Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1309: Đàm phán (2)
- Có gì mà phải sợ chứ, nếu như chị thích, thì tự mình đi dành đi.
Lí Mông Nhiên lầm bầm nói.
- nhé.
Thật không? Vậy chị không khách sáo đâu
Miêu Lộ vừa nói, vừa dùng chiếc lưỡi thơm tho liếm đầu lưỡi, nói.
- Chị Miêu Lộ, không phải là chị thật sự có ý với Trương Vĩ đó chứ?
Sau khi nhìn thấy bộ dạng của Miêu Lộ, Lí Mộng Nhiến nói có chút ngạc nhiên.
-
Tại sao lại không?
Lông mày Miêu Lộ dựng đứng lên, nói:
- Chị nghe nói, Trương Khôn Chung – chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Hồng Đỉnh, trong tay nắm giữ 18% cổ phần của tổng công ty, chị còn nghe nói mức tiền khoảng hai trăm tỷ nhân dân tệ, hơn nữa ông ta đang chuẩn bị giao cho người thừa kế, Trương Vĩ giờ đã trở thành người quyền cao chức trọng ở trong tập đoàn Hồng Đỉnh, hơn nữa lại đặc biệt dành được sự tín nhiệm của Trương Khôn Chung, nếu như muốn trở thành người thừa kế cổ phần, chỉ cần gả cho Trương Vĩ, như vậy có phải là vinh quang hơn bây giờ nhiều không?
- Chị Miêu Lộ, chị là con gái của phó thị trưởng thường vụ thành phố Bắc Kinh, lẽ nào như vậy vẫn chưa vinh quang sao?
Lí Mông Nhiên cười, hỏi.
- Có gì mà quang vinh chứ, ba chị hiện giờ lúc nào cũng chỉ để tâm đến chuyện đi lên, căn bản là không muốn dùng quan hệ để giúp chị kiếm tiền, hơn nữa còn hạn chế chị ra ngoài khoa tay múa chân, bí bách chết đi được.
Miêu Lộ bất mãn nói.
. Cũng phải, ba em gần đây cũng không cho em lái xe Ferrali ra ngoài.
Lí Mông Nhiên gật gật đầu, nói.
- Vậy nên là chị mới nói em là sướng mà không biết đường, chỉ cần gả cho một ông chồng tỷ phú, còn phải lo lắng suy nghĩ những chuyện như này hay sao?
Miêu Lộ hướng mặt về phía Lí Mông Nhiên mà nói.
- Chị Miêu Lộ, hôm nay chị muốn tìm em giúp đỡ hay là cố ý muốn thăm dò quan hệ giữa em và Trương Vĩ?
Lí Mông Nhiên làm ra bộ dạng tinh ranh, dò xét.
Sau khi nghe thấy lời của Lý Mộng Nhiên, Miêu Lộ có vẻ lúng túng, cố ý chuyển chủ đề khác:
- Mộng Nhiên à, vậy sao em không xác lập quan hệ với Trương Vĩ đi?
- Thì cảm thấy tình cảm giữa hai người chưa đạt đến điểm chín mùa.
Sau phút do dự, Lí Mông Nhiên nhỏ giọng nói.
Có phải là em không tin anh ta không?
Trương Vĩ
.
Có một chút.
(a
Lý Mộng Nhiên gật đầu đáp, trong lòng nghĩ đến – Trương Kì và Đàm Tịnh Nhã, hơn nữa Mạc Dung
Huyên trước đó cũng đã nhắc nhở cô nàng.
Nếu không thì chị giúp em thử một chút
vậy.
Miêu Lộ nói.
Như vậy không hay cho lắm.
Lí Mông Nhiên lắp bắp nói.
- Có gì mà không được, Trương Vĩ có thể dễ dàng chấp nhận việc thử này, cũng chứng mình được hắn là một người đàn ông tốt, em cũng có thể yên tâm xác lập quan hệ với hắn ta, nếu như Trương Vĩ không thể tiếp nhận được điều này, thì bây giờ em rời xa hắn cũng chưa muộn, như vậy không phải tốt hơn sao?
Miêu Lộ gợi ý.
- Chị Miêu Lộ, sao chị lại muốn làm như vậy, làm như vậy thì có lợi gì cho chị chứ?
Giọng nói của Lý Mộng Nhiên có chút cảnh giác.
- Trương Vĩ có thể chấp nhận việc thử này, vậy các em là đôi chim câu rồi còn gì; nếu như Trương Vĩ không chấp nhận được việc này vậy thì chứng tỏ hẳn thích chị hơn một chút.
Miêu Lộ dùng giọng thách thức nói.
- Chị Miêu Lộ, coi như là Trương Vĩ không chấp nhận được chuyện này, nhưng cũng chưa chắc đã chứng minh là anh ấy thích chị, nói không chứng chỉ là muốn chiếm đoạt chị thôi.
Lí Mông Nhiên nói.
- Nam nhân muốn chiếm đoạt nữ nhân không phải là vì muốn biểu đạt là mình thích người con gái đó hay sao?
Miêu Lộ thật sự là rất tự tin, chỉ cần Trương Vĩ không vượt qua được cám dỗ, Miêu Lộ sẽ dùng thủ đoạn và cách thức của mình khiến cho Trương Vĩ phải hạ mình nhận lấy sự ân sủng của cô ả.
- Chị Miêu Lộ, em thấy chị không phải muốn mời em ăn cơm mà là muốn công khai dành giật bạn trai của em, có đúng không?
- Mộng Nhiên à, đây đâu thể coi là dành giật, chị chỉ là đang giúp em thăm dò một chút thôi mà, để xem Trương Vĩ có thật lòng với em không thôi.
Miêu Lộ nói không chút xấu hổ.
- Hơn nữa là hai người các em cũng chưa xây ra chuyện gì, không phải sao?
Nhìn thấy Lý Mộng Nhiên không nói lời nào, Miêu Lộ không nhịn được mà khiêu khích lần nữa:
- Sao? Em không tự tin vào bản thân mình, sợ Trương Vĩ không vượt qua được sức hút của chị đúng không?