệ với Trương Trung Vân như thế.

- Cái này…, chẳng lẽ…

Con ngươi của Vệ Khang xoay mòng mòng, nhà hắn cũng là cổ đông của Hồng Đỉnh tập đoàn, đối với chuyện Trương gia nhận thân ít nhiều cũng biết được một chút, hiện tại lại nghe được từ trong miệng Trương Trung Vân, loáng thoáng đoán được thân phận của Trương Vĩ.

- Không sai.

Trương Trung Vân khẽ gật đầu, nhưng mà cũng không nói thêm gì, dù sao cái này cũng là việc riêng của gia tộc, không cần thiết phải giải thích cho người ngoài nghe.

Bởi vì Trương Trung Vân không đưa ra giải thích rõ ràng, mà Trương Vĩ lại không nói cho nàng biết, trong lòng Mộ Dung Huyên có thế nói là nghi hoặc trăm bề, căn bản nghĩ không ra mấu chốt ở bên trong.

- Huyên Huyên, mấy ngày trước anh nghe một tin tức, nhị thúc của Trương Trung Vân trước kia bị mất một đứa con trai, vừa mới về tới Hồng Kông nhận tổ quy tông, rất có thế chính là người tên Trương Vĩ này.

Vệ Khang cúi đầu thấp xuống, kề sát bên tai Mộ Dung Huyên, nhỏ giọng thì thào nói.

- A, còn có loại chuyện như vậy? Trương Vĩ không phải là bám đuôi Trương gia, mà cố ý giả mạo hay sao a?

Mộ Dung Huyên quay đầu lại, gương mặt quái dị nhìn Trương Vĩ nhìn một cái, nói.

- Ha ha, em nghĩ nhiều quá rồi, người của Trương gia cũng không phải là người ngu, đoán chừng xét nghiệm DNA không chỉ thực hiện có một lần.

Vệ Khang khẽ lắc đầu, nói.

- Vệ Khang, nếu như Trương Vĩ đúng thật là con cháu Trương gia, vậy hắn có thế cạnh tranh chức vụ Phó tổng giám đốc công trình với anh hay không?

Trên mặt Mộ Dung Huyên lộ ra một chút lo lắng, nói.

- Ừ.

Nghe Mộ Dung Huyên nói thế, Vệ Khang không khỏi sửng sốt một chút, rồi sau đó khẽ gật đầu nói:

- Em không nói, anh còn chưa nghĩ quả thật là có khả năng này, Trương Trung Vân đi cạnh tranh Phó Tổng giám đốc Kinh doanh, Trương Vĩ đi cạnh tranh Phó tổng giám đốc công trình, Trương gia này là muốn thu vào tay hai chức vụ này nha!

- Đúng nha, vậy có thế tạo thành ảnh hưởng đối với anh hay không?

Mộ Dung Huyên có chút lo lắng nói.

- Em yên tâm đi, nếu như là Trương Trung Vân đi cạnh tranh Phó tổng giám đốc công trình, nói không chừng anh thật đúng là sẽ có chút bận tâm, thế nhưng Trương Vĩ thì cũng không cần phải lo lắng.

Vệ Khang lắc lắc đầu, không thèm để ý chút nào nói.

Muốn trở thành quản lý cao cấp của Hoa Dương Địa Sản, không riêng gì cần phải có bối cảnh đầy đủ, mà còn phải có được năng lực và tư lịch nhất định. Mà hai điểm này vừa khéo là thứ Trương Vĩ thiếu sót đấy, Vệ Khang không cho là hắn có thể ngồi lên chức vụ này.

- Vậy cũng phải, hắn chẳng qua là một tên làm nghề cò mồi môi giới mà thôi, làm gì có bản lãnh làm phó tổng của Hoa Dương Địa Sản. Em đoán chừng cửa ải thứ 1 hắn cũng không thế vượt qua được.

Mộ Dung Huyên cũng gật đầu đồng ý.

Thang máy dừng lại ở tầng tám của Cao ốc Hoa Dương, hai nam tử đi ra từ trong thang máy, một người chính là Hoa Dương Địa Sản Uông Thần Vũ, người còn lại đi theo phía sau hắn lại là Tổng giám tiêu thụ bộ Trình Chí Viễn.

- Lão Trình, đối với lần phỏng vấn này, anh có ý kiến gì không?

Uông Thần Vũ đi phía trước, quay đầu nhìn thoáng qua Trình Chí Viễn phía sau lưng, ý vị thâm trường nói.

- Cái nhìn của tôi chính là, nghe theo lời Uông tổng phân phó, ngài nói tôi hướng đông, tôi tuyệt đối sẽ không đi hướng tây.

Trình Chí Viễn hơi hơi khom người, giọng điệu mang theo vẻ nịnh hót, nói.

- Anh nha, vẫn còn cái bệnh cũ kia, chuyện gì đều để tôi suy nghĩ, anh còn ngại công tác của tôi không nhiều đủ sao?

Uông Thần Vũ cười mắng, nhưng trong lòng lại có chút cao hứng, cũng rất hài lòng với câu trả lời của Trình Chí Viễn.

- Uông tổng, tôi nói đây là lời tự đáy lòng, chỉ cần có thế lưu lại bên cạnh ngài, cho dù là cho tôi làm tài xế tôi cũng nguyện ý.

Trình Chí Viễn vỗ ngực, bộ dáng thành khẩn nói.

- Anh làm tài xế như thế này tiền lương quá cao, tôi mướn không nổi đâu, ha ha ha.

Uông Thần Vũ cười trêu ghẹo nói.

- Uông tổng, tôi có thế lái xe miễn phí cho ngài, đấy có thế nói là vinh hạnh của tôi, chỉ cần anh gọi một cú điện thoại đến, tôi bảo đảm là lúc nào gọi là đến ngay.

Trình Chí Viễn gương mặt chân thành tha thiết nói.

- Được rồi, anh đừng ở chỗ này đáp thuốc mắt cho tôi nữa, ngày hôm nay người tham gia phỏng vấn những ứng cử viên cũng không chỉ có một mình tôi, anh đi chuẩn bị một chút cho thật tốt đi.

Uông Thần Vũ vỗ vỗ bả vai của đối phương, dặn dò.

- Ngài yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ không khiến cho ngài thất vọng.

Trình Chí Viễn nói.

- Tốt, vậy anh đi ra trước phòng họp nghỉ ngơi đi, chờ tôi chuẩn bị xong cho cuộc phỏng vấn, sẽ cho người đi thông tri các người.

Đi tới cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, Uông Thần Vũ dừng bước lại nói.

- Tốt, vậy tôi đi trước vậy.

Trình Chí Viễn gật đầu lên tiếng, rồi sau đó, đi về phía phòng họp, trên mặt lộ ra một vẻ giảo hoạt, hắn đối với tánh khí của Uông Thần Vũ rất quen thuộc, cũng biết làm như thế nào để giành được tín nhiệm của đối phương, cũng chỉ có như vậy mới có thế dễ dàng giúp hắn thượng vị.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free