Phòng Thuật (Dịch) - Chương 275: Tô Phỉ (2)
Tô Phỉ lắc lắc đầu, không thèm để ý chút nào nói:
- Hơn nữa, đồng tính chỏi nhau, khác phái hút nhau, cùng khác phái thuê phòng không phải càng thú vị sao?
Đối phương một mỹ nữ đều không để ý ở chung cùng mình, Trương Vĩ tự nhiên cũng không sẽ có ý kiến gì, bất quá vẫn là muốn biết một chút về công việc Tô Phỉ, hỏi:
- Tô Phỉ tiểu thư, tôi nghe đồng nghiệp nói, cô là người chủ trì Cctv?
- Ừ… Nói như thế nào đây? Tôi mới từ ngoại quốc trở về Cctv công tác, chính là nhận lời mời thực tập chức vị hoạt náo viên, nhưng hiện tạm thời làm công tác ký giả.
Tô Phỉ hơi líu cái lưỡi thơm tho, có chút ngượng ngùng cười nói.
- Không sao, công tác dù sao thì cũng luôn có một quá trình, từ từ sẽ quen.”
Trương Vĩ an ủi, bất kể là hoạt náo viên hay là ký giả, đều xem như công việc ổn định, chỉ cần đối phương không phải công tác vào buổi chiếu phim tối, Trương Vĩ trên cơ bản đều có thế tiếp nhận.
- Tô tiểu thư, nhà thì cô cũng nhìn rồi, cảm thấy như thế nào đây? Có muốn mướn không?
Trương Vĩ hỏi.
- Ừ, để tôi suy nghĩ một chút đã, nghĩ kỹ tôi sẽ gọi điện cho anh, có được không?
Tô Phỉ lông mày vừa nhíu, trầm tư một lát, đáp lại nói.
- Được, vậy chúng ta liên lạc sau.
Trương Vĩ nói.
- Bởi vì tôi lớn lên ở Mĩ từ nhỏ, không thường xuyên về Đại Lục, một điểm này anh không ngại chứ hả.
Tô Phỉ nháy mắt một cái, cười khẽ nói.
- Không thành vấn đề, Trung Quốc đã cải cách mấy chục năm rồi, tôi nghĩ sẽ không có chênh lệch tình hình trong nước quá lớn.
Trương Vĩ không có vấn đề nói.
- Vậy à, vậy cũng tốt.
Nghe được Trương Vĩ lời nói của sau khi, Tô Phỉ gật gật đầu, lập tức đứng dậy nói:
- Cứ như vậy đi, tôi cáo từ vậy.
- Tốt, tôi tiễn cô.
Trương Vĩ đứng dậy, sớm trước mở ra cửa phòng, đồng thời tiễn Tô Phỉ đến ngoài cửa.
- Nghĩ kỹ, tôi sẽ liên lạc với anh sau.
Tô Phỉ trên mặt nhoẻn miệng cười quyến rũ, đưa ra tay nhỏ bé cùng Trương Vĩ phất phất tay, nói: “Tạm biệt.”
- Tạm biệt.
Sau khi tiễn Tô Phỉ, trên mặt Trương Vĩ không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, cùng đại mỹ nhân như vậy mướn chung căn nhà, đẹp mắt là đẹp mắt rồi, mấu chốt là chỉ có thế xem không thế sờ soạng, đoán chừng sau này không thiếu được muốn lên hỏa.
Sau khi tiễn Tô Phỉ, Trương Vĩ cũng không tiếp tục lưu lại trong nhà, mà về tới Trung Thông môn điếm, khi hắn chạy tới trong điếm khi đó đã tám giờ đêm, vừa lúc mở họp tối.
Họp tối là do Trương Vĩ đến chủ trì, Trương Vĩ tại họp tối trước tiên đưa Lưu Thành ra biểu dương, đồng thời để hắn đem quá trình nhận được khách hàng ngày hôm nay của mình nói cho mọi người, Lưu Thành ở trước mặt mọi người trả lời khó tránh khỏi có chút khẩn trương, miêu tả cũng không sinh động, nhưng cơ bản là đều nói rõ.
- Nghe chưa? Chỉ đơn giản như vậy! Lưu Thành nói nhiều quá mức, liền nhận được một khách hàng mua biệt thự.
Lưu Thành nói xong, Trương Vĩ quét mắt qua mọi người trong môn điếm, vỗ vỗ cái bàn, nói.
- Tôi hi vọng tất cả mọi người đang ngồi ở đây, không nên đem vận may này quy tội, một người dù có vận may hơn nữa, nhưng anh không đủ cần lao, không có năng lực, như vậy cũng không ký được hợp đồng!
- Được rồi, tôi cũng không nhiều lời, không ít người đang ngồi so với tôi đều tư cách lão luyện, nhưng các người phải nhớ cho kỹ, các người tới Công ty Trung Thông là vì kiếm tiền, không phải là vì không lý tưởng!
Trương Vĩ cáu kỉnh mắng.
- Một hồi tan việc, đều đừng quên viết công tác tổng kết ở Phòng Hữu Hệ Thống, hơn nữa đều nghiêm túc viết cho tôi, đừng viết được một vài cái liền xong việc, như vậy là lừa gạt tôi, cũng là lừa gạt chính các người rồi vậy.
Trương Vĩ quét mắt nhìn người chung quanh một cái, phát hiện mọi người đều là nguy vạt áo đang ngồi, chăm chú lắng nghe, âm thầm gật gật đầu, nói:
- Được rồi, giải tán rồi chứ hả.
- Lưu Thành, Lý Mộng Phi, hai người cùng tôi đến phòng họp.
Sau khi tan họp, Trương Vĩ nhìn hai người một cái, nói.
- Vâng, Vĩ ca.
- Đã biết, Trương điếm trưởng.
Lưu Thành cùng Lý Mộng Phi hai người đều đáp lại Trương Vĩ một câu, nhưng giọng của hai người lại khác biệt một trời một vực, Lưu Thành trả lời có lực, còn Lý Mộng Phi thanh âm lại tử khí trầm trầm.
Ba người đi tới phòng họp, Trương Vĩ ngồi ở chính vị trí giữa, còn lại hai người một tả một hữu ngồi hai bên, Trương Vĩ quét mắt nhìn hai người một cái, hỏi:
- Đệ một ngày công tác, cảm giác như thế nào đây?
- Công tác rất phong phú, tôi cũng tăng trưởng rất nhiều kiến thức.
Lưu Thành ưỡn ngực, ngẩng đầu, lớn tiếng nói.
- Đúng vậy, làm môi giới phải có một ý chí liều mạng làm tới cùng.
Thấy được trạng thái của Lưu Thành, Trương Vĩ vô cùng hài lòng, gật gật đầu, lại hỏi một bên kia Lý Mộng Phi, nói:
- Lý Mộng Phi, cậu cảm giác gì?
- Tạm được, chính là lão chủ sở hữu tư liệu nhà, tôi cảm thấy không hữu dụng
Lý Mộng Phi bĩu môi, nói.
- Vậy ngươi cảm giác cái gì hữu dụng?
- Dẫn khách hàng đi xem nhà? Đó mới có thể ký hợp đồng kiếm tiền không phải sao?
Lý Mộng Phi lập tức tới sức mạnh, nói.
- Cậu chưa học xong đã nghĩ chạy, bây giờ tôi cho cậu khách hàng, cậu cảm thấy mình có thể dẫn đi sao?
Trương Vĩ cười nói.
- Vậy thì có gì khó nha, không phải là nói căn nhà đó tốt, mà là có phép biến đổi khiến cho khách hàng ký hợp đồng sao?
Lý Mộng Phi có chút tự tin nói.
- Được, nếu cậu có lòng tin như vậy, tôi liền tìm khách hàng khiến cho cậu thử một chút? Nhìn thử có phải là cậu nghĩ đơn giản hay không.
Trương Vĩ cười lạnh nói.
- – – – – oOo- – – – –