(Đã dịch) Chương 255
Trong chốc lát, trụ sở đoàn mạo hiểm Thạch Bạc đã không còn bất kỳ mạo hiểm giả nào mà Bố Lỗ dẫn theo.
Vi Ân không nhận được mệnh lệnh từ Kiệt Sâm nên cũng không ra tay ngăn cản đám mạo hiểm giả kia. Đối với hắn, kẻ mạnh nhất trong số đó là Mông Kỳ cũng chỉ có thực lực Thiên Linh Sư Tứ giai hậu kỳ. Nếu Vi Ân thật sự ra tay, đám mạo hiểm giả kia chắc chắn sẽ bị hành hạ đến chết.
Chỉ cần Kiệt Sâm không ra lệnh động thủ, dù cho đám mạo hiểm giả kia có chủ động tìm chết mà công kích Vi Ân, hắn cũng lười ra tay.
– Kiệt Sâm, ngươi không sao chứ?
Thấy khóe miệng Kiệt Sâm rịn máu, sắc mặt tái mét, hai cánh tay đầm đìa máu, Vi Ân không khỏi quan tâm hỏi han.
– Ta không sao!
Kiệt Sâm lắc đầu nói. Trong lòng hắn lúc này vô cùng hưng phấn vì có thể tự tay đánh chết một Tông Linh Sư Ngũ giai trung kỳ, nhưng đồng thời cũng thấp thoáng một tia lo lắng.
Cổ quái lực trong cơ thể hắn vẫn như thường lệ, sau khi hắn bị công kích của Bố Lỗ làm cho bị thương, nó lại tự động vận chuyển để chữa trị vết thương cho hắn. Nhưng không rõ là do vết thương lần này không quá nghiêm trọng, hay còn có nguyên nhân nào khác mà cổ quái lực kia lần này trị thương lại chậm chạp hơn trước rất nhiều!
Hơn nữa, khi vết thương trong cơ thể hắn đã được chữa trị khoảng bảy tám phần, Kiệt Sâm đồng thời phát hiện một tia lực lượng cổ quái màu đen cực kỳ nhỏ bé, được hấp thu từ Bất Tử Hỏa Phượng Linh Tâm, đã rõ ràng giảm mất khoảng một phần trăm!
Điều này khiến Kiệt Sâm hiểu rõ, cổ hắc sắc quái lực này tuy nghịch thiên, nhưng tuyệt đối không phải vạn năng. Nói không chừng, nếu bản thân hắn bị thương quá nặng, cổ quái lực này cũng sẽ không cách nào trị hết được!
“Xem ra, cần phải nhanh chóng đề cao thực lực hơn nữa mới được. Nếu hiện tại ta có thực lực Thiên Linh Sư Tứ giai, thì cho dù công kích của Bố Lỗ có cường đại thế nào, ta cũng sẽ không bị thương nặng như vậy!”
Kiệt Sâm thầm nhắc nhở mình, đồng thời hai mắt hướng về phía cái hố sâu bên kia nhìn lại.
Thi thể Bố Lỗ vẫn nằm lặng lẽ ở đó, còn thanh trọng kiếm màu đen của hắn, bị cắm sâu vào nền đất, cũng vẫn nằm im bất động.
Lông mày Kiệt Sâm không khỏi hơi nhíu lại. Hắn nhớ rõ khi mình thi triển trăm lần trọng lực, lúc đó Bố Lỗ đang thi triển linh kỹ Phệ Kim Khủng Thú cũng suýt nữa không khống chế được thanh trọng kiếm này, điều này khiến Kiệt Sâm không khỏi nảy sinh sự hiếu kỳ đối với nó.
– Ào ào...
Khi Kiệt Sâm vừa tiếp xúc với thanh trọng kiếm này, hỏa hệ linh lực của Bất Tử Hỏa Phượng trong cơ thể hắn giống như ăn phải thuốc kích thích, tốc độ vận hành cũng như hấp thu hỏa nguyên tố trong không khí trở nên nhanh hơn rất nhiều. Loại cảm giác vui sướng của hỏa hệ linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm giống như một đứa trẻ được người ta cho kẹo, khiến Kiệt Sâm không khỏi sững sờ.
– Cái này có phần cổ quái!
Kiệt Sâm nhướng mày, vươn tay phải nhấc nó lên, nhưng sức nặng của thanh trọng kiếm này không khỏi khiến hắn giật mình.
Bởi vì thường xuyên rèn luyện trong không gian trọng lực, hơn nữa bản thân là một Linh Dược Sư, nên sự mẫn cảm đối với trọng lượng vật thể của Kiệt Sâm rất cao. Vừa nhấc thanh kiếm này lên, hắn đã biết rõ nó nặng đúng một trăm lẻ tám cân.
Một thanh cự kiếm thông thường dùng thép tinh luyện tạo thành cũng chỉ nặng khoảng sáu bảy mươi cân, mà thanh trọng kiếm này không rõ dùng tài liệu gì luyện thành, lại nặng gần gấp đôi cự kiếm dùng thép tinh luyện tạo thành. Với trọng lượng như vậy, cộng thêm một trăm lần trọng lực, thì trọng lượng của nó cũng đạt tới một vạn lẻ tám trăm cân, khó trách tại sao thân là Tông Linh Sư Ngũ giai trung kỳ, Bố Lỗ lúc đó cũng không nắm giữ được nó trong tay.
– Đây là Huyền Tinh Thiết?
Linh thức của Kiệt Sâm tỉ mỉ dò xét thanh trọng kiếm một lúc, phát hiện thanh trọng kiếm này hoàn toàn dùng một loại tài liệu cực kỳ quý hiếm gọi là Huyền Tinh Thiết để tạo thành, nhưng tựa hồ lại có chút khác lạ, khiến cho một đại sư luyện kim và luyện dược như Kiệt Sâm nhất thời cũng không cách nào phân biệt được!
– Kiệt Sâm, sao vậy? Chẳng phải chỉ là một thanh huyền thiết trọng kiếm thôi sao?
Vi Ân đứng một bên thấy biểu tình ngốc trệ của Kiệt Sâm thì không khỏi hiếu kỳ hỏi.
– À, không có gì!
Kiệt Sâm thoát khỏi dòng suy nghĩ, hồi phục tinh thần, tiện tay ném thanh trọng kiếm này vào không gian giới chỉ. Mất đi cảm ứng với thanh trọng kiếm, hỏa hệ linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm lại khôi phục trạng thái vận hành bình thường.
– Đa tạ ân cứu mạng của hai vị. Đoàn mạo hiểm Thạch Bạc chúng tôi suốt đời không quên! Sau này, nếu hai vị có gì cần Đoàn mạo hiểm Thạch Bạc chúng tôi hỗ trợ, chúng tôi nhất định sẽ tận lực!
Lạp Đế Tư sau khi được trị thương sơ qua một chút, cũng đã có thể đứng dậy, khom người đầy cảm kích, nói với Kiệt Sâm và Vi Ân.
Đám mạo hiểm giả của Đoàn mạo hiểm Thạch Bạc trên mặt cũng tràn đầy vẻ cảm kích và kích động, cảm tạ hai người.
...
– Cái gì? Bố Lỗ bị một tên thiếu niên giết chết?
Trong phủ thành chủ Uy Thạch Thành, một tiếng gầm rung trời đột nhiên vang lên từ bên trong. Một lão giả đầy vẻ uy nghiêm lúc này đang vô cùng giận dữ vỗ mạnh lên chiếc bàn gỗ bên cạnh, khiến cả chiếc bàn lập tức nát bấy.
Trước mặt hắn lúc này là một binh sĩ phủ thành chủ, kẻ mà trước đó cũng theo chân Bố Lỗ tới trụ sở của Đoàn mạo hiểm Thạch Bạc, lúc này toàn thân run rẩy, vẻ mặt đầy sợ hãi.
Lão giả này chính là thành chủ Uy Thạch Thành – Bá tước Cáp Tư Mạn!
– Nói cho ta nghe đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Bá tước Cáp Tư Mạn hít sâu một hơi, miễn cưỡng áp chế lửa giận trong lòng, rồi mới từ từ ngồi xuống, hai mắt lạnh như băng nhìn người binh sĩ trước mặt.
Dưới áp lực của Cáp Tư Mạn, người binh sĩ kia lập tức thuật lại toàn bộ chuyện đã xảy ra ở trụ sở của Đoàn mạo hiểm Thạch Bạc từ đầu đến cuối.
– Một thiếu niên tên Kiệt Sâm và một trung niên tên Vi Ân?
Ánh mắt Cáp Tư Mạn mặc dù vẫn lạnh như băng, nội tâm vẫn tràn ngập phẫn nộ, nhưng đồng thời cũng ẩn chứa một tia lạnh lẽo.
Nghe lời binh sĩ kia miêu tả, thực lực của trung niên tên Vi Ân vô cùng mạnh, chỉ một chiêu đã đánh chết hơn mười mạo hiểm giả, thực lực đó tuyệt đối không yếu hơn Bố Lỗ. Còn thiếu niên kia càng thêm kinh tài tuyệt diễm, có thể một chọi một giết chết Bố Lỗ.
– Đi, lập tức điều động tất cả binh sĩ trong thành! Ta muốn xem rốt cuộc hai kẻ đó có địa vị gì!
Bá tước Cáp Tư Mạn đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói.
Hắn cũng giống như Bố Lỗ, khi nghe cái tên Kiệt Sâm cũng có chút kinh ngạc, nhưng cũng không nghĩ đối phương là vị thiên tài đã đoạt quán quân Linh Dược Sư đại hội kia. Bởi vì Linh Dược Sư đại hội chỉ vừa mới chấm dứt, vị thiếu niên kia không thể nào một mình xuất hiện tại Uy Thạch Thành này.
Bản chuyển ngữ này là tài sản độc quyền của TruyenTV.