Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Dược Thần - Chương 134

Cẩn thận nhớ lại quá trình pha chế, Kiệt Sâm phát hiện ở kiếp này bản thân mình đã trở thành một Linh Sư, phương diện linh thức mạnh hơn nhiều so với kiếp trước. Bởi vậy, trong quá trình pha chế, khả năng kiểm soát tài liệu cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng điều quan trọng nhất là trong quá trình pha chế, hắn mơ hồ cảm nhận được toàn bộ linh lực trong cơ thể đều tập trung về hai tay rồi phóng ra ngoài. Thậm chí, không ít linh lực còn rót vào bên trong tài liệu, thúc đẩy nhanh hơn quá trình phản ứng và pha chế.

Điều này khiến Kiệt Sâm vô cùng nghi hoặc. Trong hệ thống tu luyện của Linh Sư, bất kỳ giai vị nào cũng có những hạn chế nhất định. Chẳng hạn như việc ngoại phóng linh lực như vừa rồi, chỉ khi Linh Sư đột phá từ Tam giai hậu kỳ lên Tứ giai sơ kỳ mới có thể lĩnh ngộ được. Nhưng hiện tại bản thân hắn cũng chỉ mới là một Linh Sĩ Nhị giai trung kỳ, lẽ nào đã lĩnh ngộ được điều này?

Hơn nữa, trong quá trình pha chế, Kiệt Sâm còn cảm nhận được linh thức của mình tăng trưởng rất nhiều. Đặc biệt, khi đắm chìm vào việc pha chế, tốc độ tăng trưởng linh thức nhanh hơn đến mấy chục lần so với lúc bình thường tu luyện, thậm chí tốc độ hấp thu thiên địa nguyên tố cũng nhanh hơn rất nhiều.

"Không ngờ pha chế cao giai dược tề lại có chỗ tốt như vậy!" Kiệt Sâm không khỏi nở nụ cười trên mặt.

— A a a...

Đúng lúc này, t�� trong phòng ngủ của đại vương tử đột nhiên truyền đến tiếng hét, kéo Kiệt Sâm ra khỏi dòng suy nghĩ.

— Thật sự vô cùng cảm tạ ngài, Kiệt Sâm đại sư!

Trong thư phòng, Lai Sâm Đặc nắm chặt tay Kiệt Sâm, đầy cảm kích nói.

Sau khi Lai Sâm Đặc cho Địch Áo Tư phục dụng ba lần Dược tề Thần Thánh, sắc mặt vốn tiều tụy của Địch Áo Tư thoáng chốc đã trở nên hồng nhuận phơn phớt, cả người cũng trở nên phấn chấn rất nhiều. Đặc biệt, sau nhiều ngày không thấy Địch Áo Tư ăn được gì, lúc này lại nghe con mình bảo đói bụng khiến Lai Sâm Đặc kích động thiếu chút nữa rơi lệ.

Đám người Lỗ Đạo Phu vốn còn hoài nghi Kiệt Sâm, khi nhìn thấy sự thay đổi của đại vương tử, cũng không khỏi tự mình cảm khái một tiếng. Một loại hưng phấn cùng thất lạc đột nhiên tràn về trong lòng bọn họ.

Sự thất lạc là vì bọn họ không thể ngờ được một người còn trẻ tuổi như vậy mà tạo nghệ về Linh dược học lại cao thâm đến thế. Cho dù gom tất cả thực lực của bọn họ lại, khổ sở nghiên cứu gần hai tháng trời cũng không làm gì đ��ợc chứng bệnh kỳ lạ kia, vậy mà Kiệt Sâm vừa tới chỉ tùy ý nhìn một chút đã có thể phối chế ra dược tề giải quyết triệt để vấn đề. Sự chênh lệch lớn đến kịch liệt như thế này mới khiến trong lòng bọn họ sinh ra cảm giác thất lạc đến vậy.

Còn sự hưng phấn là bởi vương quốc lại có thêm một vị Linh Dược Sư cao thâm. Đặc biệt là khi bọn họ nhớ tới hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ, nhờ được Kiệt Sâm chỉ điểm mà trong vòng nửa năm đã có thể tấn cấp thành Linh Dược Thiên Sư Tứ giai Thượng phẩm. Nếu bọn họ cũng được Kiệt Sâm chỉ điểm, nói không chừng thành tựu cũng sẽ nhanh chóng tăng cao!

Thêm vào đó, bọn họ cũng rất vui mừng vì bệnh tình của đại vương tử đã được chữa khỏi. Tuy bọn họ không tự mình chữa trị, và Bệ hạ Lai Sâm Đặc cũng không thể nào xử phạt họ, nhưng trong lòng Bệ hạ chắc chắn sẽ có sự khúc mắc với họ. Nhưng hiện giờ Kiệt Sâm đã ra tay chữa khỏi bệnh cho đại vương tử, Bệ hạ tâm tình vui sướng, nói thế nào thì bọn họ dù không có công lao cũng có khổ lao, có thể không bị trách phạt mà còn được thưởng nữa là đằng khác.

Khi nhìn thấy thực lực của Kiệt Sâm, trong nhất thời lòng mọi người đều cuồn cuộn đủ loại cảm xúc, nhưng nhiều nhất vẫn là suy nghĩ làm sao để có thể giao hảo với Kiệt Sâm, ngay cả Lỗ Đạo Phu lúc này cũng vậy!

Đại vương tử Địch Áo Tư sau khi ăn một chút đồ ăn liền nằm xuống ngủ, còn Lai Sâm Đặc sau khi cảm tạ sự vất vả của mấy vị Linh Dược Sư trong gần hai tháng nay, bảo họ về tranh thủ nghỉ ngơi, rồi mới dẫn Kiệt Sâm một mình tới thư phòng.

Đám Linh Dược Sư đang muốn giao hảo với Kiệt Sâm đột nhiên mất đi mục tiêu, liền nhao nhao chuyển hướng sang hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ. Những người có mặt ở đây lúc này đều là những Linh Dược Sư hàng đầu của vương quốc, thấp nhất cũng là Linh Dược Thiên Sư Thượng phẩm. Hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ vốn vừa mới tấn cấp lên Thượng phẩm Linh Dược Thiên Sư, địa vị trong đám người này cũng không cao, nhưng hiện tại đã hoàn toàn khác rồi. Đám Linh Dược Sư kia, thậm chí cả Lỗ Đạo Phu cũng đang ra sức muốn th��n cận với hai người họ!

Cả đám lão gia hỏa sau khi gỡ được gánh nặng trong lòng suốt hai tháng nay liền thấy toàn thân nhẹ nhõm, cười nói rôm rả đi ra khỏi hoàng cung.

— Ha ha, Bệ hạ, đây chẳng qua là tiện tay mà thôi!

Trong thư phòng, cảm nhận được sự cảm kích của Lai Sâm Đặc, nhưng biểu hiện của Kiệt Sâm vẫn cực kỳ bình thản.

— Không... không, Đại sư Kiệt Sâm, tuy điều này đối với ngài chỉ là tiện tay, nhưng đối với cả vương quốc Áo Lan Đa mà nói, chính là sự cứu vớt cả tương lai đó!

Lai Sâm Đặc vô cùng cảm khái, tảng đá luôn đè nặng trong lòng lúc này đã được gỡ xuống, trên mặt hắn cũng hiếm hoi lộ ra nụ cười chân thành tha thiết.

Đối với Kiệt Sâm, trong lòng Lai Sâm Đặc vô cùng cảm kích. Từ biểu hiện bình thản của Kiệt Sâm, Lai Sâm Đặc cũng cảm nhận được Kiệt Sâm không hề đơn giản. Một thiếu niên như vậy, mặc kệ có năng lực thế nào, nhưng khi đối mặt với một vị quốc vương như hắn, trên mặt lại không hề tỏ vẻ đắc ý hay kiêu ngạo mà lại cực kỳ bình thản!

Hơn nữa, Lai Sâm Đặc cũng có thể nhìn ra sự bình thản này không phải do Kiệt Sâm cố ý muốn biểu lộ, mà thật sự là hắn không để chuyện này trong lòng, giống như đây chỉ là một chuyện hết sức bình thường vậy. Chính điều này càng khiến Lai Sâm Đặc thấy Kiệt Sâm càng thêm thần bí.

Lai Sâm Đặc chưa bao giờ nghĩ tới cái gọi là thiên phú bẩm sinh. Trong suy nghĩ của hắn, Kiệt Sâm nhất định phải có một lão sư cực kỳ cường đại chỉ dạy. Nhưng Kiệt Sâm đã lợi hại như vậy, thì lão sư của hắn sẽ lợi hại cỡ nào? Trong lòng Lai Sâm Đặc không thể tưởng tượng được, cũng không dám tưởng tượng, nhưng hắn cũng hiểu rằng một nhân vật như vậy thì một tiểu vương quốc như Áo Lan Đa không thể nào giữ chân được. Chỉ sợ người nọ ở trong các đại đế quốc trên đại lục cũng thuộc tầng lớp đứng trên đỉnh kim tự tháp.

— Đại sư Kiệt Sâm, ta cũng không nói lời khách sáo. Nếu như ngài có bất cứ yêu cầu gì, chỉ cần Lai Sâm Đặc ta có năng lực, ta nhất định sẽ hết sức đi làm!

Không phải Lai Sâm Đặc không muốn ban thưởng cho Kiệt Sâm cái gì đó, nhưng hắn biết một Linh Dược đại sư như Kiệt Sâm sẽ không thiếu mấy thứ bình thường. Cho nên cũng không biết ban thưởng cái gì cho tốt, do đó hắn đành để quyền lựa chọn cho Kiệt Sâm.

Nhưng Lai Sâm Đặc quả thật không biết rằng hiện giờ Kiệt Sâm chính là một tên nghèo mạt rệp!

— Ha ha, Bệ hạ khách khí rồi!

Kiệt Sâm mỉm cười, trong lòng đột nhiên khẽ động, nói:

— Bệ hạ, ta gần đây vừa vặn đang cần một khối Linh hạch Lục giai kim thuộc tính. Ta cũng đã ủy thác cho thương hội Áo Lợi Phất mua giùm, nhưng nếu như Bệ hạ có thì tốt quá rồi!

— Linh hạch Lục giai kim thuộc tính? Tốt!

Lai Sâm Đặc cực kỳ hào sảng cười nói:

— Ta sẽ cho người đi vào kho xem, mặc kệ có hay không, ta cũng sẽ đưa đến tận tay cho đại sư. Nhưng không biết hiện giờ ngài đang ở đâu, đến lúc đó ta sẽ phái người đưa đến!

Lúc này, Lai Sâm Đặc đang muốn tìm hiểu tin tức của Kiệt Sâm để kéo mối quan hệ.

— Bệ hạ, hiện tại ta đang ở trong phủ đệ của gia tộc Thác Đức. Đến lúc đó Bệ hạ cứ phái người đưa đến đó là được!

— Gia tộc Thác Đức?

Lai Sâm Đặc thoáng giật mình:

— Chẳng lẽ Kiệt Sâm đại sư là người của gia tộc Thác Đức?

— Đúng vậy, Bệ hạ. Đại bá của tại hạ chính là tộc trưởng của gia tộc Thác Đức - Công tước Lôi Á.

Kiệt Sâm đối với điều này cũng không hề giấu diếm. Dù sao thân phận của hắn cũng không có gì là bí mật, chỉ cần người hữu tâm điều tra thoáng cái là biết, chứ đừng nói tới một quốc vương như Lai Sâm Đặc.

— Vậy được, đến lúc đó ta sẽ sai người mang đến gia tộc Thác Đức cho ngài!

Lai Sâm Đặc cười ha hả nói, nhưng trong lòng lại có chút nghi hoặc. Bản thân hắn cực kỳ tinh tường tình huống của gia tộc Thác Đức, nhưng lại chưa từng nghe nói qua người nào như Kiệt Sâm. Hơn nữa, theo lời của Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ thì Kiệt Sâm hình như ở tại thành Tháp Lâm? Đây là chuyện gì?

— Theo Kiệt Sâm đại sư thì Tử vong trớ chú kia là cái bệnh chết tiệt gì? Vì sao Địch Áo Tư lại mắc phải?

Lai Sâm Đặc làm như lơ đãng hỏi một câu.

Kiệt Sâm mỉm cười. Xem ra Lai Sâm Đặc này cũng là một vị quốc vương khôn khéo, liền đem nguyên nhân cùng tác dụng của Tử vong trớ chú giải thích một lượt.

— Theo lời của ngài thì Tử vong trớ chú này là có người hạ lên Địch Áo Tư?

Biểu tình của Lai Sâm Đặc lúc này vô cùng nghiêm túc. Đối với bệnh tình của Địch Áo Tư, hắn vẫn luôn hoài nghi, chỉ là đám Linh Dược Sư không tìm ra được nguyên nhân nên cũng không cách nào điều tra.

— Bệ hạ, nói là như vậy, nhưng nếu ��ại vương tử điện hạ thường xuyên có tiếp xúc với Tử vong khí tức, tự nhiên cũng có thể mắc phải loại Tử vong trớ chú này!

Kiệt Sâm cũng không khẳng định, bởi vì hắn không muốn bị cuốn vào vòng tranh đấu nơi hoàng thất này. Nhưng căn cứ theo phán đoán của hắn, thì trên chín thành là Địch Áo Tư bị người khác hạ lên người.

Rất nhanh, Lai Sâm Đặc cũng hiểu ý nói lảng sang chuyện khác, Kiệt Sâm tự nhiên cũng phối hợp không nhắc lại. Sau khi trò chuyện thêm một lúc, Lai Sâm Đặc lại mãnh liệt mời Kiệt Sâm ở lại dùng bữa. Hiện giờ đã là buổi chiều, Kiệt Sâm thật sự từ chối không được, nên đành cùng dùng bữa với Lai Sâm Đặc, sau đó được Lai Sâm Đặc tự mình đưa tiễn rời khỏi hoàng cung.

Sau khi tiễn Kiệt Sâm rời đi, Lai Sâm Đặc trở lại thư phòng, lâm vào trầm tư.

— Không ngờ Kiệt Sâm lại là người của gia tộc Thác Đức, xem ra không thể tiếp tục chèn ép gia tộc Thác Đức nữa rồi. Chẳng những không tiếp tục chèn ép mà còn phải ra sức lôi kéo lại. Gia tộc Thác Đức đúng là vận khí tốt, không ngờ có thể xuất hi��n một nhân tài kinh diễm như vậy. Mà mấy năm gần đây, tuy bị vương quốc chèn ép nhưng gia tộc Thác Đức vẫn không có dị động gì, xem ra đối với vương quốc cũng rất trung thành và tận tâm.

Nhân sự kiện gia tộc Đạo Tư của Đế quốc Khai La mười tám năm trước, lúc đó Lai Sâm Đặc đã dựa theo đó mà tiến hành chèn ép đại bộ phận lực lượng quân sự của gia tộc Thác Đức. Bất quá, gia tộc Thác Đức cũng cực kỳ phối hợp, vô luận Lai Sâm Đặc có chèn ép thế nào cũng không hề có dị động. Lai Sâm Đặc cũng biết gia tộc Thác Đức không hề có dị tâm, nếu không, với nhiều năm nắm binh quyền trong tay như vậy, nếu gia tộc Thác Đức muốn tạo phản thì Lai Sâm Đặc cũng khó mà chống đỡ nổi.

Mặc dù gia tộc Thác Đức trung thành, nhưng thân là quốc vương, Lai Sâm Đặc cũng không thể dễ dàng tha thứ cho một gia tộc lại nắm được lực lượng của cả vương quốc như vậy, cho nên mới ra tay chèn ép. Nhưng hôm nay, gia tộc Thác Đức lại xuất hiện một nhân vật kiệt xuất như Kiệt Sâm, thì Lai Sâm Đặc phải áp dụng phương pháp khác.

Sau khi lẳng lặng suy tư hồi lâu, Lai Sâm Đặc đột nhiên mở miệng:

— Ám Ảnh!

Một bóng đen quỷ dị xuất hiện trước mặt Lai Sâm Đặc. Đây là một người toàn thân bao bọc trong bộ y phục đen, ngay cả trên mặt cũng đeo lớp lụa đen che kín, trông vô cùng quỷ dị.

— Ta muốn biết hai tháng trước, trước khi Địch Áo Tư phát bệnh đã từng tiếp xúc với những ai, mỗi ngày đi những đâu, làm gì... tất cả đều điều tra rõ ràng cho ta!

Sắc mặt Lai Sâm Đặc âm trầm hạ lệnh.

Bóng đen kia cũng không lên tiếng. Sau khi Lai Sâm Đặc hạ lệnh, thân thể hắn chớp động một cái liền biến mất như chưa từng xuất hiện.

Từ trong hoàng cung đi ra chưa được bao xa, Kiệt Sâm đã nhìn thấy đám người Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp từ trong một tiệm ở gần đó đi tới.

— Đại sư Kiệt Sâm đã đi ra rồi à!

Hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ cười nói.

— Ừ, sao các ngươi còn chưa đi về?

Kiệt Sâm thấy đám người Lỗ Đạo Phu đi theo phía sau hai người, thì không khỏi nghi ngờ hỏi.

— Ha ha, Đại sư Kiệt Sâm, mọi người ở đây đều vì ngưỡng mộ ngài, nhưng không biết ngài hiện đang ở chỗ nào nên đành chờ ở đây!

Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp cùng cười khổ nói.

— Đại sư Kiệt Sâm, tạo nghệ Linh dược học của ngài tại hạ thật sự bội phục. Lúc đầu ta có chút lỗ mãng, kính xin ngài đừng để trong lòng.

Lỗ Đạo Phu bước tới trước, dẫn đầu lên tiếng.

— Đúng đó, đúng đó, Đại sư Kiệt Sâm, vừa rồi phong thái ngài pha chế Dược tề Thần Thánh quả thật là thần tượng trong lòng ta!

Thấy Lỗ Đạo Phu lên tiếng, một trong ba gã Linh dược Tông Sư Ngũ giai Hạ phẩm của vương quốc cũng lên tiếng.

— Cả đám lão già chúng ta nghiên cứu gần hai tháng trời mà không ra được vấn đề, vậy mà Đại sư Kiệt Sâm ngài chỉ liếc mắt xem một lát đã có thể giải quyết triệt để, chênh lệch quá lớn!

Một người khác trong ba người cũng cảm khái nói.

Sau đó, người một câu ta một câu, mọi người khen Kiệt Sâm lên tận mây xanh, giống như thần tiên không gì không làm được vậy. Dù Kiệt Sâm là người của hai thế giới, lúc này cũng không chịu nổi.

Thấy tình cảnh này, Bỉ Tư Pháp Mỗ liền nói:

— Đại sư Kiệt Sâm, không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi nói chuyện đi!

— Đúng, đúng!

Đám Linh Dược Sư kia lập tức nhao nhao tán thành.

— Vậy cũng được!

Thấy những cặp mắt chờ mong kia, Kiệt Sâm không khỏi thầm cảm khái một tiếng.

Bản dịch tinh túy này chỉ được truyen.free trao gửi đến quý độc giả, kính mong quý vị đón đọc tại nguồn gốc duy nhất.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free