Minh Vương, Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi (Dịch) - Chương 860
Cả bữa tối nay bạn nhỏ Hoắc Tư Thần gần như không ăn được gì, nghe cha nói vậy liền oà khóc.
Tổng giám đốc Hoắc rất hài lòng.
“Nếu ngày mai bài tập về nhà vẫn như thế này…”
Hoắc Tư Thần vừa khóc ngao ngao vừa lắc đầu: “Không đâu, không đâu, cha ơi, con sai rồi.”
Lúc này tổng giám đốc Hoắc mới gọi quản gia La bê đồ ăn tới, Hoắc Tư Thần vừa khụt khịt vừa nuốt nước miếng…
Sáng sớm hôm sau, nhận ra rằng cha ruột không phải nhất thời hứng trí lên mới kiểm tra bài tập của mình và em trai, nên trời còn chưa sáng, trùm trường Hoắc Tư Tước đã yêu cầu tài xế đưa cậu đến trường trước bình minh để tự học sớm.
Nếu để cho cha biết cậu vẫn luôn trốn tiết tự học sáng sớm, Hoắc Tư Tước không “ăn trọn” mười đòn măng xào thịt còn lâu mới yên thân được.
Hoắc Tư Tước bắt đầu mất bò mới lo làm chuồng.
Hoắc Tư Thần nghỉ ngơi một đêm, mông đã đỡ hơn nhiều.
Buổi sáng, Tể Tể vui vẻ gọi một câu “anh ba”, rồi đặt sữa bò và bánh mì sandwich đến trước mặt cậu nhóc, bạn nhỏ Hoắc Tư Thần đã hoàn toàn quên sự khác biệt của món “măng xào thịt” tối hôm qua, cười tươi rồi bắt đầu ăn sáng.
Sau bữa sáng, Hoắc Trầm Lệnh và Hoắc Trầm Huy đi làm, Hoắc Tư Cẩn đưa ba đứa em tới trường học, sau đó mới tự mình quay về trường.
Một ngày đẹp trời vừa mới bắt đầu, mà hôm nay, tổng giám đốc Hoắc Trầm Lệnh và giám đốc bộ phận tiêu thụ Hoắc Trầm Huy của tập đoàn Hoắc thị đều nhận được cuộc gọi từ giáo viên trong trường, yêu cầu họ tới trường học một chuyến.
Hoắc Trầm Huy bị gọi một lần, nhưng Hoắc Trầm Lệnh lại bị gọi đến ba lần.
****6:
Lúc Hoắc Trầm Lệnh đuổi tới trường học, Hoắc Tư Thần đang cúi đầu thấp xuống hận không thể nhét đầu của mình vào trong khe hở đan xen giữa các viên gạch sứ.
Má ơi!
Gương mặt giống như khối băng đó của cha ruột quá kinh khủng!
Đây là lần đầu tiên chủ nhiệm lớn gặp cha của Hoắc Tư Thần. Theo người đàn ông sải bước đi đến gần, ông ấy cảm giác nhìn hơi quen quen, hình như là đã gặp qua ở đâu rồi.
Trước đây mỗi lần họp phụ huynh đều là mẹ của Hoắc Tư Thần tới tham gia, nhưng khoảng thời gian trước nghe nói mẹ của đứa nhỏ này bị tai nạn xe cộ đã qua đời.
Ông ấy lo tâm trạng Hoắc Tư Thần bất ổn nên mới cố ý quan sát một khoảng thời gian.
Tuần vừa mới bắt đầu tâm trạng tương đối sa sút, sau đó đã từ từ tốt lên.
Hơn nữa cậu nhóc nhắc đến nhiều nhất chính là gia đình đã có thêm một đứa em gái, em gái rất rất đáng yêu.
Chủ nhiệm lớp đã yên tâm nên đối đãi với Hoắc Tư Thần cũng giống như đối đãi với tất cả học sinh trong lớp, không còn chú ý nhiều nữa.
Kết quả không ngờ sáng sớm hôm nay, Hoắc Tư Thần lại đột nhiên gây chuyện.
Chính xác mà nói thì từ hôm qua cậu nhóc đã bắt đầu gây chuyện rồi.
Hôm qua Hoắc Tư Thần nói chưa làm bài tập xong, sau đó bị cha bắt ở nhà làm bài tập nên mới dẫn đến đi học trễ.
Thân là chủ nhiệm lớp, ông ấy không nói thêm điều gì, chỉ dựa theo thông lệ cho Hoắc Tư Thần phạt đứng.
Còn chuyện hôm nay là như vầy.
Hoắc Tư Thần không có đi trễ, nhưng kể từ khi cậu nhóc xuất hiện ở cửa phòng học cho đến nay vẫn luôn cúi đầu, nói năng lí nhí, trông có vẻ hết sức khó chịu.
Ông ấy đương nhiên là lo rồi. Dù sao thì Hoắc Tư Thần cũng là học sinh trong lớp ông ấy, nếu như đây là do cơ thể có bệnh kín thì cần phải đến phòng y tế của trường khám thử.
Kết quả Hoắc Tư Thần ôm bụng phóng tới bàn của mình rồi ngồi xuống bên đó, sau đó nằm sấp lẩm bẩm.
Lúc ông ấy đi qua hỏi thăm, cảm giác mà Hoắc Tư Thần mang đến cho ông ấy rất là quái dị.
Thật giống như là một con gà trống lớn bị bóp cổ, giọng nói lúc nói chuyện đó thật là… một lời khó mà nói hết được.
Điều khiến cho ông ấy - chủ nhiệm của lớp học này một lời khó nói hết hơn nữa chính là thái độ của bạn học Hoắc Tư Thần.
Cậu nhóc ôm bụng rên hừ hừ nhưng vẫn kiên quyết không chịu đến phòng y tế trường học để khám.
Ông ấy cảm thấy khác thường.
Bình thường mà nói, nếu như học sinh thật sự sinh bệnh, vì xin nghỉ phép nhất định sẽ đến phòng y tế trường học kiểm tra.
Nhưng bạn học Hoắc Tư Thần lại không muốn.
Ông ấy dám lấy kinh nghiệm dạy học hơn hai mươi năm của ông ấy ra cam đoan: Hoắc Tư Thần đang giả vờ bệnh.
Nguyên nhân là gì?
Vì cái gì?
Thành tích học tập của Hoắc Tư Thần không phải là tốt nhất trong lớp nhưng cũng không phải là kém cỏi nhất, cũng ở trên mức trung bình.
Mặc dù bình thường cậu nhóc lên lớp thỉnh thoảng có hơi mất tập trung nhưng phần lớn thời gian đều rất nghe lời.
Sau khi tan học Hoắc Tư Thần luôn vui đùa ầm ĩ với các bạn học, giọng nói rất lớn, sức lực cũng lớn. Vào mười phút nghỉ giữa khóa hằng ngày, lúc chuông vào học vang lên luôn có thể thấy tên nhóc khỏe mạnh này đầu đầy mồ hôi.
Sau khi ông ấy nhìn ra Hoắc Tư Thần đang giả vờ bệnh xong, mới gọi Hoắc Tư Thần đi qua văn phòng của mình.
Trong văn phòng vừa khéo chỉ có một giáo viên là ông ấy, lúc này lời gì cũng dễ nói.
Nhưng Hoắc Tư Thần lại liên tục cúi thấp đầu, mặc kệ ông ấy hỏi cái gì, cậu nhóc đều nhìn xuống sàn nhà.
Cuối cùng lúc Hoắc Tư Thần đang cúi thấp đầu bị một câu “Hoắc Tư Thần em còn như vậy nữa thầy sẽ báo tình huống giả vờ này cho phụ huynh của em” dọa sợ đến nỗi hơi loạng choạng, theo bản năng ngẩng đầu lên từ chối.