Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 602: Phân phối (1)

Tại cửa hàng thứ nhất của công ty Trung Vĩ ở Quảng Viên lộ.

- Đều đến rồi, có cần tôi giới thiệu một chút không?

Trương Vĩ quét mắt nhìn bốn vị điếm trưởng.

- Trương tổng, không cần làm phiền ngài, chúng tôi đã biết nhau rồi.

Vương Mẫn là điếm trưởng cửa hàng thứ nhất ở Quảng Viên lộ, lúc Trương Vĩ chưa đến điếm, chính cô đã gọi những điếm trưởng kia đến.

- Ừ, vậy được.

Trương Vĩ gật gật đầu, chỉ vào phòng làm việc:

- Chúng ta đừng quấy rầy đến những nghiệp vụ viên khác nữa, vào phòng làm việc nói chuyện đi.

- Được, xin mời đi bên này.

Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, Vương Mẫn thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, nhìn ba vị điếm trưởng còn lại nói.

Vương Mẫn mở cửa phòng làm viêc ra, Trương Vĩ bước vào đầu tiên, ngồi ở phía sau bàn làm việc, bốn người còn lại cũng theo vào ngồi ở ghế sa ***.

- Sau này mọi người đều là đồng nghiệp với nhau, mọi người nên tới lui nhiều một chút, như vậy thì có thế phối hợp ăn ý hơn.

Trương Vĩ mở đầu một câu, sau đó xoay chuyển đề tài câu chuyện:

- Kiến Phát, tiểu Phương, ở đây là cửa hàng thứ nhất tại Quảng Viên lộ, còn có một cửa hàng khác cũng ở Quảng Viên lộ, hai người các ngươi mỗi người chọn một môn điếm đi.

- Trương tổng, tôi muốn ở tiệm này, cũng có thể học tập Vương tỷ một chút.

Lý Hiểu Phương trầm tư một lát, con ngươi đảo một vòng.

Lý Hiểu Phương sở dĩ lựa chọn cửa hàng thứ nhất ở Quảng Viên lộ, cũng không phải là lung tung, tùy ý lựa chọn, mà là sau một hồi suy tính mới có thế đưa ra quyết định, Trương Vĩ nếu đã lựa chọn đến cửa hàng này họp, vậy chứng minh cửa hàng này trọng yếu hơn.

Thứ hai cửa hàng này có mặt tiền tốt, lượng người lại lớn, bất kể là nộp đơn, tuyển dụng nghiệp vụ viên, hay dẫn khách hàng, chủ sở hữu, đều mạnh hơn nhiều so với môn điếm bình thường.

Nguyên nhân thứ ba cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất, đó là căn cứ theo cuộc nói chuyện của Vương Kiến Phát cùng Lý Hiểu Phương, Lý Hiểu Phương cũng có thế suy luận, phán đoán ra. Vương Mẫn cũng đã từng làm ở công ty Trung Thông.

Mà bây giờ Vương Mẫn lại trở thành tay dưới của Trương Vĩ, có thế nói quan hệ của hai người không phải bình thường, hơn nữa dung mạo, vóc dáng của Vương Mẫn đều xuất chúng, Lý Hiểu Phương bằng vào trực giác của nữ nhân, cảm thấy giữa hai người nhất định “có chuyện”.

Lý Hiểu Phương đối với Trương Vĩ cũng có chút sợ hãi, hiện tại nếu có thế thân thiết với Vương Mẫn, chỉ cần Vương Mẫn có thế thổi thổi bên gối vài câu, thì Lý Hiểu Phương đã có thế gián tiếp trở nên thân thiết với Trương Vĩ.

- Được, vậy cô ở lại cửa hàng thứ nhất tại Quảng Viên lộ này đi. Kiến Phát cậu đến cửa hàng thứ hai ở Quảng Viên lộ, được không?

Trương Vĩ quay đầu nhìn Vương Kiến Phát.

- Không thành vấn đề, tôi ở đâu cũng giống nhau mà.

Vương Kiến Phát lên tiếng, tuy trước mặt không biểu hiện gì.

Nhưng trong lòng lại thấp thỏm khó an.

Vương Kiến Phát cũng không thích hợp làm nghề trung gian môi giới, tuy tình cách của hắn và Trương Vĩ có chút tương đồng, nhưng lại không có dục vọng và dã tâm như Trương Vĩ, tuy đã làm nghề môi giới một thời gian, nhưng công trạng lại không có gì khả quan.

Lúc trước, Vương Kiến Phát sở dĩ đi theo nghề này. Chủ yếu chính là do bạn gái của hắn, bạn gái hắn luôn hi vọng điều kiện sống có thế tốt hơn, hi vọng hắn có thế kiếm được nhiều tiền hơn.

Nhưng mà, hiện tại Vương Kiến Phát đã cùng bạn gái chia tay. Nguyên nhân chủ yếu cũng bởi vì Vương Kiến Phát không có bản lãnh, không chỉ không mua được một cái nhà ở Bắc Kinh, mà ngay cả một cái toa-lét cũng không thế mua nổi.

Còn bạn gái Triệu Đình của Vương Kiến Phát, có kinh nghiệm từng trải, kiến thức thành thị cũng rất phong phú. Hơn nữa lại không muốn về nơi vắng vẻ, không muốn rời xa quê hương, nên cuối cùng chọn phương án chia tay với Vương Kiến Phát. Chuẩn bị tìm một nam nhân để có thế ổn định ở Bắc Kinh.

Vương Kiến Phát cảm thấy bị tổn thương sâu sắc, trong lòng hắn vô cùng đau đớn, hắn hận xã hội này, oán hận giá nhà ở Bắc Kinh quá đắt, nên đối với huynh đệ đồng cam cộng khổ như Trương Vĩ, hắn ngoại trừ hâm mộ, vẫn còn có chút hâm mộ!

Vương Kiến Phát cảm thấy bản thân không nên sống như vậy nữa, hắn muốn tìm lại sự tự tôn của một nam nhân, hắn muốn giống Trương Vĩ có ô tô sang trọng, đến tham dự hôn lễ của bạn gái, đồng thời chính miệng nói cho bạn gái biết, từ bỏ hắn chính là tổn thất lớn nhất của cô!

Vương Kiến Phát trong lòng cũng vô cùng rành mạch, loại ý nghĩ này có chút xấu xa, cũng rất hẹp hòi, nhưng giờ tim hắn thật sự rất đau, hắn và Triệu Đình yêu nhau suốt sáu năm, hắn rất muốn chính miệng hỏi đối phương một câu, tại sao lại có thế thoải mái ra đi như vậy?

Vương Kiến Phát so với Trương Vĩ lúc bước vào nghề môi giới, bất luận là lý thuyết hay kinh nghiệm, cũng đều tích lũy được một ít, chỉ có điều hắn thiếu sự quyết đoán và lòng dũng cảm, hắn không biết mình có thế đảm nhiệm vị trí điếm trưởng được hay không, nhưng lần này hắn nhất định sẽ nổ lực để làm.

- Nhất định!

- Trần Khôn, thời gian này, tổ mọi người tuyển dụng được bao nhiêu nghiệp vụ viên rồi?

Trương Vĩ sau khi phân phối cửa hàng xong, liền đi vào vấn đề chính.

- Trương tổng, mấy hôm nay vẫn chưa tuyển dụng được người.

Trần Khôn một người hơn 30 tuổi, cúi đầu, đỏ mặt nói.

Việc tuyển dụng nhân viên cho công ty, cũng giống như đạo lý kiếm tiền, người có tiền thường sẽ càng có tiền, còn người nghèo muốn kiếm tiền lại càng thêm khó khăn, việc thông báo tuyển dụng nhân viên cũng giống như vậy.

Làm nghề môi giới không có mấy kẻ ngu, nếu nghiệp vụ viên trong điếm của anh càng nhiều, chứng minh tiệm anh có nhiều mối làm ăn, đây cũng có thế coi như một loại hình đảm bảo, cũng sẽ có nhiều nghiệp vụ viên hơn nhận lời mời.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free