Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1308: Đàm phán (1)

- Chị Miêu Lộ, sao tự nhiên lại muốn rủ em đi ăn cơm thế?

Lí Mông Nhiên hiếu kì hỏi.

-

Vì chị nhớ em mà.

Miêu Lộ nháy nháy mắt, láu lỉnh nói.

- Thật vậy sao? Chị làm em bất ngờ đấy.

Lí Mông Nhiên nửa đùa nửa thật nói.

Mặc dù Lí Mông Nhiên và Miêu Lộ có quen biết nhau, nhưng quan hệ giữa hai người không thân thiết cho lắm, ngoài việc tham gi vào một số sự kiện gặp mặt trước công chúng, còn việc quan lại riêng tư giữa hai người rất ít.

- rồi?

Mộng Nhiền muội muội, dạo này em làm gì

Miêu Lộ hỏi.

- Trước đó, mẹ em có đăng kí cho em theo học lớp dạy nấu ăn và cắm hoa.

Lí Mông Nhiên mím mím đôi môi rồi nói.

- Chậc chậc, xem ra, Mộng Nhiên muội muốn làm người phụ nữ của gia đình rồi.

Miêu Lộ nhấp một ngụm cà phê, cười nói.

- Em vẫn còn chưa kết hôn mà, cái gì mà làm người phụ nữ của gia đình chứ.

Mặt Lí Mông Nhiên đỏ ửng lên, nói.

- Ha ha, Mộng Nhiền muội, em mà còn biết xấu hổ ư.

Miêu Lộ đùa một câu, rồi chuyển chủ đề:

- Nếu như dạo này em không có việc gì để làm, thế có muốn cùng chị đây làm kinh doanh không?

Làm kinh doanh?

Sau khi nghe thấy lời của Miêu Lộ, Lý Mộng nhiên ngạc nhiên một lát rồi nói:

Kinh doanh gì vậy?

Kinh doanh bất động sản.

Miêu Lộ nói.

- Em lại không hiểu lầm về tình hình bất động sản, hơn nữa em cũng không có tiền.

Lí Mông Nhiên lắc đầu nhè nhẹ nói.

- Em không hiểu nhưng chị hiểu, chúng ta có thể hợp tác cùng nhau mà.

Miêu Lộ gợi ý.

- Chị Miêu Lộ, em không hiểu lắm về bất động sản, lại không có vốn, tại sao chị lại muốn hợp tác với em?

Khuôn mặt Lí Mông Nhiên cảnh giác, hỏi.

- Mộng Nhiên muội à, ban đầu không có vốn cũng không sao, không hiểu kinh doanh cũng không vấn đề gì, quan trọng là có quan hệ, em nói xem có phải không?

Miêu Lộ nháy nháy mắt nói.

Cơ hội, cơ hội gì cơ?

Lí Mông Nhiên có chút không hiểu.

chắc gì đã có.

- Mộng Nhiên à, Trương Vĩ không phải là chủ tịch phía chi nhánh Trung Quốc của tập đoàn Hồng Đỉnh sao? Em có thể đi tìm anh ta nhờ giúp đỡ mà.

Anh ấy giúp gì được chứ.

o

Lí Mộng Nhiên đáp một tiếng, trong lòng đã hiểu hơn, hôm nay Miêu Lộ mời mình ăn cơm, chủ yếu là muốn tạo quan hệ với Trương Vĩ.

- Mộng Nhiên à, vậy em có đồng ý hay không?

- Chị Miêu Lộ, chị không phải là cũng quen biết với Trương Vĩ sao, sao không trực tiếp nhờ anh ấy giúp đỡ chị?

Lý Mộng Nhiên hỏi.

- Ôi trời, nếu người ta coi trọng người ngoài như chị, thì còn cần đến Mộng Nhiên phải ra mặt giúp đỡ sao?

- Nhưng mà, em không hiểu lắm về mảng này cũng không muốn tham gia vào lĩnh vực này.

Lí Mông Nhiên khéo léo từ chối.

- Mộng Nhiên à, vậy coi như là em giúp chị đi có được không? Chỉ cần có lời nói ngọt ngào của em, thì còn có tác dụng hơn là chị quỳ xuống van xin.

- Chị Miêu Lộ, chị đừng nói bừa thế, cái gì mà lời nói ngọt ngào.

Sau khi nghe thấy lời của Miêu Lộ, hai má của Lí Mông Nhiên đỏ ửng lên, có chút xấu hổ, nói.

- 0…... Sau khi nhìn thấy bộ dạng như vậy của Lí Mộng Nhiên, Miêu Lộ tỏ ra ngạc nhiên, nghi hoặc hỏi:

- Mộng Nhiên, giữa em và Trương Vĩ không phải là đã phát sinh quan hệ rồi đó chứ?

Khụ…...........

Lí Mộng Nhiên ho nhẹ một tiếng, cúi mặt xuống nói:

- Chị Miêu Lộ, ai nói với chị là hai người hẹn hò là nhất định phải phát sinh quan hệ?

- Không phải sao, hai người các em trong sáng như vậy sao? Trương Vĩ không hề đòi hỏi em sao?

Miêu Lộ lấy tay che hở miệng mình, làm ra vẻ chuyện này vô cùng kì lạ, nói.

- Anh ấy có từng đề nghị, nhưng em vẫn chưa – đồng ý.

(a

Lí Mông Nhiên khe khẽ nói.

- Tại sao vậy? Hai người cũng hẹn hò được một thời gian rồi, hơn nữa Trương Vĩ giàu có như

vậy, không biết bao nhiêu cô gái nhòm ngó đến hắn, em không sợ bị người khác giật mất nam nhân của mình sao?

Miêu Lộ làm ra bộ dạng ngạc nhiên, hỏi.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free