Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1079: Long ca (2)

- Nói như vậy tên Long ca kia ở trong ngành công an cũng có chút bối cảnh.

Đặng Hữu Tài nhướn mày phân tích.

- Đầu năm nay người ra đường hôn kẻ nào lại – không có quan hệ với cảnh sát!

Trương Vĩ hừ lạnh một tiếng nói.

- Chủ tịch Trương, vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?

Vương Kiến Phát hỏi.

- Tên Long ca kia có lưu lại phương thức liên lạc gì không? Có nói làm sao tìm được y không?

Trương Vĩ hỏi.

- Để lại số điện thoại, muốn sau khi tôi nghĩ rõ ràng, lúc nào quyết định giao tiền thì gọi cho y.

Vương Kiến Phát nói.

- Anh gọi điện cho y, nói cho y biết tôi quyết định đưa tiền cho y, để y tự mình đến lấy.

Trương Vĩ nói.

- Trương tổng, anh thực sự quyết định giao tiền cho y sao?

Đặng Hữu Tài kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, kẻ như thế được một tấc lại tiến một thước. Nếu hôm nay chúng ta giao cho y mười vạn nguyên, không chừng sau này y lại đòi chúng ta một trăm vạn, mười triệu.

- Trước tiên cứ đưa tiền cho y, chờ chuyện này ổn định lại, tôi đương nhiên sẽ tìm cơ hội thu thậpy.

Trương Vĩ cười lạnh một tiếng, nói.

Được, vậy bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho

- Vương Kiến Phát lên tiếng, lập tức đứng dậy khỏi ghế, đi về phía ngoài phòng làm việc.

- Đặng tổng, chuyện này anh cần nói chuyện với Chu đồng một chút, xem ông ấy có biện pháp gì hay không?

- Được, tôi đã biết.

Đặng Hữu Tài lên tiếng, cũng cầm điện thoại của mình đi ra ngoài.

Việc buôn bán chú trọng hòa khí sinh tài, Trương Vĩ cũng không hi vọng xung đột với xã hội đen, hơn nữa đối phương đã có can đảm đến cửa hàng mình đòi tiền, phía sau nhất định có chỗ ỷ lại.

Trương Vĩ quyết định trước tiên cứ đuổi đối phương đi, cũng muốn gặp đối phương một chút, sau đó sử dụng năng lực đọc suy nghĩ nhìn xem thế lực đằng sau đối phương rốt cục có mục đích gì, sau đó sẽ nghĩ xem làm thế nào để đối phó với đối phương.

Một giờ sau, cách cửa hàng công ty Trung Vĩ đường Lệ Giang Triều Khu không xa, một đám người vạm vỡ chừng mười một tên đi về phía cửa hàng mà người đàn ông cầm đầu chính là kẻ tối hôm qua đến phá cửa hàng, Long ca.

Long ca dẫn theo một đám người vạm vỡ, nghênh ngang đi vào cửa hàng, lập tức gây ra một trận khủng hoảng. Mấy nhân viên nghiệp vụ đều có chút sợ hãi, không tự chủ được lui về phía sau.

- Long ca, anh đã đến rồi.

Thấy đám người đi vào, trong lòng Vương Kiến Phát tuy rằng khó chịu nhưng vẫn nặn ra vẻ tươi cười, đi tới nghênh tiếp, nói.

- Không sai, lão tử đến rồi, hôm qua đánh mày một trận quả không uổng phí, nhanh như vậy đã chuẩn bị xong tiền cho lão tử rồi.

Long ca vừa cười vừa nói.

- Long ca, tiểu tử này bộ dáng sợ hãi rụt rè như vậy chỉ sợ sớm đã bị chúng ta dọa sợ vỡ mật rồi.

Một người đàn ông sau lưng Long ca nói.

- Ha ha ha, đúng, đúng.

Một đám đàn em sau lưng cũng cười vang hùa theo.

- Long ca, anh vào phòng làm việc đi, chủ tịch của chúng tôi muốn gặp anh một lần.

Vương Kiến Phát nghiến răng, nén lửa giận ở trong lòng nói.

- Được, lão tử liền đi xem chủ tịch bọn mày là người nào.

Long ca vỗ vỗ bộ ngực, tùy tiện nói: – Các anh em, theo lão tử.

- Long ca, diện tích phòng làm việc không lớn, quá nhiều người vào sợ rằng không tiện lắm.

Vương Kiến Phát cười khổ một tiếng nói.

- Mẹ nó, có gì mà không tiện, ai biết bọn mày có phải bày hồng môn yến không, chúng tao hôm nay nhất định phải vào.

Một đàn em sau lưng Long ca nói lớn.

- Đúng, vạn nhất bọn mày muốn hại lão đại của bọn tao thì sao.

Một tên đàn em khác cũng thể hiện lòng trung thành, nói.

- Kiến Phát, để tất cả bọn họ vào đi.

Nhưng vào lúc này, trong phòng làm việc truyền đến âm thanh của một người đàn ông, nói.

- Được, chủ tịch Trương.

Vương Kiến Phát lên tiếng, làm một dấu hiệu mời, nói:

- Long ca, mời ngài vào.

- Hừ, vậy là được rồi, mày cần thận đấy, còn muốn quản lão tử à?

Long ca đẩy Vương Kiến Phát ra, đi vào phòng làm việc.

Lúc Long ca mở cửa phòng làm việc ra, thấy bên trong có ba người đàn ông đang ngồi, đều mặc quần áo hoa lệ, sông an nhàn sung sướng không giống như kẻ làm việc chân tay, quơ quơ bàn tay lớn nói:

- Hai đứa mày theo tao, người còn lại ở bên ngoài chờ.

-

Vâng, lão đại.

- Lão đại, có chuyện gì thì anh kêu lên một tiếng, bọn em sẽ lập tức xông vào.

Mấy tên đàn em thể hiện lòng trung thành, nói.

- Đi đi đi, lão tử có gì phải sợ. Long ca khoát tay áo, vẻ mặt không sao cả nói.

Long ca quanh năm ở bên ngoài lăn lộn, thật đúng là không để ba người Trương Vĩ vào mắt, huống chi còn mang theo hai tên đàn em, tuyệt đối tự tin có khả năng đánh thắng được bốn người đối phương.

- Anh chắc là Long ca, mời ngồi.

Trên mặt Trương Vĩ lộ vẻ tươi cười, liếc mắt nhìn đối phương nói.

- Ôi, tiểu tử này vẫn cũng ngoan nhi, lão tử đến đòi tiền, mày vẫn có thể cười ra tiếng. Long ca ngồi phịch lên ghế salon, chỉ vào mặt Trương Vĩ nói:

- Mười vạn tám vạn tiền mặt, coi như là tiền sao?

Chu Bàn Tử một bên cười lạnh một tiếng, nói.

- Ôi! ! A, đúng là kẻ có tiền, mày vốn đã xuất thân giàu có, vậy cho lão tử mấy triệu đi.

Long ca trợn mắt, tay phải vỗ vào tay vịn số pha, nói to.

- Tôi cho anh một trăm triệu, anh dám lấy không? Nụ cười trên mặt Chu Bàn Tử thu lại, khí thế

mười phần nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free