Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 471: Đề bạt (1)

- Triệu tiên sinh, ngài chờ một chút nha, tôi đi gọi điện thoại.

Sau khi nghe được lời nói của Triệu Văn Long, Trương Vĩ cũng không trực tiếp tỏ thái độ, chỉ cười một cái.

Bưu Tử hôm qua có gọi cho Trương Vĩ một cuộc điện thoại, nói cho hắn biết chuyện này đã xử lý tốt, đồng thời còn nói sẽ cho Trương Vĩ một chuyện vui nho nhỏ, tuy rằng rất có thế chuyện này chính là “Chuyện vui nhỏ” mà Bưu Tử đã nói, nhưng Trương Vĩ vô luận như thế nào cũng không hiểu được, rốt cuộc chữ “Nhỏ” là có ý gì.

Trương Vĩ đi ra đằng xa, lấy điện thoại di động của mình ra, gọi cho Bưu Tử một cuộc điện thoại.

- Xin chào, Bưu ca.

- Trương huynh đệ, nhận được chuyện vui nhỏ của anh chưa?

Bưu Tử cười ha hả.

- Bưu ca, Triệu Văn Long lái một chiếc Maserati đến, nói là đặc biệt mua tặng cho tôi để chuộc tội đấy, ngài xem…

- Hắc, tiểu tử này thật hào phóng, việc tặng xe thật ra không sai.

Bưu Tử mặc dù biết chuyện tặng xe này, nhưng cũng không biết đối phương sẽ tặng loại xe nào.

- Không sao, tiểu tử kia đập phá ô tô của anh, hiện tại mua một cái xe mới thường cho anh, cũng là nên, cứ nhận là được.

- Được, vậy tôi nghe Bưu ca.

Trương Vĩ cũng không phải loại người đắn đo chần chừ không cương quyết, Phùng Tam cùng Bưu Tử ra tay giúp mình, chính là vì nhân tình lần trước, Trương Vĩ cũng không cần thiết cự tuyệt hảo ý của đối phương.

- Tốt, tiểu tử anh đủ thống khoái, tôi ghét nhất loại người lằn nhằn dây dưa, sau này có chuyện cứ nói với Bưu ca, không cần khách khí.

- Tôi đã biết, Bưu ca.

Trương Vĩ lên tiếng, lập tức lại nói khách khí:

- Bưu ca tôi sẽ không quấy rầy ngài, sau này có thời gian tôi mời ngài uống rượu.

- Tốt, lúc nào cũng sẵn sàng!

Sau khi hai người nói chuyện điện thoại xong, Trương Vĩ đi về môn điếm. Thấy mười mấy nghiệp vụ viên vây bên cạnh xe Maserati, từ cửa kính xe nhìn vào bên trong, có người dùng ngón tay sờ thân xe sáng bóng.

- Trương điếm trưởng, tôi thành tâm đến nói xin lỗi ngài. Tôi xin ngài hãy nhận chiếc xe này đi.

Thấy Trương Vĩ gọi điện thoại về, Triệu Văn Long nhanh chóng nghênh đón, đem chìa khóa xe nâng trên tay, cung kính đặt trước mặt Trương Vĩ.

Triệu Văn Long từng cam đoan với Hắc Tử. Nếu hắn đã đập phá ô tô Trương Vĩ, liền mua một chiếc tốt ô tô tốt hơn bồi thường cho Trương Vĩ, đây cũng là một trong điều kiện để Hắc Tử thả hắn, nếu như Trương Vĩ nay dở trời nhận chiếc xe này, hắn không dám tưởng tượng sẽ phát sinh hậu quả gì.

- Người này có phải bị bệnh hay không nha! Thật chưa nghe nói qua có người tặng ô tô cho người khác, còn khẩn cầu đối phương nhận nữa.

- Nếu có người tặng loại xe này cho tôi, đừng nói đối phương đến đây cầu xin tôi, để tôi cầu xin hắn cũng có thế.

- Thôi đi, cho dù người ta đem xe đưa cho anh. Anh cũng nuôi không nổi.

Ở giữa cuộc nghị luận của nhân viên. Trương Vĩ cũng không để trong lòng.

Nhưng mà Bưu Tử cũng kêu hắn nhận xe hơi, Trương Vĩ cũng không có lý do cự tuyệt, dù sao bản thân hắn cũng rất thích chiếc xe này.

- Nếu Triệu tiên sinh có thành ý như thế. Vậy tôi cung kính không bằng tòng mệnh rồi.

Trương Vĩ nhận lấy chìa khóa xe từ tay Triệu Văn Long, cười một cái.

-cảm ơn nhiều.

- Không. Phải là tôicảm ơn ngài nhiều mới đúng.

Thấy được Trương Vĩ lấy chìa khóa xe, Triệu Văn Long trong lòng thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy có chút không nỡ bỏ, chiếc Maserati này là hắn tỉ mỉ chọn lựa, hắn cũng rất thích chiếc xe này, nhưng mà vì an toàn tính mạng của mình, vẫn phải là nén đau bỏ những thứ yêu thích đi.

- Được rồi, cũng đừng xem nữa, mọi người về tiệm làm việc đi.

Sau khi nhìn thấy Triệu Văn Long rời khỏi, Trương Vĩ sắc mặt trầm xuống, quát mắng một tiếng.

- Cái gì chứ, không tới thì không tới, hễ tới một cái là bày đặt ra vẻ ta đây là lãnh đạo.

Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, Lưu Tử Kỳ có chút bất mãn lầm bầm nói.

Lúc Trương Vĩ thúc giục, nghiệp vụ viên trong điếm đều vào trong điếm, nhưng Lý Mông Dao vẫn đứng ở cửa, đôi mắt đẹp trong suốt nhìn chằm chằm Trương Vĩ.

- Trương điếm trưởng, Triệu Văn Long tại sao muốn tặng chiếc xe này cho anh?

- Hắn không phải đập xe BMW của tôi rồi hả?

Trương Vĩ đi tới bên cạnh Lý Mông Dao, nhìn chằm chằm gò má đẹp có một không hai của cô, hỏi ngược lại.

- Hắn nếu dám đập xe của anh, lại càng không có lý do bồi thường cho anh xe mới, hơn nữa chiếc Maserati này so với chiếc BMW của anh ước chừng mắc hơn gấp mấy lần.

Lý Mông Dao có chút không hiểu, trong ấn tượng của nàng Triệu Văn Long có chút kiệt ngao bất tuần, chưa từng khách khí với người nào giống như với Trương Vĩ, cô ta không nghĩ ra được một điếm trưởng như Trương Vĩ, có năng lực gì làm cho Triệu Văn Long khuất phục, sợ hãi.

- Có thế là hắn bị sức hấp dẫn nhân cách của tôi đả động rồi chứ.

Trương Vĩ giương cằm với Lý Mông Dao, trêu ghẹo nàng.

- Cô cảm thấy thế nào?

- Haha, e là vậy.

Lý Mông Dao hếch cái miệng anh đào nhỏ nhắn lên, cô ta khó lòng tin tưởng chuyện ma quỷ Trương Vĩ, hơn nữa càng không nhìn ra Trương Vĩ có thế hấp dẫn người nào đó, thật ra thì cảm thấy hắn có chút hám lợi.

- Trương điếm trưởng, tôi về tiệm làm việc.

Lý Mông Dao khom người nói, thấy được thái độ hiện tại Trương Vĩ, cô ta biết bản thân mình hỏi cũng không được gì, cũng chẳng muốn tốn thêm nước bọt.

- Reng reng reng…

Trương Vĩ đang nhìn bóng lưng mê người xuất thần của Lý Mông Dao, điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên.

Trương Vĩ từ trong túi lấy điện thoại di động ra, xem người gọi trên màn hình, là Chu Bàn Tử gọi điện thoại tới, Trương Vĩ bấm nút trả lời.

- Xin chào, Bàn ca.

- Huynh đệ, việc đầu tư mua nhà tôi suy nghĩ đủ rồi, cứ theo thương lượng trước đó chúng ta xử lý nha.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free