Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 511: (2)

- Ừ.

Trương Vĩ lên tiếng, gật gật đầu.

Chính cái gọi là dùng người thì không nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người, muốn người khác thành thật đi theo ngươi, làm lãnh đạo nhất định phải học cách ủy quyền và tín nhiệm, nếu không sớm muộn gì cấp dưới cũng sẽ lục đục nội bộ, hơn nữa Trương Vĩ lại có năng lực Độc Tâm Thuật, cũng không sợ Trần Khôn có thế lừa gạt hắn.

..

Hơn tám giờ tối, Trình Hâm cùng Hồng Thúc chạy tới địa điểm ước định trước, tên gọi của nhà hàng khách sạn là Hoa Thương Đại Phạn Điếm, nhà hàng này chủ yếu là kinh doanh cơm Tây, món ăn Nhật Bản cũng được làm vô cùng ngon.

Trình Hâm sớm chạy tới phòng VIP đã hẹn, bố trí thức ăn cùng rượu trong dạ tiệc xong, mười mấy phút sau Hồng Thúc mới đến, Hồng Thúc tên đầy đủ gọi là Hồng Phát, năm nay đã hơn 40 tuổi, bây giờ là giám đố đại khu của công ty Trung Thông.

- Hồng Thúc, ngài đã tới.

Thấy được một nam nhân trung niên thân hình hơi mập đi vào phòng VIP, Trình Hâm vội vàng đứng lên nói.

- Ùm, vừa vặn tôi đang xử lý ít chuyện ở gần đây, liền thuận đường đi đến, nếu bắt xe taxi, đoán chừng còn phải chậm một chút đấy.

Hồng Phát cười ha hả.

- Hồng Thúc, vì tên tiểu tử này vất vả rồi. Còn khiến cho ngài đặc biệt đến một chuyến, thật là áy náy.

Trình Hâm trên mặt lộ ra vẻ lấy lòng.

- Được rồi, đừng khách khí, một hồi uống hơn hai chén là được rồi.

Hồng Phát phất tay áo. Không xem chuyện này là quan trọng.

- Được, tôi hôm nay liều mình bồi quân tử, khẳng định sẽ kính rượu thúc.

Trình Hâm cung kính nói.

- Tiểu Hâm, anh nịnh bợ lão đầu tử này như vậy, làm lão không dậy nổi nha!

Hồng Phát tại nghề trung gian môi giới lăn lộn nhiều năm rồi, sao có thế nhìn không ra ý nghĩ của Trình Hâm.

- Cậu có chuyện gì liền nói thẳng đi.

- Hồng Thúc. Lão nhân gia ngài kinh nghiệm phong phú, nhìn một chút phần tài liệu này sẽ hiểu.

Trình Hâm cũng không hề nói thẳng, mà là từ một bên cầm lên một cái túi giấy dai, đưa cho Hồng Thúc.

- Hừ, tiểu tử ngươi thần thần bí bí. Nói thẳng không được sao?

Hồng Phát khẽ lắc đầu, vừa nói, một bên lấy ra giấy dai trong túi văn kiện.

Hồng Phát lấy văn kiện từ trong túi rút ra, nhìn thoáng qua bốn chữ bìa “Công trạng báo biểu”, lập tức xốc lên phía mặt ngoài bìa, bắt đầu rất nghiêm túc xem thông tin bên trong, trên mặt thần sắc cũng càng ngày càng ngưng trọng.

- Ba…

Hồng Phát xem xong văn kiện trong tay. Liền vỗ một cái bộp tay lên bàn.

- Thật là coi trời bằng vung, lại dám làm trắng trợn như thế!

- Tiểu Hâm, anh sao hiện tại mới nói với tôi, đã qua hơn nửa tháng rồi.

Hồng Phát thở dài một hơi.

- Hồng Thúc, khu Hải Tử Loan thường là giữa tháng và cuối tháng mới báo công trạng, tôi cũng vừa mới biết đến.

Trình Hâm trên mặt lộ ra một tia xấu hổ.

- Được rồi, chuyện này cũng không trách cậu được.

Cậu trước kia không làm ở cơ sở, lại không có kinh nghiệm công tác, cũng không có quan hệ, quả thật rất dễ bị cấp dưới che mắt.

Lời nói của Hồng Phát có chút bất đắc dĩ.

Chức vị cao quản trong công ty môi giới phần lớn đều là do nội bộ đề bạt, một là để tăng tính tích cực của nhân viên, một người lãnh đạo từ bên ngoài vào sẽ phải chịu bài xích. Trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào dung nhập vào trong công việc, mà Trình Hâm có thế nói là điển hình cho loại tình huống này.

- Hồng Thúc, công trạng bốn người trong điếm giảm xuống nhiều như vậy, ngài nói bọn họ lại đi tư đan sao?

Lúc Trình Hâm nhậm chức khu vực quản lí, cũng từng nghiên cứu qua việc buôn lậu đan, nhưng cũng chưa tự mình đụng chuyện, có thế nói là chưa hiểu rõ hết tình hình.

- Nhất định là đi tư đan, nếu như công trạng giảm xuống đơn thuần, không có khả năng bốn cửa hàng đều giảm xuống, hơn nữa mặc dù điếm trưởng không muốn công tác, nghiệp vụ viên cũng nhất định phải kiếm tiền, chỉ có một nguyên nhân này có thế giải thích.

Hồng Phát nói.

- Hồng Thúc, điếm trưởng cùng nghiệp vụ viên cấuu kết buôn lậu đan, bọn họ không sợ bị công ty phát hiện, khai trừ sao?

Trình Hâm trách cứ:

- Lá gan này cũng quá lớn rồi!

- Khu Hải Tử Loan vốn là muốn được nội bộ đề bạt, mấy người này lại rất có hi vọng cạnh tranh chức quản lí khu vực, mà cậu đến vừa lúc cản đường thăng chức của bọn họ, trong lòng họ tự nhiên sẽ không cam lòng sao?

Hồng Phát phân tích:

- Hơn nữa, buôn lậu đan tại nghề trung gian môi giới này cũng quá quen thuộc, cũng không phải dễ dàng bị phát hiện như vậy, cho dù bọn họ bị dính líu vào chuyện này, cũng có thế cùng điếm trưởng đến công ty khác làm.

- Hồng Thúc, vậy không có cách nào xử lý bọn họ sao?

Trình Hâm không thế chờ đợi cất tiếng hỏi.

- Xử lý không được, cũng không có nghĩa là không thế xử lý.

Hồng Phát cười lạnh một tiếng.

- Chuyện này giao cho tôi đi, tôi không chỉ muốn thu phục mấy tên đau đầu này, còn phải khiến cho bọn họ lộ nhược điểm mà rơi vào tay cậu.

- Hồng Thúc, vậy ngài nghĩ phải làm sao nha?

Trên mặt Trình Hâm lộ ra vẻ vui mừng.

- Rất đơn giản, bắt lấy chứng cứ bọn họ buôn lậu đan khi họ đang tiến hành, nghiêm khắc cảnh cáo một phen.

- Hồng Thúc, không thế khai trừ bốn người bọn họ sao?

Không được, cậu vừa mới ngồi trên vị trí quản lí khu vực, tại khu Hải Tử Loan còn chưa có uy tín gì, không thích hợp làm náo loạn, sa thải điếm trưởng, hơn nữa bốn điếm trưởng nếu đều bị xa thải rồi, khu Hải Tử Loan ít nhất phải giảm một phần ba quân số.

Hồng Phát đối với tình huống này hiểu biết rất rõ, bốn điếm trưởng có thể lãnh đạo toàn bộ tổ buôn lậu đan, chứng minh bọn họ có uy tín rất cao trong tổ, nếu như dùng sức mạnh xa thải mấy điếm trưởng, như vậy nghiệp vụ viên trong tổ cũng nhất định đi theo.

- Hồng Thúc, loại chuyện buôn lậu đan như vậy, cũng không dễ dàng bị phát hiện, ngài chuẩn bị cách nào để thu thập chứng cớ?

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free