Phòng Thuật (Dịch) - Chương 244: Lý Mộng Phi (1)
Trương Vĩ tuy rằng nói mướn Lưu Thành làm nghiệp vụ viên, nhưng Lưu Thành còn cần đi làm thủ tục vào công ty trước, Trương Vĩ để Văn Phương cùng công ty liên hệ trước, để xế chiều có thế dễ dàng làm thủ tục nhận chức.
Trương Vĩ dẫn Lưu Thành ra khỏi phòng họp, đồng thời giới thiệu cho đồng nghiệp trong điếm một chút về Lưu Thành, rồi sau đó liền an bài Lưu Thành về nhà chuẩn bị, xế chiều đi vào công ty làm thủ tục, ngày mai là có thế chính thức đi làm.
Trương Vĩ tự mình dẫn Lưu Thành ra môn điếm, lúc rời đi còn nói khẩn thiết khích lệ một phen, đồng thời đồng ý chỉ cần Lưu Thành làm tốt, nhất định trợ giúp hắn đạt thành tích trong sự nghiệp, khiến cho Lưu Thành nghe vào tai, ấm ở trong lòng, đối với Trương Vĩ càng cảm kích hơn.
Tiễn Lưu Thành không lâu, Vương Kiến Phát cùng Quách Bân cũng dẫn khách hàng xem nhà trở về, Trương Vĩ lại cùng khách hàng nói chuyện một chút, khiến cho hắn bất ngờ cảm nhận được là khách hàng lại vừa ý bộ cao ốc văn phòng bán ra kia, mà còn có ý thuê nó.
Căn nhà đó là chỉ bán chứ không mướn, Trương Vĩ cho dù là không thu tiền hoa hồng cũng không làm được chuyện này, vốn Trương Vĩ dùng bộ phòng nguyên này hấp dẫn khách hàng nhưng khách hàng lại ưng ý, chỉ cần có thế mau sớm tìm được cao ốc văn phòng cho thuê thích hợp, ký thành cái hợp đồng này vẫn rất có hi vọng.
Trương Vĩ từ sau khi thăng chức điếm trưởng, hoa hồng của hắn, cùng thu nhập toàn bộ tổ và công trạng liên quan với nhau, nên việc trích tỷ lệ phần trăm thấp xuống rất nhiều, tiền thuê từ vạn nguyên trở xuống đã không làm hắn hứng thú, hơn nữa điều Trương Vĩ quan tâm chính là Vương Kiến Phát có thế ở đây tìm hợp đồng và có tự tin ký được hợp đồng hay không.
Sau khi đưa khách hàng đi, Trương Vĩ lại dặn dò Vương Kiến Phát mấy câu, để hắn tùy thời cơ liên lạc cùng chủ nhà, nắm chắc động thái của người thuê phòng, đồng thời mau sớm tìm phòng nguyên thích hợp, nếu không một khi thời gian kéo quá dài, khách hàng nhất định sẽ tìm những công ty môi giới khác xem nhà.
Sau khi Trương Vĩ xử lý sự tình trong điếm xong, phát hiện mình lại thanh nhàn, Trương Vĩ chỉ cần nắm chắc đại cuộc cùng phương hướng hợp đồng, còn chi tiết trao đổi và xử lý vẫn nên để nghiệp vụ viên hoàn thành.
Trương Vĩ trên tay không có chuyện gì làm, lại không có xã giao gì, chỉ có thế ở trên mạng xem các trang web tin tức lớn, hắn đột nhiên cảm thấy bản thân mình phải tìm một chút gì kiêm chức làm, bằng không cuộc sống này thực lãng phí.
Sau khi Trương Vĩ làm tới điếm trưởng, đối với tương lai của mình lại có quy hoạch rõ ràng hơn, hắn phân sự nghiệp của mình chủ yếu làm hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất chính là kinh doanh môi giới bất động sản để tích lũy quan hệ, kinh nghiệm cùng vốn.
Chờ đến khi Trương Vĩ đã có đủ tiền cùng quan hệ, có thế tiến quân một tay khai thác bất động sản, một mình khai thác, một tay tiêu thụ thị trường bất động sản, đây cũng là giai đoạn quy hoạch thứ hai của Trương Vĩ.
Việc trở thành nhà đầu tư bất động sản tiến quân ở giai đoạn này, đối với Trương Vĩ còn rất xa, việc hắn nên làm bây giờ chính là đứng vững ở thị trường môi giới bất động sản này, mà hắn ở trong thị trường cũng gặp phải hai lựa chọn, một là tại Công ty Trung Thông thăng chức từng bước, hai là tự mình mở một nhà công ty môi giới bất động sản.
Đối với hai lựa chọn này Trương Vĩ cũng từng do dự qua, bởi vì hắn hiện tại có trên trăm vạn, cũng có thế mở một môn điếm làm ông chủ, sau đó Trương Vĩ cẩn thận suy tư một thời gian, lại phủ định ý nghĩ này của bản thân.
Mở công ty làm ông chủ cũng không phải một chuyện đơn giản, hắn phải xử lý công việc vượt xa một điếm trưởng, Trương Vĩ thậm chí không biết quy trình đăng ký một công ty, càng không biết nên quản lý cùng quy hoạch công ty như thế nào, hơn nữa một công ty môi giới nhỏ cũng rất khó lớn mạnh.
Trương Vĩ nếu là ở Công ty Trung Thông làm được chức vị tổng giám, như vậy quan hệ, kinh nghiệm, tiền bạc đều càng thêm phong phú, hơn nữa Trương Vĩ đến lúc đó ít nhất có thể quản lý 400, 500 người, Trương Vĩ chỉ cần có thế lôi đi một phần ba nghiệp vụ viên, là hắn có thế đủ mở một công ty môi giới quy mô bậc trung.
Phương diện trọng yếu của Công ty môi giới chính là “Nhân tài”, cái nghề này khởi điểm rất thấp, cũng không giống với những cần kỹ thuật ngành hoa học kỹ thuật chẳng cần độc quyền, chỉ cần trên tay mình có một nhóm nghiệp có thế sinh tồn được trong cái nghề này rồi.
Thật ra đạo lý với “Mài đao bén không sợ đốn củi chậm” là giống nhau, Trương Vĩ tại Công ty Trung Thông làm việc chính là cọ xát đao, chỉ có đem cây đao này mài đến sắc bén rồi, hắn mới có thế trong thời gian ngắn nhất đạt được thành tích lớn nhất.
Hai tay làm môi giới bất động sản ích lợi cũng rất lớn, nếu như có thế mở một công ty môi giới quy mô, hàng năm lợi nhuận đều có thế tới tram triệu NDT, quan trọng nhất là cái nghề này mua bán không vốn, chỉ phải bỏ ra giá vốn rất nhỏ so với những nghề khác.
Nói dễ nghe một chút cái nghề này là nghề phục vụ, nói khó nghe thì cái nghề này gọi là tay không bắt sói, hay nói cách khác đây là nghề có vốn nhỏ, thường có thế có rất ít tiền, đối với tầng lớp thấp như Trương Vĩ mà nói là quá thích hợp rồi.
Nói trắng ra là, Trương Vĩ muốn ở Công ty Trung Thông làm đến chức cao, rồi sau đó lôi kéo một đám người có kinh nghiệm mới trực tiếp thành lập một cái công ty môi giới, ở thị trường tích lũy đủ tiền bạc cùng quan hệ về sau, sẽ làm nghề khai thác bất động sản.
Từ khi Trương Vĩ có được Độc Tâm Thuật, dã tâm sự nghiệp không ngừng bành trướng, hắn cũng không biết đây có phải là một chuyện tốt hay không, nhưng hắn muốn cố gắng tranh thủ.
..
Ở một biệt thự sang trọng khác trong Bắc Kinh, một nhà ba người ngồi trong phòng dùng cơm, trong đó ngồi ở chủ vị là một phụ nữ khoảng 40 tuổi, dáng dấp xinh đẹp, năm tháng không lưu lại quá nhiều dấu vết trên mặt cô, có thế xem là một nữ nhân dáng điệu thướt tha.
Nữ tử này tên là Hướng Tú Lan, tuy rằng giống một phụ nữ trong gia đình, nhưng trên thương trường lại là nữ cường nhân tiếng tăm lừng lẫy, cô là tổng tài của công ty hữu hạn bất động sản Trung Thông.