Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 595: Mưu đồ (2)

- Anh đừng ở chỗ này đúng, đúng rồi nữa.

Lưu Quế Hoa gương mặt hận không thế rèn sắt thành thép:

- Anh bây giờ suy nghĩ thật kỹ, làm thế nào có thế kinh doanh nội thất, đó mới là chuyện nên làm.

- Đúng rồi, giá nhà, giá hàng hóa ở Bắc Kinh đắt như vậy, không thế để một mình Trương Kỳ làm việc được.

Trương Bảo Quốc lên tiếng, lại cố nói:

- Nhưng ở Bắc Kinh chúng ta không có người quen, đi đâu để tìm muốn trang trí nội thất đây.

- Trên cổ anh là cái gì? Đầu heo à!

Lưu Quế Hoa đưa ngón trỏ tay phải ra, chọc chọc vào đầu chồng, trách cứ:

- Anh không biết nghĩ biện pháp à?

Mục đích Lưu Quế Hoa đến Bắc Kinh. Không đơn thuần là vì con gái, mà cũng là vì sự nghiệp của mình. Cho nên, mới có thế chuyển nhà đến Bắc Kinh.

Lưu Quế Hoa cùng Trương Bảo Quốc điều kiện cũng không tệ, nên ở thành phố Bảo Định cũng lập được một đội, chuyên sửa chữa, lắp đặt thiết bị trong nhà.

Lần này, Lưu Quế Hoa sở dĩ đến Bắc Kinh, cũng là muốn quan sát trang thiết bị ở thị trường Bắc Kinh!

Thật ra, cái gọi là “Trang thiết bị vật dụng thị trường ” bản chất chính là “thị trường bất động sản”. Khách hàng sau khi mua hoặc thuê phòng, đều cần phải trang trí lắp đặt trang thiết bị, cho nên, nghề nghề kinh doanh nội thất với nghề bất động sản cũng cùng một nhịp thở với nhau.

Nói trắng ra là, người mua phòng ốc càng nhiều, thì càng cần nhiều trang thiết bị vật dụng, đương nhiên cơ hội kiếm tiền cũng nhiều hơn.

Nhưng mà. Đi đến một nơi xa lạ, muốn triển khai việc kinh doanh nội thất, cũng không phải dễ như trong tưởng tượng, tuy thị trường ở Bắc Kinh rất lớn, nhưng cạnh tranh cũng vô cùng kịch liệt.

Thời gian chuyển đến Bắc Kinh, Lưu Quế Hoa cũng không thế nhàn rỗi. Thường xuyên cùng Trương Bảo Quốc ra ngoài nghiên cứu thị trường, đồng thời cũng phân tích một vài tình huống phát sinh.

Bắc Kinh và Bảo Định không giống nhau, nghề kinh doanh nội thất ở Bắc Kinh nếu muốn có khách hàng, có thế thực hiện ba phương pháp chủ yếu, thứ nhất chính là cầm bảng quảng cáo. Đứng trên đường ôm cây đợi thỏ, đây cũng là phương pháp ít hiệu quả nhất.

Phương pháp thứ hai là quảng cáo online. Nhưng phí quảng cáo sẽ rất mắc, Lưu Quế Hoa cảm thấy có chút không đáng.

Thứ ba chính là tìm công ty môi giới, những khách hàng thuê hoặc mua nhà, ít nhiều đều sẽ lắp đặt trang thiết bị, đây có thế nói là một phương pháp hữu hiệu nhất.

Nhưng mà, thực hiện phương pháp này cũng có hai điều kiện, thứ nhất là công ty môi giới hợp tác, nhất định phải có sự tín nhiệm, nếu không thì không ai, anh có phải là tên lường gạt hay không, nghiệp vụ viên chắc chắn cũng sẽ không tiết lộ thông tin của khách hàng.

Thứ hai là nhất định phải trích phần trăm cho ngiệp vụ viên đó, nếu như không có bất kỳ chỗ tốt gì, nghiệp vụ viên cũng sẽ không đem thông tin của khách hàng nói cho anh biết, mà ở Bắc Kinh cũng có nhiều cửa hàng kinh doanh nội thất, không sợ bán không được.

- Lão bà, hay là chúng ta tìm Đại Vĩ giúp, nó không phải làm trong công ty môi giới sao? Hơn nữa nó lại là điếm trưởng của tiệm, trong tay nhất định sẽ có khách hàng muốn trang trí nội thất.

Trương Bảo Quốc đề nghị.

- Hừ, còn cần anh nói sao, tôi sớm đã nghĩ đến rồi.

Lưu Quế Hoa liếc chồng một cái:

- Nhưng mà, chúng ta không thế tìm nó giúp, nếu muốn tìm nó hợp tác, khi nó cung cấp khách hàng cho chúng ta, chúng ta nhất định phải trích phần trăm cho nó.

- Lão bà, em nói đúng, chúng ta hiện tại liền đi tìm nó.

Sau khi nghe Lưu Quế Hoa khẳng định, Trương Bảo Quốc trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhất phách ba chưởng nói ra.

- Ài, ai cho anh đi tìm nó, mới thông minh một chút, tại sao ngốc lại rồi.

Lưu Quế Hoa mở trừng hai mắt, trách cứ một câu.

- Lão bà, chúng ta muốn nó hợp tác, không tìm nó thì làm sao?

Nghe lời nói của Lưu Quế Hoa, Trương Bảo Quốc đứng ngay tại chỗ, lộ ra gương mặt chăm chú lắng nghe.

- Chuyện song phương hợp tác, thì người nào tìm đến cửa trước, người đó thua, vạn nhất nếu nó đòi hỏi, muốn trích nhiều phần trăm hơn, thì phải làm sao?

Gương mặt Lưu Quế Hoa hết sức thâm độc.

- Không thế nào, Đại Vĩ đứa bé kia không thực dụng như vậy đâu.

Trương Bảo Quốc lắc lắc đầu, trên mặt nặn ra một chút uy nghiêm:

- Còn có thế lừa thúc hắn, hay sao?

- Anh thì biết cái gì, chó cắn người thường không sủa, nó bình thường nói những lời dễ nghe, nhưng chỉ cần đụng đến một ít tiền, dính dáng đến lợi ích, ai biết nó có quay ra cắn anh một cái hay không.

Con ngươi Lưu Quế Hoa con vừa chuyển động vừa nói:

- Tôi thấy tiểu tử kia, cũng không phải là thứ tốt gì, giống như Ngụy Duyên trong tam quốc vậy, sau ót có phản cốt!

- Lão bà, vậy chúng ta không đến cửa tìm Đại Vĩ, nó làm sao biết được chuyện hợp tác, chúng ta cũng không thế cứ chờ như vậy.

Trương Bảo Quốc gãi đầu một cái.

- Cho dù bản lãnh lớn đến đâu, cũng không thế trốn khỏi bàn tay Nữ Chư Cát tôi, đương nhiên tôi có biện pháp, khiến nó chủ động tìm chúng ta.

Gương mặt Lưu Quế Hoa đầy tự tin.

- Lão bà, có một chiếc xe hơi đang đến, nhanh tránh ra.

Trương Bảo Quốc vừa nói, vừa kéo Lưu Quế Hoa sang một bên.

- Sợ gì, có muốn cũng không đụng tôi được.

Lưu Quế Hoa ngoài miệng cường ngạnh, nhưng dưới chân cũng nhanh chóng, vọt sang một bên.

Đúng lúc này, ô tô dừng lại bên cạnh hai người, từ trên xe bước xuống một nữ nhân xinh đẹp, đứng bên cạnh xe, nhìn hai người nói:

- Ba mẹ, đã trễ thế như vậy rồi, sao hai người còn ở bên ngoài!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free