Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 464: Mập mờ (2)

- Được, vậy tôi nghe lời anh.

Nghe Trương Vĩ giải thích, Dương Quang cũng suy nghĩ và hiểu rõ rồi, nền tang một người càng lớn, kiến thức càng rộng, thì mới có không gian phát triển rộng lớn.

- Ừ.

Trương Vĩ gật gật đầu, công ty điều động nhân sự vô hai vị trí, Dương Quang có thế nói là người đầu tiên, đây đối với Trương Vĩ mà nói cũng một quyết định thử nghiệm.

Sau khi hai người nói chuyện, Lưu Triết có chút lo lắng chạy ra.

- Trương tổng… chìa khóa của căn nhà không có tìm được.

- Không tìm được?

Trương Vĩ nhíu mày, nghi ngờ nói:

- Chìa khóa của căn nhà luôn để ở chỗ này? Sao lại không tìm được?

- Chìa khóa biệt thự Nhạc Thành không có, nếu như có khách muốn đi xem nhà, vậy thì phải gọi điện thoại cho Vương tỷ trước, tôi hỏi qua những người khác, bọn họ đều nói không thấy!

Lưu Triết nói.

- Được rồi, tôi đã biết, mọi người về tiệm trước đi.

Trương Vĩ phân phó một tiếng, sau khi đưa mắt nhìn theo hai người về tiệm, Trương Vĩ cầm điện thoại di động của mình ra gọi điện thoại cho Vương Mẫn.

- Xin chào, Trương tổng, anh tìm tôi có chuyện gì không?

Một thanh âm quyến rũ từ trong điện thoại di động truyền tới.

- Vương Mẫn, chìa khóa của căn nhà. Cô có biết để ở chỗ nào không?

Trương Vĩ hỏi.

- Cái chìa khóa ở chỗ tôi, tôi đang ở quét dọn vệ sinh căn nhà đây mà.

Vương Mẫn có chút nhăn nhó.

- Ừ, vậy làm phiền cô rồi.

Sau khi nghe Vương Mẫn trả lời, Trương Vĩ có một chút sửng sốt, không nghĩ tới Vương Mẫn là một điếm trưởng, trong thời gian nghỉ ngơi lại tự mình đến quét dọn căn nhà.

- Không việc gì đâu. Anh công việc bận rộn như vậy, lại thường chạy việc hai bên, tôi hỗ trợ anh cũng là điều nên làm mà.

Vương Mẫn khéo hiểu lòng người.

- Vậy cô ở trong phòng đợi lát nha, tôi đang đi tới đây.

Trương Vĩ nói.

- Không cần, tôi làm gần xong rồi, chỉ quét dọn nữa là xong rồi.

Vương Mẫn vội vàng nói.

- Tôi hôm nay có thời gian rảnh. Không chỉ phải quét dọn nhà, còn muốn đi mua một ít đồ dùng nữa, cô chờ một chút, tôi gần chạy nơi tới rồi.

- Được, tôi chờ anh.

Vương Mẫn đáp một tiếng.

Sau khi cùng chào hỏi với nhân viên trong điếm, Trương Vĩ rời khỏi tiệm. Trực tiếp đến căn nhà ở khu biệt thự Nhạc Thành, vừa vào đến khu đó, hắn có một loại vui sướng không hãm lại được, có thế nói là cảm giác thành tựu phát ra từ nội tâm.

Mấy tháng trước, Trương Vĩ còn ở khu tầng hầm ngầm, bữa no bữa đói sinh sống qua ngày, nhưng sau mấy tháng ngắn ngủi, hắn không chỉ có đã có được công ty của mình, còn có được xe sang trọng, nhà cao cấp, xưa nay hắn chưa dám nghỉ tới.

Trương Vĩ đi thang máy đến tầng 36 của tòa cao ốc số 1.

Vừa đi ra khỏi thang máy liền thấy Vương Mẫn đứng ở phía ngoài, cười hỏi:

- Vương điếm trưởng, cô đang chờ ai đó?

- Trương tổng, anh thật vô lương tâm, người ta ở đây đứng chờ lâu. Ngoại trừ chờ anh, còn có thế cùng chờ người nào nữa?

Vương Mẫn tỏ vẻ hờn dỗi.

- Vậy tôi thật là được sủng ái rồi.

Thấy được vẻ quyến rủ, giọng nũng nịu của Vương Mẫn, Trương Vĩ có chút động lòng, trêu ghẹo một câu.

- Trương tổng, mời anh xem nhà được quét dọn có vừa ý anh không?

- Tốt.

Trương Vĩ đi theo Vương Mẫn vào cửa nhà, trong phòng có bốn đại tỷ làm vệ sinh, còn mang theo đầy đủ hết dụng cụ, bắt đầu dọn dẹp vô cùng nhanh chóng, toàn bộ căn nhà được vệ sinh sạch sẽ.

Trương Vĩ cùng Vương Mẫn dạo qua một vòng, cũng không cần tự mình quét dọn, Trương Vĩ lại bắt đầu suy nghĩ muốn mua đồ dùng, Vương Mẫn cũng ở một bên hỗ trợ, đồng thời giúp Trương Vĩ ghi chép những thứ cần mua.

Hai người thảo luận hơn nửa giờ, cuối cùng đã thảo luận xong những thứ cần mua, Trương Vĩ uốn thắt lưng một cái.

- Ngày hôm nay thật là cực khổ cho cô rồi, vất vả cả một ngày, còn phải giúp tôi làm mọi việc nữa chứ.

- Trương tổng, anh khách khí quá rồi, tôi giúp anh quét dọn nhà, đâu phải anh là cấp trên của tôi mà chúng ta là bạn hữu mà.

Vương Mẫn hừ một tiếng, cong miệng lên, giả vờ cả giận nói.

- Tôi cũng không phải là nịnh hót đâu nha.

- Được, coi như tôi nói sai rồi, mời cô ăn cơm để đền tội.

Vương Mẫn nói chuyện mập mờ, khiến cho Trương Vĩ có một chút mơ mộng, Vương Mẫn là một người phụ nữ xinh đẹp, đối với hắn rất có sức quyến rữu.

Ca dao có câu: “có thực mới vực được đạo ”, Trương Vĩ hiện tại coi như là có xe có phòng, mặc dù không nghĩ tới việc kết hôn, nhưng dù sao hắn cũng là một nam nhân bình thường, cũng cần một nữ nhân bên cạnh bầu bạn.

Trương Vĩ lúc mới quen Vương Mẫn thì ở dưới tầng hầm, cái mà gọi là giường cũng chẳng qua là một cái tấm ván gỗ mà thôi, Trương Vĩ buổi tối nằm ở trên giường, thậm chí có thế nghe được Vương Mẫn xoay người, đối với hắn mà nói đó có thế là một đau khổ.

Trước kia, Trương Vĩ và Vương Mẫn có quan hệ bất hòa, Trương Vĩ không cần giả bộ bộ chánh nhân quân tử, ở trước mặt nàng biểu hiện vô cùng tùy ý, nhưng hiện tại Trương Vĩ trở thành ông chủ của Vương Mẫn, nếu như không cẩn thận hơi lố một chút, ngược lại sẽ có vẻ như là đang khinh phù hoặc đùa giỡn với thuộc cấp nữ.

Vì thế, Trương Vĩ hiện tại sẽ không chủ động cùng Vương Mẫn mập mờ, cũng sẽ không dùng hết thân phận của mình yêu cầu điều gì, bằng không truyền này đồn ra trong công ty, hình tượng của hắn nhất định sẽ chịu ảnh hưởng.

Nhưng nếu như Vương Mẫn mập mờ với Trương Vĩ, hắn sẽ không cự tuyệt đối phương, hắn cũng không phải để trong lòng hình bóng của Liễu Hạ Huệ, càng sẽ không do dự.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free