Minh Vương, Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi (Dịch) - Chương 925
Bạn nhỏ Bạc Niên: “Vậy chúng ta cùng kiểm tra nhé.”
Hai mắt của Tể Tể sáng lên: “Được ạ, được ạ!”
Hổ đại gia: “…”
Như thế này mà còn nhịn được thì còn gì mà nó không thể nhịn được nữa đây!
Ở ngoài cửa, Tương Tư Hoành cảm nhận được luồng sát khí lạnh lẽo toả ra từ người Hổ lớn, ngay khi cậu nhóc lại định phóng áp lực ra thì bà nội Bạc đã vội vã chạy tới bên này.
“Tiểu Tương, Tiểu Niên cùng Tể Tể đâu rồi? Tại sao các cháu còn chưa đi lên tầng?”
Bà nội Bạc đổ mồ hôi trán vì con rể vừa gọi điện lại báo, vẫn chưa tìm thấy Hổ lớn.
Hơn nữa, con hổ kia hình như còn thông minh hơn những con hổ bình thường, tựa hồ nó biết ở đâu có gắn cameras, hoàn toàn né tránh khỏi tất cả các cameras giám sát trong tầng hầm và biệt thự, cho nên bọn họ vẫn chưa tìm ra tung tích của Hổ lớn.
Tuy nhiên, tường của biệt thự rất cao, họ cũng không phát hiện ra dấu chân hổ ở bên ngoài tường bao, cho nên con rể đoán Hổ lớn hẳn vẫn còn ở trong biệt thự.
Hổ lớn ở trong biệt thự, con rể cùng các nhân viên sẽ gặp nguy hiểm.
Kết quả mấy đứa nhỏ còn chưa đi lên tầng!
Bà nội Bạc lo lắng… suýt chút nữa đã chạy vòng vòng.
Mà trong phòng vệ sinh, Hổ đại gia đã không thể kìm nổi cơn giận dữ được nữa.
Lợi dụng lúc Tương Tư Hoành vừa mới thả lỏng một chút, hổ ta đã cất lên tiếng gầm rú vang trời.
“Gầm!”
Bà nội Bạc: “…”
Tương Tư Hoành: “…”
Bà nội Triệu và Bạc Đan Vi đang ở trong phòng khách và quan sát tình hình bên ngoài: “…”
Ba người lớn đồng thời nhìn về phía phòng vệ sinh!
Không chờ Tương Tư Hoành kịp giải thích, bà nội Bạc đã đẩy cửa phòng vệ sinh mà vọt vào trong.
Bạc Đan Vi vội vàng chạy tới: “Mẹ!”
Bà nội Triệu bị dọa tới nỗi mặt mũi trắng bệch, không dám chạy qua phòng vệ sinh, mà run rẩy cầm di động muốn gọi điện thoại, nhưng vì quá sợ hãi nên đã đánh rơi điện thoại trên mặt đất.
Tương Tư Hoành: “…”
Cậu nhóc và Tể Tể quả thật không có ý hù dọa ai.
****3:
Phòng vệ sinh không hề nhỏ, nhưng với một con Hổ lớn nặng bảy - tám trăm cân, không gian trở nên nhỏ hơn rất nhiều.
Ở đây còn có hai đứa trẻ nữa, dù cả hai bé đều còn nhỏ nhưng chúng vẫn chiếm không ít không gian.
Vốn dĩ Hổ đại gia bị uy lực của Tương Tư Hoành phóng ra dọa sợ tới mức quỳ rạp trên mặt đất, giúp hai bạn nhỏ Tể Tể và Bạc Niên có thể ngồi trên lưng hổ chơi đùa.
Khi hai đứa nhỏ đề cập tới chuyện muốn kiểm tra giới tính của Hổ đại gia, Hổ đại gia cuối cùng cũng không nhịn nổi mà bùng nổ.
Vừa lúc Tương Tư Hoành phân tâm, thế là Hổ đại gia lập tức nổi cáu.
Tể Tể thấy tình hình không ổn vội ôm lấy anh trai nhỏ Bạc Niên, lăn theo người Hổ đại gia mà xuống đất.
Khoảnh khắc bà nội Bạc vọt vào trong, Tể Tể ôm anh trai nhỏ Bạc Niên nằm phía sau thân Hổ lớn, cả người chúng bị che khuất, vừa khéo chỉ để lộ ba cái chân.
Bà nội Bạc lại cho rằng đó là những gì còn sót lại của hai đứa nhỏ, hai mắt lập tức tối sầm, trực tiếp nằm liệt trên mặt đất, khóc lóc thê lương.
“Tiểu Niên! Tể Tể!”
Hai bạn nhỏ Tể Tể và Bạc Niên vừa định lên tiếng, Hổ đại gia cũng gầm xong, nó cúi xuống nhìn bà cụ loài người vừa mới vọt vào phòng vệ sinh và khóc lóc thảm thiết với vẻ mặt chán ghét.
Bà cụ này không những gầy gò mà còn lớn tuổi, nên thịt chắc chắn sẽ không ngon.
Nó trực tiếp bỏ qua bà nội Bạc sợ hãi tới mức mặt cắt không còn giọt máu nào, thình lình quay đầu lại nhắm tới hai món ăn ở phía sau người mình.
Nhìn Tể Tể cùng Bạc Niên, Hổ đại gia đã nghĩ tới mùi vị của hai món ăn này.
Đứa nhỏ nhiều thịt kia khi ăn chắc chắn sẽ dai dai mềm mềm, còn đứa nhỏ ít thịt hơn thì có xương cốt non mềm, khi nhai nhất định rất giòn.
Đứa nào cũng ngon!
Hổ đại gia há to cái miệng lớn, để lộ chiếc răng nanh hung dữ duy nhất còn sót lại, đôi mắt hổ rất hung dữ.
Bạc Đan Vi nhanh chóng lao tới: “Mẹ! Tiểu Niên đâu? Tể Tể đâu?”
Hai bạn nhỏ Tể Tể và Bạc Niên cuối cùng cũng tìm được cơ hội để nói chuyện.
“Cô (dì Bạc), chúng cháu ở đây.”
Bà nội Bạc đã sợ tới mức sắp ngất đi, thấy hai đứa nhỏ Tể Tể và Bạc Niên cầm tay nhau thò hai cái đầu nhỏ ra từ phía sau Hổ lớn, cảm thấy không dám tin.
Cả người bà nội Bạc mềm nhũn, lập tức bật khóc.
“Hu hu hu… Các cháu… hai đứa các cháu…”
Hai bạn nhỏ Tể Tể cùng Bạc Niên vội vàng chạy tới, lần lượt đứng cạnh hai bên đỡ bà nội Bạc dậy.
Bạc Đan Vi cũng giúp bà nội Bạc đứng dậy, nhưng thần kinh vẫn căng thẳng, đề phòng Hổ lớn mới chạy ra khỏi tầng hầm kia.
Chờ bà nội Bạc bình tĩnh lại một chút, Bạc Đan Vi đứng chắn trước một già hai nhỏ, chuẩn bị bảo bọn họ ra ngoài trước. Bỗng nhiên, Tể Tể lại cất lời.
“Anh Bạc Niên, anh nhìn xem, có phải Hổ lớn có vấn đề gì không?”
Bạn nhỏ Bạc Niên vừa rồi vẫn luôn dỗ bà nội mình, nên không chú ý tới tình hình xảy ra bên phía Hổ lớn.
Nhưng nghĩ đến việc hổ ăn thịt người, cậu nhóc vội vàng nhìn qua, sau đó cũng nhận ra Hổ lớn có điều gì đó không ổn.
Đúng vậy!
Có gì đó rất không ổn!
Hổ lớn cứ nhìn chằm chằm vào cô của Bạc Niên.
Bạn nhỏ Bạc Niên tuy rằng còn nhỏ, nhưng đã được giáo dục tốt, cậu nhóc gần như không hề do dự mà xông lên từ phía sau, đứng chắn trước mặt cô mình.