(Đã dịch) Dược Thần - Chương 38
Tốt! Tốt! Tốt!
Lâm Đạt liên tục hô mấy tiếng “tốt”, quét mắt nhìn quanh rồi nói:
– Thằng nhóc này đã không tự ra tay, vậy thì thể diện Tinh Anh Đường chúng ta không thể để ai tùy tiện giẫm đạp như thế. Các ngươi, ai sẽ lên chấp hành trừng phạt cho ta?
Đám người Tinh Anh Đường xôn xao một hồi, kẻ nhìn người nọ. Vừa rồi thấy cảnh Kiệt Sâm ra tay hung ác như vậy, dù Lâm Đạt có tức giận cũng chẳng ai dám tiến lên đối đầu với Kiệt Sâm...
– Các ngươi...
Thấy mọi người nghe mình nói xong mà không ai dám ra tay, Lâm Đạt tức đến nổ phổi.
Cảm nhận ánh mắt phẫn nộ của Lâm Đạt, đám học viên kia đều vô thức cúi đầu, không dám đối mặt với nàng.
Đối phó Kiệt Sâm ư? Chẳng phải là tìm chết sao? Kiệt Sâm vừa mới bộc lộ thực lực khiến tất cả bọn họ run rẩy, ai dám tiến lên? Chỉ có mấy kẻ không biết chữ “chết” viết thế nào mới dám thôi. Cái tên Tá Phu đang hôn mê bất tỉnh kia chính là ví dụ rõ ràng nhất!
Thấy Lâm Đạt tức giận đến thở hổn hển, Kiệt Sâm không nhịn được bật cười, lắc đầu nói:
– Cô là Lâm Đạt phải không? Cô cho rằng Tinh Anh Đường này là của riêng nhà cô ư? Tinh Anh Đường là nơi học viện lập ra để khích lệ học viên cạnh tranh, phấn đấu học tập, còn cô chỉ là người tạm thời mạnh nhất nơi đây mà thôi. Tất cả học viên trong Tinh Anh Đường đều là những nam nhi nhiệt huyết, càng là những người ngang hàng với cô, chứ không phải thuộc hạ của cô. Đợi đến một ngày thực lực bọn họ vượt qua cô, lúc đó cô cũng chỉ là một học viên bình thường trong mắt họ mà thôi.
Vừa nói, Kiệt Sâm vừa đảo mắt nhìn quanh một lượt, cười lạnh:
– Ta trước kia nghe nói Tinh Anh Đường toàn là những người nổi bật, những nam nhi thiết huyết, nên cũng có chút mong chờ. Hiện tại xem ra các ngươi cũng chỉ là một đám cuồng vọng ỷ thế hiếp người, bị một nữ nhân cưỡi lên đầu lên cổ mà cũng không dám hé răng!
Lời nói của Kiệt Sâm khiến phần lớn học viên nơi đây càng cúi thấp đầu hơn nữa.
– Thằng nhóc, ngươi nói gì đấy?
Lạc Phu đang đứng cạnh Lâm Đạt bước tới một bước, tay cầm binh khí chỉ thẳng vào Kiệt Sâm:
– Nếu không ai muốn ra tay, vậy để Lạc Phu ta đến giáo huấn ngươi!
Lạc Phu khinh thường liếc nhìn Kiệt Sâm nói, nhưng trong lòng hắn lại không khỏi cảm thấy vô cùng thoải mái. Lần này đúng là cơ hội để hắn ghi điểm trước mặt Lâm Đạt: "Phải đập cho thằng nhóc này một trận tơi bời, ngay cả mẹ h���n cũng không nhận ra mới được. Ta muốn Lâm Đạt phải lau mắt mà nhìn cho rõ ai mới là người có thể che chở cho nàng!"
– Lạc Phu, ngươi cút ngay đi! Chuyện này không đến lượt ngươi nói!
Tiếu Ba sắc mặt âm trầm bước tới trước mặt Lạc Phu, rồi đưa ánh mắt áy náy nhìn Kiệt Sâm.
Hôm nay chính Tiếu Ba hắn muốn đưa Kiệt Sâm đến đây để học hỏi, nhưng không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này, khiến trong lòng Tiếu Ba vô cùng áy náy. Lúc nãy nếu không phải thực lực Kiệt Sâm cao cường, e rằng đã bị Tá Phu đánh trọng thương rồi. Mà hiện giờ còn có người tiếp tục gây phiền phức cho Kiệt Sâm, cho dù tính tình Tiếu Ba có tốt đến mấy cũng không thể nén nổi lửa giận trong lòng!
Người khác sợ hãi Lâm Đạt, muốn nịnh bợ nàng ta, nhưng Tiếu Ba thì không hề.
Cho dù Lâm Đạt đã đạt tới Nhất giai trung kỳ, bản thân Tiếu Ba chỉ mới là Nhất giai sơ kỳ, nhưng nếu thật sự chiến đấu thì ai thắng ai bại còn khó nói.
Mà cho dù Lâm Đạt có mạnh hơn nữa, nhưng nếu nàng dám thương tổn huynh đệ của mình thì Tiếu Ba hắn cũng không thể nào đứng nhìn.
Thấy Tiếu Ba đứng trước mặt, Lạc Phu hơi do dự lùi lại một bước. Hắn có thể lớn tiếng trước mặt Kiệt Sâm, người có thực lực yếu hơn hắn, chứ đứng trước mặt Tiếu Ba thì hắn vẫn không dám.
– Tiếu Ba, ngươi thật sự muốn đối nghịch với ta sao?
Lâm Đạt thấy hôm nay dường như ai cũng muốn đối nghịch với mình, nên nàng cố đè nén lửa giận trong lòng, ngữ khí hòa hoãn hỏi. Nàng có thể xếp hạng nhất trong Tinh Anh Đường, mới mười chín tuổi đã đạt tới Nhất giai trung kỳ, một Linh dược Sư Cấp chín thì không phải là kẻ ngốc.
– Không phải là ta muốn đối nghịch với ngươi hay không, mà là do ngươi muốn gây sự với bằng hữu của ta, ta không thể đứng yên được. Có bản lĩnh thì ngươi cứ để học viện loại trừ ta ra khỏi Tinh Anh Đường đi!
Tiếu Ba bình tĩnh nhìn Lâm Đạt nói, rồi xoay người gọi Tạp La Đặc và Kiệt Sâm:
– Chúng ta đi!
– Tiếu Ba, nếu hôm nay ta nhất quyết muốn giữ tên kia lại thì sao?
Ánh mắt Lâm Đạt sắc bén như đao nhìn Tiếu Ba.
Chuyện đến nước này, trong lòng Lâm Đạt cũng hiểu rõ đã không còn là việc giáo huấn Kiệt Sâm hay không nữa, mà đã chuyển thành cuộc tranh đấu giữa nàng và Tiếu Ba. Nếu hôm nay nàng nhượng bộ, e rằng sau này trong Tinh Anh Đường sẽ có rất nhiều người không còn phục nàng nữa!
Thần sắc Tiếu Ba không hề thay đổi nhìn Lâm Đạt, trầm ổn nói:
– Vậy ngươi cứ thử xem. Mặc dù ngươi là nữ nhân, nhưng ta cam đoan tuyệt đối sẽ không lưu tình. Tinh Anh Đường x��p hạng đệ nhất, à, ta cũng muốn thử xem cảm giác đó thế nào!
– Nếu ta là ngươi, ta tuyệt đối sẽ không chọn ra tay!
Ngay khi bầu không khí đang giương cung bạt kiếm, Kiệt Sâm đột nhiên bước tới một bước, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Lâm Đạt, nói:
– Gần đây mỗi lần chiến đấu, cô có cảm giác trong kinh mạch thỉnh thoảng đau âm ỉ phải không? Mới đầu chỉ là hơi đau ở phần bụng, về sau sẽ dần dần lan ra toàn thân, nên thực lực Nhất giai trung kỳ cũng chỉ có thể phát huy được ngang với Nhất giai sơ kỳ, thậm chí còn thấp hơn?
– Ngươi... làm sao ngươi...
Sau khi nghe Kiệt Sâm hỏi, Lâm Đạt vốn đang đầy nộ khí lại trở nên vô cùng kinh hãi nhìn Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm khẽ cười nói:
– Nếu lời ta nói không sai, thì trên bụng cô có lẽ còn có mấy điểm màu xanh lục. Mỗi khi chiến đấu, chỗ những điểm màu xanh lục đó sẽ quặn đau từng cơn, hơn nữa còn có những đường vân màu xanh lá hiện ra lan tràn toàn thân. Với trạng thái hiện giờ của cô, căn bản không có khả năng chiến thắng Tiếu Ba. Càng chưa nói đến nếu kịch liệt chiến đ��u sẽ khiến bệnh tình của cô nặng thêm, vậy nên ta khuyên cô mau chóng tìm người trị dứt bệnh đi. Loại bệnh trạng này tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đối với nữ nhân nếu chậm trễ trị liệu sẽ có nguy cơ rất cao mất đi khả năng sinh sản!
– Ngươi...
Nếu những lời lúc trước khiến Lâm Đạt kinh hãi, thì mấy câu nói cuối cùng của Kiệt Sâm khiến biểu cảm của nàng giống như gặp quỷ vậy. Hai mắt trợn tròn, đôi môi anh đào hé mở, thần sắc vô cùng khẩn trương, trong ánh mắt đầy vẻ sợ hãi khó tin!
Thấy phản ứng của Lâm Đạt, đám người Tiếu Ba đều trợn mắt há mồm nhìn Kiệt Sâm. Từ biểu hiện của Lâm Đạt, mọi người đều biết lời nói của Kiệt Sâm tám chín phần là chính xác. Mà Kiệt Sâm từ lúc nào đã chuyển sang hành nghề y vậy?
*** Tác phẩm này được chuyển ngữ và đăng tải độc quyền tại truyen.free.