(Đã dịch) Chương 1752
Thiên Thần Giới.
Nơi đây là một thế giới rộng lớn mênh mông, ảm đạm và nặng nề.
Trên bầu trời bị bao phủ bởi tầng mây đen dày đặc nặng nề, bên trong huyết sắc sát khí cuộn trào, nhuộm cả đất trời thành một mảng ánh sáng khiến lòng người kinh sợ.
Bên dưới bầu trời thâm trầm âm u là một mảnh hoang vu rộng lớn tối đen, phóng tầm mắt ra xa, núi non trùng điệp trải dài, khiến lòng người không khỏi chấn động.
Man Hoang Cổ Địa, một trong những địa vực hỗn loạn nhất Thiên Thần Giới, nằm ở cực bắc Hắc Ám Chi Vực của Thiên Thần Giới.
Thiên Thần Giới có hai đại lục, bảy đại vực, mỗi một vực đều do một Thần Vương cai quản. Giữa hai đại lục là Lôi Đình Hải mênh mông, trong đó Lôi Đình Đảo là do Lôi Vẫn Thần Vương, một trong tám đại Thần Vương nắm giữ. Ngoài ra, địa vực Thiên Thần Giới vô cùng mênh mông, còn có rất nhiều địa phương cùng bí cảnh hoang vu không dấu chân người tràn đầy nguy hiểm.
Không ai hiểu rõ Thiên Thần Giới lớn đến nhường nào, cũng không ai nắm rõ rốt cuộc Thiên Thần Giới ẩn chứa bao nhiêu cường giả.
Giờ phút này, trên một mảnh đất hoang phía đông Man Hoang Cổ Địa, từng đạo vết nứt không gian không ngừng xuất hiện dày đặc, nhỏ thì vài tấc mà lớn thì hơn mười trượng, trông vô cùng đáng sợ và chấn động.
Liệt Phùng Hoang Địa là tên gọi của mảnh đất này.
Việc hình thành phiến không gian quỷ dị này còn có một truyền thuyết rất nổi tiếng được lưu truyền: tương truyền trên trăm vạn năm trước, có hai vị Thần Vương vì tranh giành một nữ tử mà hẹn nhau tiến hành một trận chiến, địa điểm diễn ra tại Man Hoang Cổ Địa này.
Thần Vương ở Thiên Thần Giới là lực lượng cường đại nhất, cũng là nhân vật đỉnh phong nhất. Bình thường giữa hai vị Thần Vương sẽ không xảy ra chiến tranh cùng mâu thuẫn, dù sao cuộc chiến giữa Thần Vương ảnh hưởng vô cùng to lớn, rất dễ dàng liên lụy toàn bộ các thế lực trong Thiên Thần Giới. Mà hai vị Thần Vương kia lại vì một nữ nhân mà phát sinh chiến tranh, tự nhiên khiến Thiên Thần Giới gây ra không ít sóng gió ầm ĩ.
Trận chiến ấy trời đất sụp đổ, vạn vật hóa thành tro tàn, hư không vốn kiên cố của Thiên Thần Giới cũng bị nghiền nát. Một kích mạnh nhất của hai vị Thần Vương trực tiếp lưu lại Liệt Phùng Hoang Địa còn sót lại cho đến tận vạn năm sau trên Man Hoang Cổ Địa này.
— Hô…
Giờ phút này, trên bầu trời cách Liệt Phùng Hoang Địa không xa, có một đội ngũ hơn tr��m người đang đi qua.
Bên trong đội ngũ kia, mỗi người đều mặc hắc sắc chiến giáp, cưỡi Thần Thú Phi Thiên mang hình dáng đầu trâu thân ngựa, trong cơ thể cuộn trào khí thế kinh người, đôi mắt kiên định, thần quang lấp lánh, tràn đầy uy thế khổng lồ.
Ở trung tâm đội ngũ trăm người kia, có hơn mười Long Phàn đang lôi kéo năm chiếc long liễn. Chiếc xe đầu tiên điêu khắc hoa văn thâm ảo phức tạp, tản mát khí thế dạt dào, dáng vẻ hiển nhiên có người ở bên trong, mà bốn chiếc long liễn phía sau lại chất đầy hàng hóa.
Đây là một thương đội của Thiên Thần Giới.
— Phúc bá, chúng ta tới đâu rồi vậy?
Bên trong chiếc long liễn đầu tiên đột nhiên truyền ra thanh âm của một nữ tử.
Đi ở phía trước tiên phong của đội ngũ là một lão giả râu tóc hoa râm, trên mặt lưu lại dấu vết tang thương đậm đặc của năm tháng.
Hắn ngẩng đầu nhìn Liệt Phùng Hoang Địa cách đó không xa, vỗ nhẹ lên tọa kỵ dưới thân, tọa kỵ lập tức gầm nhẹ một tiếng đi tới chiếc long liễn đầu tiên trong đội ngũ.
— Tiểu thư, chúng ta đã tới Liệt Phùng Hoang Địa. Căn cứ theo kinh nghiệm ước chừng còn ba ngày là có thể tới Đại Hoang Thành rồi.
Lão giả tóc bạc thấp giọng nói.
— Liệt Phùng Hoang Địa?
Bức màn trên long liễn được kéo ra, lộ ra một gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ. Đó là một thiếu nữ còn rất trẻ, tuy ngồi trên long liễn nhưng lại không tạo cho người ta cảm giác của một tiểu thư yếu đuối. Trên đầu nàng đội tử kim hoa quan, mặc khải giáp màu bạc, đôi con ngươi khí khái hào hùng bức người đang lặng yên nhìn về hướng Liệt Phùng Hoang Địa, tạo cho người ta vẻ hiên ngang, khí phách anh hào chẳng kém đấng mày râu.
— Phúc bá, thông tri đội ngũ tăng nhanh tốc độ đi qua Liệt Phùng Hoang Địa, sau khi đi qua mới nghỉ ngơi!
Thanh âm trong trẻo vang lên.
Lão giả kia gật đầu, lập tức vỗ tọa kỵ đi phát ra mệnh lệnh.
— Nơi này chính là Liệt Phùng Hoang Địa sao!
— Thật sự là không thể tưởng tượng nổi!
— Xem đi, khe hở không gian kia quá lớn, nếu như bị cuốn vào chúng ta xem như đã xong.
Đội ngũ kia chậm rãi đi qua Liệt Phùng Hoang Địa. Bên trong đội ngũ có hai người m��i gia nhập, đang nhìn qua khe hở không gian không ngừng hiển hiện cách đó không xa, trong mắt vừa sợ hãi vừa mang theo vẻ thán phục.
Tại Thiên Thần Giới, chỉ có nhân vật cấp bậc thượng vị linh thần mới có thể sinh tồn trong những khe hở không gian nhỏ nhoi này. Nếu là hạ vị linh thần hoặc trung vị linh thần, một khi bị cuốn vào trừ phi vận khí tốt, nếu không chỉ còn một con đường chết.
— Ha ha, xem vẻ kinh sợ của các ngươi. Cứ yên tâm, địa phương chúng ta đi qua là một thông đạo an toàn, hơn nữa là do tiền bối của Thiên Hạ thương hội đã tìm ra đấy, những thế lực khác không biết rõ đâu, cực kỳ an toàn!
Một trung niên đại hán cười to nói.
— Ân?
Đột nhiên sắc mặt hắn khẽ giật, như vừa gặp phải chuyện ma quỷ. Ánh mắt hoảng sợ nhìn về hướng cách đó không xa, nơi đó đã hoàn toàn hấp dẫn ánh mắt của hắn. Hai nhân vật mới cũng không tự chủ được nhìn theo.
Vừa nhìn bọn họ cũng hoàn toàn ngây dại.
— Ầm ầm…
Chỉ thấy tận sâu trong những vết nứt không gian kia, đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng không gian đen kịt c���c lớn. Từ bên trong rơi xuống một thân ảnh, thân ảnh đó mặc trường bào màu xám, vết máu loang lổ khắp người, cả người trông vô cùng chật vật.
Thân ảnh vừa đột nhiên xuất hiện từ khe không gian chính là Kiệt Sâm.
— Nơi này là…?
Kiệt Sâm vừa xuất hiện cũng không khỏi giật mình, trên mặt đột nhiên hiện ra một nụ cười khổ.
Lúc trước hắn theo thông đạo do Bố La Đặc mở ra tiến vào bên trong, vốn tưởng rằng vô cùng an toàn, lại không nghĩ tới loạn lưu không gian vô cùng khủng bố, cho dù với tu vi của hắn cũng chật vật không chịu nổi, liên tục bị trọng thương mới có thể đi vào Thiên Thần Giới.
Hiện tại Kiệt Sâm mới hiểu được vì sao trước khi hắn tiến vào trong thông đạo Bố La Đặc luôn dặn dò hắn hết thảy nên cẩn thận.
Vừa đi tới Thiên Thần Giới, ánh mắt Kiệt Sâm lập tức quan sát khắp chung quanh.
Địa phương có thể hiện trong tầm mắt đều là những vết nứt không gian dày đặc, đồng thời bầu trời u ám tăm tối của Man Hoang Cổ Địa cũng hiện trong tầm mắt của Kiệt Sâm.
Bất quá linh khí ở nơi này vô cùng d���i dào.
Kiệt Sâm hít một hơi thật sâu, cũng cảm giác được trong không gian linh khí tinh thuần cuồn cuộn ập đến, tựa hồ cả thế giới dường như tràn ngập linh khí được nén chặt.
Cỗ linh khí kia dù là về chất lượng hay số lượng đều vượt xa Tư Đặc Ân đại lục, dù so với Chư Thần Chiến Trường cũng mạnh hơn vô số lần, làm Kiệt Sâm có cảm giác toàn thân vô cùng sảng khoái và dễ chịu.
Chương 1621: Man Hoang Cổ Địa(2) Nguồn: Vipvanda (¯`•. ¸(¯`•. ¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸. •´¯)¸. •´¯) Hơn nữa, Kiệt Sâm tỉ mỉ cảm nhận pháp tắc không gian, liền phát hiện không gian kiên cố đến mức khó có thể tưởng tượng, thượng vị linh thần cũng không thể xé rách không gian để tiến hành phi hành cấp tốc trong hư không, chỉ có thể phi hành.
Đương nhiên, với thực lực Tinh Diệu thiên thần của Kiệt Sâm vẫn có thể phá vỡ không gian tiến hành thuấn di, nhưng phải tiêu hao một lượng lớn thần lực. E rằng mới tiến vào hư không chưa được bao lâu thì thần lực sẽ bị tiêu hao cạn kiệt.
Phải biết rằng mặc dù Kiệt Sâm chỉ là Tinh Diệu thiên thần, nhưng thần lực trong cơ thể là ngũ hành thần lực do Linh Thần Quyết chuyển hóa mà thành, mạnh hơn cả Nguyệt Huy thiên thần, nhưng vẫn chỉ có thể xé rách hư không ở trình độ như vậy. Do đó có thể tưởng tượng được rằng tại Thiên Thần Giới, dù là Nguyệt Huy thiên thần cũng chỉ có thể phi hành chứ không thể xuyên qua hư không.
— Hô, cuối cùng ta đã tới Thiên Thần Giới, nhưng hiện giờ ta đang ở đâu đây? Ta lại không quen thuộc Thiên Thần Giới…
Trong lòng Kiệt Sâm âm thầm suy tư.
Cho dù trước khi đến Thiên Thần Giới, Kiệt Sâm cũng đã hỏi rõ một ít kiến thức với A Đức Khoa Khắc và những người khác, nhưng Thiên Thần Giới thật sự là quá mênh mông rộng lớn. Chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, Kiệt Sâm căn bản không thể hiểu rõ được là bao, mà A Đức Khoa Khắc bọn họ cũng không thể nào giảng giải kỹ càng, chỉ có thể nói cho Kiệt Sâm một ít kiến thức cơ bản ở nơi này.
— Lam Nguyệt Cổ Sâm chỉ còn một năm thời gian ngắn ngủi. Bằng vào thực lực có thể so sánh với Nguyệt Huy thiên thần của ta hiện tại, phải trước tiên tìm m��t thành trì tìm hiểu rõ tin tức mới quyết định nên làm gì.
Trong đôi mắt Kiệt Sâm lấp lánh tinh quang. Trải qua mười ngày thử nghiệm, Kiệt Sâm phát hiện tinh khí thần dược hắn mang theo trên người chỉ đủ duy trì sinh cơ cho Lam Nguyệt Cổ Sâm thêm một năm, hơn nữa bản thân nàng còn có thể chống đỡ thêm một tháng. Nếu tính toán kỹ càng, Kiệt Sâm chỉ còn thời gian một năm lẻ một tháng nữa mà thôi.
Nói cách khác, trong đoạn thời gian này, Kiệt Sâm phải tìm cho được Thánh Tộc, đạt được thần thủy hoặc là tìm kiếm được thượng phẩm thần dược mới duy trì sinh cơ cho Lam Nguyệt Cổ Sâm, nếu không nàng sẽ triệt để vẫn lạc.
Đối với việc sinh tồn của bản thân trong Thiên Thần Giới, Kiệt Sâm ngược lại không hề lo lắng. Tuy Thiên Thần Giới linh khí tràn đầy, tuyệt đại đa số hài nhi sau khi sinh ra đến trưởng thành là có thể đạt đến thánh cấp cửu giai, nhưng không phải ai cũng có thể thành thần.
Bên trong Thiên Thần Giới, thánh linh sư cửu giai chỉ được xem như nô lệ.
Đạt tới bán thần mới có được chút địa vị, nhưng cũng chỉ là rất nhỏ. Chỉ khi thành thần mới có thể thực sự được xem là người của thần giới, nhưng hạ vị linh thần là vị thần yếu kém nhất. Đạt tới trung vị linh thần là có thể có được địa vị nhất định, tương đương với địa chủ ở nông thôn trong thế tục, nhưng vẫn bị nhiều người quản thúc.
Địa vị thượng vị linh thần cao hơn, tương đương với đại địa chủ hoặc thổ hào của một tòa thành lớn. Đến thiên thần mới là thân phận thượng đẳng thực sự của Thiên Thần Giới, là đầu lĩnh chân chính. Chẳng hạn như Kiệt Sâm, với thực lực ngang hàng với Nguyệt Huy thiên thần, ở đại đa số địa phương trong Thiên Thần Giới đều có thể đi ngang.
Bất quá vì có việc khẩn cấp, hiện tại hắn phải tìm hiểu rõ bản thân đang ở đâu rồi tính sau.
Ánh mắt Kiệt Sâm lập tức rơi lên đội ngũ cách đó không xa.
Với ánh mắt của Kiệt Sâm, lập tức có thể nhìn ra trong đội ngũ chỉ hơn trăm người kia, mạnh nhất chính là lão giả tóc bạc đầu lĩnh, là một thượng vị linh thần. Mà còn lại là hơn hai mươi trung vị linh thần cùng bảy tám mươi hạ vị linh thần. Thực lực như vậy cho dù trong cơ thể Kiệt Sâm có bị trọng thương, nhưng với cao thủ có thể dễ dàng đánh chết Nguyệt Huy thiên thần như Kiệt Sâm mà nói, căn bản là chẳng đáng gì.
— Hô…
Trong lòng hạ quyết tâm, Kiệt Sâm lập tức loạng choạng lảo đảo hướng đội ngũ kia bay tới.
Trong quá trình phi hành, Kiệt Sâm làm ra vẻ kinh hoàng, chật vật né tránh từng khe hở không gian. Kết hợp với trường bào loang lổ vết máu, giống như một người bị trọng thương sắp ngã quỵ.
Thiên Thần Giới vô cùng nguy hiểm, tuy có được thực lực tuyệt đối nhưng Kiệt Sâm cũng sẽ không dễ dàng bại lộ thực lực của mình. Nhìn thấy cử động của Kiệt Sâm, trung niên đại hán phát hiện ra hành tung của hắn trước tiên lập tức hét to, cả đội ngũ liền dừng lại, mọi người đều rút vũ khí ra cảnh giác nhìn Kiệt Sâm đột nhiên xuất hiện.
— Chuyện gì xảy ra?
Thanh âm trong trẻo từ trong chiếc long liễn đầu tiên vang vọng truyền ra.
— Tiểu thư, theo thuộc hạ hồi báo, bên trong Liệt Phùng Hoang Địa đột nhiên xuất hiện một người đang hướng đội ngũ của chúng ta bay tới.
Lão giả tóc bạc thần sắc nghiêm túc nói.
Căn cứ theo thuộc hạ hồi báo, người nọ đột nhiên xuất hiện từ khe không gian. Tại Thiên Thần Giới, chỉ có thượng vị linh thần mới có thể sinh tồn trong khe không gian. Bình thường hạ vị linh thần cùng trung vị linh thần một khi bị cuốn vào gần như sẽ tan thành mây khói. Rất hiển nhiên nam tử trọng thương ��ột nhiên xuất hiện kia rất có thể chính là thượng vị linh thần, thậm chí còn có thể là thiên thần. Điều này khiến nội tâm lão giả có chút lo lắng.
— Bên trong Liệt Phùng Hoang Địa xuất hiện một người?
Bức màn long liễn lặng lẽ mở ra, nữ tử xinh đẹp bước ra ngoài, ánh mắt mang theo vẻ ngưng trọng.
— Hô… hô…
Nàng cùng lão giả kia không nói thêm lời nào, đi thẳng tới phía trước đội ngũ.
— Tiểu thư…
Hộ vệ trong đội ngũ đều cung kính lên tiếng.
Nữ tử xinh đẹp gật gật đầu, không nói gì.
— Mặc kệ nam tử kia là ai, hi vọng khi hắn đi tới tốt nhất lại bị khe hở không gian cuốn vào!
Nhìn qua thân ảnh có chút chật vật của Kiệt Sâm, lão giả thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng điều khiến hắn thất vọng chính là cho dù Kiệt Sâm vô cùng chật vật nhưng vẫn loạng choạng tránh thoát khỏi những khe không gian kia thoát ra ngoài.
— Choang…
Gần như thanh âm rút vũ khí vang vọng khắp không trung, toàn bộ hộ vệ đều vô cùng cảnh giác nhìn về phía Kiệt Sâm, chờ đợi mệnh lệnh của tiểu thư và lão giả.
— Phốc xuy…
Kiệt Sâm vừa xuất hiện, nhưng lại phun ra một ngụm máu tươi, cả người trông vô cùng uể oải.
— Tiểu thư, người nọ là thượng vị linh thần!
Thanh âm lão giả vang lên bên cạnh nữ tử xinh đẹp, trong giọng nói mang theo một tia may mắn.
Một thượng vị linh thần bị trọng thương, lão giả tự nghĩ cho dù đối phương có ác ý thì mình cũng có thể ngăn cản được.
Nữ tử xinh đẹp gật gật đầu, chợt tiến lên một bước:
— Vị tiền bối này, tại hạ là Đại Hoang Thành Thiên Hạ thương hội Long Ngâm Nguyệt, không biết tiền bối đi tới đội ngũ của ta có gì chỉ giáo?
— Tại hạ có sáu người cùng đi qua đây, gặp phải địch nhân vây giết, bản thân bị trọng thương không cẩn thận rơi vào không gian loạn lưu, may mắn là chạy thoát thân. Nhưng không cẩn thận nên bị lạc đường, mong rằng chư vị có thể ban cho tại hạ một tấm địa đồ, tại hạ vô cùng cảm kích.
Kiệt Sâm quét mắt nhìn mọi người, thần sắc lạnh nhạt nói.
— Tiểu thư, làm sao bây giờ?
Lão giả ở một bên hỏi thăm.
Nhưng không đợi nữ tử xinh đẹp lên tiếng, ở bên cạnh có một nam tử trung niên có chút anh tuấn đã lặng yên truyền âm cho nữ tử và lão giả.
Bản dịch này được thực hiện độc quyền bởi truyen.free, xin đừng bỏ lỡ những trang tiếp theo.