Phòng Thuật (Dịch) - Chương 930: Phỏng vấn (2)
- Xin chào, ngài khỏe.
Trương Vĩ bấm nút trả lời.
- Ngài khỏe chứ, xin hỏi có phải là Trương tiên sinh không?
Trong điện thoại truyền đến thanh âm của một cô gái.
- Là tôi, xin hỏi cô là vị nào?
Trương Vĩ hỏi.
- Tôi là Tạ Đình – Phó tổng giám bộ phận nhân sự của Hoa Dương Địa Sản, gọi điện thoại để thông báo ngài tham gia cuộc phỏng vấn vào ngày mai.
Nữ tử trong điện thoại nói.
- Tốt,cảm ơn nhiều.
Trên mặt Trương Vĩ lộ ra vẻ vui mừng.
- Vậy thì tốt, tôi một hồi sẽ nhắn tin cho ngài thời gian và địa điểm phỏng vấn, xin ngài chú ý một chút.
Cảm Tạ Đình nói.
- Tốt, làm phiền cô rồi.
Trương Vĩ khách khí nói.
- Ngài không cần khách khí, hẹn gặp lại.
Nữ tử lên tiếng, lập tức cúp điện thoại.
- Ai gọi điện thoại cho anh nha?
Lý Mông Dao cầm muỗng nhỏ, khuấy nhẹ cà phê, hỏi.
- Sao hả? Nghe là nữ nhân gọi điện thoại cho anh, sở dĩ em ăn dấm chua rồi?
Trương Vĩ cười trêu ghẹo.
- Ai mà thèm ghen với anh, anh thích dụ dỗ nữ nhân nào có quan hệ gì tới tôi.
Lý Mông Dao hừ yêu một tiếng, nói.
- Là phòng Nhân sự của Hoa Dương Địa Sản gọi điện thoại cho anh, cho anh biết ngày mai đi Hoa Dương Địa Sản phỏng vấn.
Trương Vĩ nói.
- Anh thật sự muốn đi Hoa Dương Địa Sản ứng sính chức vụ Phó tổng sao?
Lý Mông Dao tò mò hỏi.
- Đúng nha, nếu không phải anh mất nhiều sức lực như vậy để làm cái gì?
- Chức vụ Phó tổng của Hoa Dương Địa Sản trọng yếu như vậy, không biết có bao nhiêu tinh anh trong ngành quản lý đang tranh thủ, anh có thể giành được cái vị trí đó sao?
Lý Mông Dao hoài nghi hỏi.
- Em đây là coi thường tôi?
Trương Vĩ giả vờ cả giận nói.
- Em đây là thực sự cầu thị đó nha, anh còn trẻ như vậy, vừa không có bằng cấp hơn người, dựa vào cái gì làm Phó tổng của Hoa Dương Địa Sản.
Lý Mông Dao hếch cái miệng nhỏ nhắn lên nói.
- Đương nhiên là dựa năng lực của chính mình rồi.
Trương Vĩ nói với đầy vẻ tự tin:
- Hay là chúng ta đánh cuộc, nếu như anh có thế trở thành Phó tổng của Hoa Dương Địa Sản, em hôn anh một cái, như thế nào đây?
- Anh cái con người này thiệt là, chỉ biết có hôn nha, sờ nha, trong đầu đều không có một chút chuyện đứng đắn nào.
Lý Mông Dao trợn đôi mắt đẹp, lườm Trương Vĩ một cái.
- Em đây không phải là nói lời thừa sao? Anh nếu không muốn ngủ với em, tại sao lại muốn cưới em làm vợ?
Trương Vĩ hùng hồn nói.
- Hừ hợp thế song tu.
Nghe Trương Vĩ nói thế, Lý Mông Dao không khỏi đỏ khuôn mặt lên, phun phì phì nói:
Anh thật là một lưu manh.
...
Đoạn thời gian gần đây, Hoa Dương Địa Sản có thế nói là chấn động không yên. Cao tầng của công ty liên tiếp xảy ra chuyện, đầu tiên là truyền ra tin có thế phải sa thải Phó Tổng giám đốc Kinh doanh và Tổng công trình sư, tiếp đó lại truyền tới tin Phó tổng giám đốc công trình cũng từ chức, có thế nói là đợt này chưa yên, đợt khác lại đến.
Cuối cùng trải qua cao tầng của công ty thương thảo, tạm thời không truy cứu trách nhiệm của tổng công trình sư nữa, mà chỉ sa thải Phó Tổng giám đốc Kinh doanh hiện tại, như vậy Hoa Dương Địa Sản chỉ còn thiếu hai vị Phó tổng.
Ngày hôm nay chính là ngày phỏng vấn tuyển Phó tổng, toàn bộ công ty trên dưới đều tràn đầy một loại không khí khác biệt, thấp giọng thảo luận thí sinh nào có cơ hội được nhận vào hai chức vụ phó tổng này.
Người cạnh tranh hai chức vụ phó tổng này, vừa có nhân viên nội bộ của công ty, cũng có nhân viên của những xí nghiệp khác của Hồng Đỉnh tập đoàn, còn có một số tinh anh mộ danh mà đến. Có thế nói là hấp dẫn rất nhiều người chú mục.
Trước bàn tiếp tân ở đại sảnh tại lầu một, các nhân viên cũng đang nhỏ giọng nghị luận chuyện này, một nữ nhân viên trẻ tuổi mặt tròn nói:
- Anh nói xem hai chức vụ phó tổng này, người nào còn có cơ hội trúng tuyển hơn?
- Người ngoài công ty anh cũng không rõ lắm, thế nhưng người bên trong công ty chúng ta tham gia ứng sinh, anh cảm thấy Vệ Khang tổng giám của bộ phận vật tư thật ra thì rất có cơ hội thăng lên chức vụ Phó tổng giám đốc công trình.
Một người nam nhân viên nói.
- Vậy cũng phải, Vệ Tổng giám có người ở phía trên, hơn nữa lại là người trong nội bộ công ty, quả thật rất có cơ hội ngồi lên vị trí đó.
Nữ nhân viên mặt tròn phụ họa theo.
- Tiêu thụ bộ Trình Chí Viễn tổng giám, cũng rất có hi vọng trở thành Phó Tổng giám đốc Kinh doanh, nhưng hắn là do Uông tổng chúng ta một tay cất nhấc lên, hiện giờ lại có cơ hội thăng chức, tự nhiên cũng sẽ không quên hắn.
Một nữ nhân viên có vẻ đứng tuổi nói.
- Mau nhìn kia, Vệ Khang tổng giám đến rồi.
Mọi người đang nghị luận, nữ nhân viên mặt tròn nhỏ giọng nhắc.
- Ài, Vệ Tổng giám, nữ nhân bên cạnh là ai vậy, thật đúng là đẹp nha.
Người nam nhân viên kia nói.
- À, đó là bạn gái của Vệ Tổng giám, tôi đã từng thấy qua một lần.
Nữ nhân viên mặt tròn nói.
Dưới ánh mắt chú mục của mọi người, Vệ Khang và Mộ Dung Huyên đi vào trong thang máy, hôm nay là Vệ Khang nhận lời đến ứng sính Phó tổng giám đốc công trình, do đó Mộ Dung Huyên cũng cố ý đi theo.
- Huyên Huyên, ngày hôm nay em có thể theo giúp anh phỏng vấn, anh có thế nói là càng có lòng tin hơn rồi.
Vệ Khang ưỡn ngực, gương mặt đầy hạnh phúc nói.
- Nên phải như thế.
Mộ Dung Huyên cười.
Thật ra, Mộ Dung Huyên cũng không muốn đến công ty của Vệ Khang, trong lòng luôn cảm thấy có chút không được tự nhiên, thế nhưng, phụ thân của Mộ Dung Huyên lại muốn nàng đến, Mộ Dung Huyên bbị cha mẹ khuyên nhủ, cuối cùng vẫn đáp ứng đề nghị của hắn.
- Đúng rồi, anh lần trước nói, gặp được Trương Vĩ tại Hoa Dương Địa Sản, biết hắn tới nơi này làm gì không?
Mộ Dung Huyên lộ ra một chút tò mò, hỏi.
- Kinh kông. . .
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, thang máy đã chạy tới tầng tám, Vệ Khang dẫn Mộ Dung Huyên vào phòng chờ, nói:
- Anh cũng không rõ lắm, nhưng mà hắn có thế có chút quan hệ cùng Uông tổng.
Tuy Vệ Khang đã tìm hiểu một phen thân phận của Trương Vĩ, nhưng cũng không có tin tức hữu dụng gì, hiện tại cũng chẳng qua là dựa vào suy đoán của mình mà nói thôi.
Hai người đi tới ngoài cửa phòng họp, Vệ Khang mở cửa phòng họp ra, thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, nói:
- Huyên Huyên, đi vào ngồi đi, còn phải đợi một hồi mới tới thời gian phỏng vấn.
- Tốt.
Mộ Dung Huyên lên tiếng, rồi sau đó đi vào trong phòng hội nghị, song khi cô ta đi vào phòng họp, lại thấy được một thân ảnh quen thuộc, không nhịn được lên tiếng nói to lên:
- Trương Vĩ, anh tại sao lại ở chỗ này?