Phòng Thuật (Dịch) - Chương 856: Lăng xê (2)
Sau khi nghe được lời nói của Trương Kỳ, trên mặt Trương Vĩ lộ ra vẻ tươi cười, phất tay áo nói:
- Chúng ta thông qua tòa an, mới có thế chứng minh công ty chúng ta là chính quy, như vậy không chỉ không mất khách hàng, ngược lại càng khiến khách hàng tin cậy hơn.
- Ừ, chuyện anh nói cũng có lý.
Trương Kỳ câu hiểu câu không nói.
- Nói cho cô biết, thời gian phát triển nghề môi giới rất ngắn, mấy năm trước nghề môi giới tương đối loạn, thậm chí còn bị một vài người gọi là môi giới đen, loại nghề này cần phải có sự quản lý của pháp luật, công ty chúng ta đi theo con đường chính quy nên cần phải thu phí hoa hồng, không chỉ khiến đẳng cấp công ty cao hơn, ngược lại còn khiến cho khách hàng có cảm giác an toàn hơn.
Trương Vĩ cười một cái.
- Cô hiểu chưa?
- Ah, tôi hiểu rồi, bình thường những nhân viên ở các công ty môi giới khác, sau khi bị khách hàng ăn chặn, nếu muốn đòi lại tiền hoa hồng, đều là chặn trước cửa, đến nhà uy hiếp, thậm chí còn đánh nhau với khách hàng, chúng ta thông qua con đường chính quy ngược lại sẽ khiến khách hàng dễ dàng tiếp nhận hơn.
Trương Kỳ nói.
- Ừ, không sai. Chính là đạo lý này.
Trương Vĩ nói.
Nói trắng ra, Trương Vĩ chính là muốn thông qua chuyện này, nâng cao danh tiếng của công ty Trung Vĩ, khiến cho càng nhiều người, biết rõ hơn về công ty Trung Vĩ, như vậy mới có thế mở ra các phân khúc thị trường ở Bắc Kinh, bởi vì công ty Trung Vĩ đang chuẩn bị khuếch trương thị trường ở Bắc Kinh.
- Nhưng dù gì đối phương cũng là đại biểu nhân dân toàn quốc, nhất định sẽ quen biết không ít người có quyền thế, anh không sợ Chung Kiến Hoa trả thù sao.
Trương Kỳ cau mày.
- Trước kia thì có chút đắn đo. Nhưng mà bây giờ…
Trương Vĩ trầm mặc một lát, sau đó quay đầu đi, nhìn thoáng qua Trương Kỳ, nói:
- Cô yên tâm đi, chuyện này tôi có thể giải quyết được.
Trương Vĩ cùng Trương Bình Hoa đã nhận nhau rồi. Hơn nữa hắn cũng chuẩn bị gia nhập tập đoàn Hồng Đỉnh, như vậy cũng sẽ được Hồng Đỉnh che chở, nếu như Chung Kiến Hoa bởi vì chuyện này mà gây phiền toái, Trương Vĩ sẽ không ngại mà dùng đến thế lực của tập đoàn Hồng Đỉnh để dọn dẹp hắn.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Trương Vĩ quyết định gia nhập tập đoàn Hồng Đỉnh, sau này Trương Vĩ gia nhập tập đoàn Hồng Đỉnh, cũng sẽ không gây ảnh hưởng gì đến việc kinh doanh công ty Bách Ức và công ty Trung Vĩ của hắn, ngược lại còn có thế lợi dụng các mối quan hệ ở tập đoàn Hồng Đỉnh. Khiến cho hai cái công ty này phát triển nhanh chóng.
- Vậy được rồi.
Trương Kỳ chớp chớp mắt, cẩn thận quan sát Trương Vĩ, thở dài một cái nói.
Trương Kỳ càng ngày càng cảm thấy nhìn không thấu Trương Vĩ, sự nghiệp của đối phương phát triển một cách nhanh chóng.
Chỉ một làm việc ngày đã có thế kiếm được tiền, so với số tiền mấy năm cô cực khổ làm việc càng lớn hơn nhiều, điều này khiến cho Trương Kỳ luôn có cảm giác thất bại.
- Reng reng reng…
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, điện thoại di động của Trương Vĩ đột nhiên vang lên. Trương Vĩ lấy ra điện thoại di động của mình ra nhìn, thấy trên màn hình chính là số điện thoại của A Bản.
- Uy. A Bản, tìm tôi có việc sao?
Trương Vĩ nhấn nút trả lời.
- Ai ôi, tiểu Vĩ vĩ, công việc của cậu bây giờ bận rộn lắm à, người ta muốn cậu ăn cơm, cậu đều không có thời gian!
Giọng nói điệu đà của A Bản, vang lên.
- A Bản, xem anh nói kìa.
Trương Vĩ cười ha hả.
- Chỉ cần là anh mời, tôi cho dù có bận rộn hơn nữa, cũng sẽ rút chút thời gian để đi.
- Ai ôi, đây chính là cậu nói nha, không được đổi ý đấy, không là tôi mất hứng đấy.
Sau khi nghe lời nói của Trương Vĩ, ngữ khí của A Bản trở nên mừng rỡ, cười duyên nói.
- Tôi nói được làm được.
Trương Vĩ nghiêm túc nói.
- Ai ôi, tiểu Vĩ vĩ, có câu nói này của cậu thì tốt rồi.
A Bản cười nói:
- Thật ra người ta tìm cậu cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là hai ngày nữa tiệm trang phục khai trương, muốn mời cậu đến tham dự lễ khai trương.
- Đây là chuyện phải làm mà, cho dù anh không mời, tôi cũng sẽ mặt dày mà đến đấy, ha ha ha.
Nghe A Bản nói muốn mời mình đến tham dự lễ khai trương tiệm trang phục, Trương Vĩ cũng nhanh chóng nhận lời.
Lúc trước, khi A Bản đang thu xếp chuyện tiệm trang phục, Trương Vĩ còn giúp hắn lôi kéo cổ đông, khiến Chu Bàn Tử đầu tư vào, bây giờ bất kể là nể mặt Chu Bàn Tử hay A Bản, Trương Vĩ đều không có lý do gì để cự tuyệt.
- Xong rồi, chúng ta quyết định như vậy nhé.
Nghe Trương Vĩ đáp ứng, A Bản có chút cao hứng nói:
- Ngéo tay thắt cổ, một trăm năm không được thay đổi đấy.
- Được, tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Trương Vĩ cười thành tiếng, hỏi thăm A Bản một chút về thời gian khai trương, sau đó mới cúp máy.
Sau khi Trương Vĩ ngắt điện thoại, chuẩn bị quay đầu nhìn Trương Kỳ, nhưng vừa xoay mặt qua, đã đụng phải mái tóc dài mượt của Truong Kỳ, phía trên còn bay mùi thơm nhàn nhạt, hắn bây giờ mới đột nhiên gian phát hiện, Trương Kỳ đang đứng rất gần mình.
- Cô đang làm gì vậy? Là nghe trộm điện thoại của tôi, hay muốn nhân cơ hội hôn môi tôi.
Trương Vĩ nở một nụ cười, nhìn chằm chằm Trương Kỳ hỏi.
- Anh nói bậy bạ gì vậy! Ai muốn hôn anh chứ, tôi chỉ là nghe thấy trong điện thoại có giọng lạ.
Nghe được lời nói của Trương Vĩ, Trương Kỳ hừ một tiếng.
- Trong điện thoại rốt cuộc là nam hay là nữ vậy?
- Nam đấy, làm sao vậy?
Trương Vĩ nghi ngờ nói.
- Thật sự là nam sao?
Trương Kỳ lộ ra vẻ cổ quái, mấp máy đôi môi đỏ mọng, lộ ra vẻ không tin.
- Anh hai ngày này, không phải ở chung khách sạn với hắn chứ?