Minh Vương, Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi (Dịch) - Chương 699
Vô số âm khí bùng nổ, nhanh chóng quấn thành một luồng âm khí nồng đậm, xuyên qua sinh hồn của cháu trai trưởng.
Đồng thời, ý thức vượt qua biển ý thức, truyền tới giọng nói lạnh lẽo và đáng sợ.
“Là loại sâu kiến nào, lại dám lục soát sinh hồn của con cháu họ Nghiêm ta?”
Tể Tể đang sưu hồn thì nghe thấy giọng nói của Nghiêm Nghĩa, đồng thời, bé cũng thâm nhập vào biển ý thức của Nghiêm Hứa Linh, mắt đối mắt với hồn phách của Nghiêm Nghĩa trong biển ý thức của Nghiêm Hứa Linh.
Chỉ trong nháy mắt, Tể Tể mềm mại đáng yêu vừa mở miệng, giọng nói của bé giống như được truyền tới từ nơi sâu nhất của Địa Phủ.
Lạnh lẽo!
Âm trầm!
Lại mang theo sự uy nghiêm của trữ quân Địa Phủ!
“Ta là trữ quân của Địa Phủ, tên họ Nghiêm nhà ông chỉ là quỷ hồn nhỏ bé, cũng dám cản trở ta sưu hồn sao?”
Nghiêm Nghĩa lập tức ngẩn người!
Không phải!
Tình hình này không đúng!
Khi cháu trai trưởng của ông ta xin lỗi các vị tổ tiên ở từ đường có nói rồi, kẻ phá huỷ từ đường của nhà họ Nghiêm chính là một trong các phân thân của Chim Chín Đầu mà!
Nhà họ Nghiêm bọn họ tuy có hợp tác với Chim Chín Đầu, nhưng cũng chỉ là mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau, sức mạnh giữa hai bên cũng tương đương nhau, cho nên ông ta mới đoán, cho dù là Chim Chín Đầu sưu hồn cháu trai mình thì ông ta cũng không sợ.
Nhưng vì sao người sưu hồn lại là trữ quân của Địa Phủ, đứa con gái độc nhất của Minh Vương có tính tình nóng nảy kia chứ?
Nếu những việc xấu xa do con cháu nhà họ Nghiêm làm mà bị trữ quân của Địa phủ truyền tới tai Minh Vương có tính tình táo bạo kia, nhà họ Nghiêm bọn họ thực sự xong đời rồi!
Con cháu bất hiếu!
Nghiêm Nghĩa lúc này đã không có thời gian suy nghĩ đến việc bị đứa cháu bất hiếu lừa nữa!
Trông đầu ông ta hiện lên hình ảnh hai phân thân của Chim Chín Đầu, một đứa thì chết, một đứa bị thương rồi chạy trốn không biết tung tích ở đâu, rồi ông ta lại nhớ tới hình ảnh mình đã lén nhìn thấy, thần hồn của chủ nhân Địa Phủ đang bị trọng thương, nặng đến mức không thể ngưng tụ thành hình người, đuôi lông mày của ông ta cụp xuống, trong mắt loé lên sự độc ác.
****6:
Nghiêm Nghĩa suy nghĩ rất cẩn thận.
Là trữ quân của Địa Phủ, sức mạnh của Minh Tể Tể thực sự rất đáng gờm.
Nhưng Chim Chín Đầu từng nói Minh Tể Tể đã nuốt phải không ít nhược thuỷ, chính mắt ông ta cũng từng nhìn thấy dáng vẻ suy yếu của Minh Tể Tể khi nuốt phải nhược thuỷ rồi.
Đương nhiên, lần trước ông ta cũng được chứng kiến sức mạnh khủng bố của Minh Tể Tể, thậm chí còn vượt qua cả Minh Vương.
Nhưng đó là khi ở Địa Phủ thôi!
Sức mạnh của trữ quân Địa Phủ chỉ có thể phát huy mạnh nhất khi ở Địa Phủ thôi, còn hiện tại Minh Tể Tể đang ở nhân gian!
Đã ở nhân gian thì phải tuân theo quy tắc của nhân gian!
Con bé đã nuốt phải nhiều nhược thuỷ như vậy, lại còn không quay về Địa Phủ dưỡng thương, thậm chí mặc kệ cha ruột ở Địa Phủ càng ngày càng suy yếu, điều này có ý nghĩa gì?
Minh Tể Tể là đứa miệng cọp gan thỏ, rất có thể nó đã không thể quay trở lại Địa Phủ được nữa!
Nếu không thì tại sao Minh Vương lại phải hợp tác với vua cương thi, kẻ thù của mình?
Tất nhiên có ẩn tình!
Chỉ cần bản thể của Chim Chín Đầu không bị tìm ra, nhà họ Nghiêm của ông ta vẫn sẽ luôn ở đỉnh cao.
Sau khi suy ngẫm cẩn thận, Nghiêm Nghĩa quyết tâm bất chấp một phen.
Âm khí quanh người lập tức bùng nổ, Tể Tể mất hết kiên nhẫn, trực tiếp sử dụng tới Cửu U Minh Hỏa giữa chân mày, tiếp cận mệnh môn trong biển ý thức của đối phương!
Bất kính với trữ quân Địa Phủ, cho dù có xử lý thế nào cũng không bị coi là quá đáng!
Cửu U Minh Hỏa đột nhiên lao tới khiến Nghiêm Nghĩa không kịp phòng bị, ông ta hét lên một tiếng thảm thiết, biển ý thức bị thương nặng nên lập tức rút về.
Tể Tể liếc nhìn đối phương như đang nhìn một con sâu cái kiến, chẳng buồn quan tâm đến ông ta, một lần nữa chuyên tâm sưu hồn.
Rốt cuộc, những quỷ hồn từng bị Cửu U Minh Hoả thiêu đốt, dù vẫn có thể tồn tại trong một khoảng thời gian dài, nhưng mỗi ngày đều phải chịu nỗi đau đớn do thần hồn bị thiêu đốt, vô số quỷ hồn bởi vì không thể chịu đựng được nỗi đau này mà lựa chọn hồn phi phách tán.
Tể Tể chưa thuần thục việc sưu hồn, cho nên đã khiến Nghiêm Hứa Linh bị thương.
Tuy nhiên, đối với một tên sát nhân cuồng giết người như ông ta, công chúa nhỏ của Địa Phủ tuyệt đối chẳng có chút thương cảm nào.
Làm thế nào tiện nhất thì bé sẽ làm như thế đó.
Cha Minh Vương kỳ thực có cho phép bé sưu hồn, nhưng không dạy bé cách làm như thế nào, cho nên bé chỉ có thể tự mò mẫm mà thôi.
Vì thế Hoắc Tư Cẩn, Hùng Kỳ và ba đứa quỷ nhỏ ở bên cạnh đã nhìn thấy cảnh tượng này, Nghiêm Hứa Linh đang hôn mê bất tỉnh bỗng nhiên mở to mắt, toàn thân lại co giật kịch liệt.
Cho dù miệng của ông ta có bị dán băng dính, nhưng dường như họ vẫn có thể nghe thấy tiếng gầm đau đớn và khó chịu từ đôi mắt hiện rõ vẻ đau khổ của ông ta.
Ba đứa quỷ nhỏ bỗng nhiên cảm thấy oán giận được giải toả!
Xét cho cùng, mỗi lần chúng nó hoàn thành nhiệm vụ, khi trở về đều sẽ bị Nghiêm Hứa Linh sưu hồn một lần.