Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1010: Bộc phát (1)
Người đàn ông dẫn đầu đoàn đó quát mắng.
- Tôi chính là người phụ trách ở chỗ này, vị đồng chí này xưng hô như thế nào?
Đúng vào lúc đó, Trương Vĩ từ một bên bước qua, nhìn những nhân viên chính trị này, nói.
- Trương đổng, sao ngài lại đến đây?
Sau khi nhìn thấy Trương Vĩ, Châu Cuồng Sinh kinh ngạc hỏi.
- Ân, có chuyện gì thì để lát nữa nói. Trương Vĩ cười cười gật đầu ra hiệu, nói.
- Toou là phó chủ nhiệm của ban quản lý an toàn xây dựng, anh gọi tôi là Hàn Trung Minh là được rôi.
Người đàn ông dẫn đầu đoàn kia nói. – Hoá ra là Hàn chủ nhiệm, chào ngài. Trương Vĩ bước lên phía trước, cười cười nói:
- Tôi là đồng sự trưởng của công ty Bách Ức không biết Hàn chủ nhiệm đến công trường là có việc gì cần chỉ giáo.
- Có người báo lên nói, công trình của các anh tồn tại vấn đề về an toàn, ẩn chứa tai hoạ ngầm, cho nên chúng tôi mới đặc biệt qua đây kiểm tra.
Hàn Trung Minh nói.
- A, không biết ngài đang nói trên phương diện nào? Trương Vĩ nhíu nhíu mày, nghi hoặc nói.
- Nhân viên ở công trường này của các anh, không có giấy chứng nhận tư cách làm việc đúng theo quy cách, chúng tôi phải tiến hành kiểm tra một chút, chỉ có giấy chứng nhận tư cách làm việc đúng theo quy cách mới có thế thi công ở công trường.
- Hàn chủ nhiện, hạng mục công trình này của chúng tôi đã báo cáo lên đội thi công chuyên ngành rồi, không hề xuất hiện tình trạng như ngài nói
Châu Cuồng Sinh đứng bên cạnh nói.
- Có xuất hiện tình trạng như vậy hay không cũng phải kiểm tra mới có thế biết được, bảo công
nhân của các anh lấy giấy tờ chứng nhận ra đi. – Trước khi chúng tôi chưa kiểm tra đối chiếu xong, tất cả công nhân đều không được phép thi công.
Hàn Trung Minh lớn tiếng phân phó.
- Hàn chủ nhiệm, có chuyện gì chúng ta có thế từ từ nói, vẫn là vừa đi vừa nói chuyện đi.
Trương Vĩ cười nói.
- Không có gì để nói cả, nên làm như thế nào thì cứ làm như thế đi.
Hàn Trung Minh nghiệm sắc mặt, khua khua tay, căn bản không quan tâm đến Trương Vĩ.
Sau khi nhìn thấy thái độ của đối phuowg, khiến cho Trương Vĩ trong lòng tương đối không thoải mái, chẳng qua vẫn là dằn lòng nói:
- Hàn chủ nhiệm, tôi với Vệ Âu Tường của Đông Vệ là bạn bè, có chuyện gì chúng ta có thế từ từ nói, không cần phải làm việc tuyệt tình như thế chứ.
Trương Vĩ nói.
- Ngại quá, ngành của chúng tôi thuộc sự quản lý của thành phố, cái người Vệ Âu Tường mà anh nói kia, tôi căn bản là không quen, cũng không hố trợ lệ thuộc, anh vẫn là tiết kiệm sức lực đi.
Hàn Trung Minh cười giễu cợt một tiếng, nói. – Anh….
Thấy đối phương không cho mình thế diện như thế, Trương Vĩ trong lòng triệt để tức giận, lạnh lùng nhìn đối phương, cũng lười không nói lời thừa thãi với đối phương nữa.
– Hàn chủ nhiệm, chúng tôi là đi thuê đội thi công chuyên nghiệp làm, cho nên công nhân đều có giấy chứng nhận nghề nghiệp, chỉ có điều có một vài người không mang theo mà thôi, ngài xem hôm nay có thế châm chước một chút, ngày mai tôi sẽ kêu bọn họ lấy ra cho ngài xem.
Châu Cuồng Sinh đề nghị.
Hàn Trung Minh không nghi ngờ gì nói.
Nhìn thấy Hàn Trung Minh cứng rắn như thế, trong lòng Trương Vĩ càng cảm thấy bất mạn, tuy rằng hắn không sử dụng thuật đọc tâm cùng biết được ở đây nhất định có trò bẩn.
Tên Hàn Trung Minh là có lẽ là đến để kiểm chuyện. Trương Vĩ cũng lười đi ứng phó với Đối Phương, quay người về phía xe ô tô của mình, dứt khoát giao chuyện này cho Châu Cuồng Sinh xử lý, Trương Vĩ cũng uốn xem xem đối phương năng lực ứng biến của đối phương.
- Trương tổng, tình hình hiện tại nên làm như thế nào?
Trương Kỳ luôn đi bên cạnh Trương Vĩ, tiến đến bên cạnh Trương Vĩnhỏ giọng hỏi.
- Lát nữa anh sẽ gặp Châu Cuồng Sinh, hỏi tình hình cụ thế xem thế nào,
Trương Vĩ do dự một lúc rồi nói. – A. Trương Kỳ khẽ đáp một tiếng, nói.
Sau đó hai người ngồi vào trong xe, nhìn về đoàn người phía xa, cứ thế cho tới nửa tiếng sau, Châu Cuồng Sinh mới tiến bọn họ đi, công trường mới có thế bắt đầu thi công. Châu Cuồng Sinh sau khi tiến đám nhân viên chính phủ đó đi lại mau chóng bước qua bên này, đến bên cạnh ô tô của Trương Vĩ nói:
- Trương đổng, phía trước có một gian phòng làm việc, ngài có muốn xuống xe nghỉ ngơi một lát không?
- ân.
Trương Vĩ thuận miệng đáp một tiếng, sau đó bước từ trên xe ô tô xuống, dẫn theo Trương Kỳ ngồi bên ghế phụ, cùng với Châu Cuồng Sinh đi vào công trường.
Ở phía đông nam của công trường có một phòng
làm việc làm bằng tôn, theo sự dẫn đường của Châu Cuồng Sinh, một đoàn ba
người bước vào trong phòng làm việc, Châu Cuồng Sinh còn rót cho hai người
một chén nước ấm.
- Chu Tổng , anh nói xem đi, rốt cuộc tình hình là thế nào? Trương Vĩ khoanh hai tay trước ngực, nhíu nhíu mày hỏi.
- Trương đổng, nguyên nhân cụ thế thì tôi cũng không biết rõ, có điều chính là từ hai ngày trước, liên tục có mấy đoàn cơ quan chính phủ tới công trường kiểm tra, mà các lý do kiểm tra thì không hề giống nhau chút nào, nhưng mục đích của bọn họ thì đều nhất tề như nhau, dường như đều muốn ngăn cản công trình của chúng ta.
Châu Cuồng Sinh nói.
- A, vậy anh có biết nguyên nhân bọn họ làm như vậy không?
Sau khi nghe thấy lời đối phương, Trương Vĩ không nhịn được mà nhíu mà hỏi.
- Ai…. Cáu này thì tôi cũng thật sự là không rõ, có điều căn cứ theo suy đoán của bản thân tôi, chúng ta có phải là đã đắc tội người nào rồi hay không.
Châu Cuồng Sinh nói. – ân.
Trương Vĩ nhẹ giọng đáp, sau đó lại trầm tư suy nghĩ một phen, hỏi:
- Người của mấy cơ quan này ngày nào cũng tới kiếm chuyện sao? – Đúng thế, cơ bản là mỗi ngày đều có một đoàn
tới.
Châu Cuồng Sinh lộ ra nét cười khổ, nói. – Vậy ngày mai tôi sẽ gặp lại bọn họ. Trương Vĩ nói.