Giới thiệu
Thực là vận rủi khôn cùng. Kẻ khác xuyên không, hoặc hóa đế vương anh hùng, hoặc cùng lắm cũng về thời Minh làm vương gia. Thế mà ta, lại bị người khác nghịch xuyên không đến. Quả đúng là như thế. Ví như đêm qua, Lão Sáu Lưu mang đến chỗ ta một kẻ, chính là Kinh Kha. Quả nhiên là hắn, kẻ đã ám sát Tần Thủy Hoàng, trước khi hành sự còn bày tiệc hát Karaoke. Thôi được, hãy nói từ đầu. Chuyện là như vầy, một ngày nọ, ta ung dung dạo bước trên đường, chẳng động chạm đến ai. Khi đi ngang qua bức tường công viên, bỗng một lão già bẩn thỉu, đôi tay đầy vẻ nghệ sĩ (dơ đến đáng sợ) vẫy gọi ta lại: “Thiếu niên à, hôm nay ngươi có chuyện…” Chính vì nhàn rỗi mà sinh sự. Ta, một kẻ nhàn rỗi với ý nghĩ chán đời tìm chút tiêu khiển, bèn ngồi xổm trước lão già bẩn thỉu kia, thử xem ai ho khạc hơn. Ta nào có sợ bị lừa gạt, bởi lẽ trong túi chỉ có vỏn vẹn năm đồng Nhân dân tệ. Ta cười hì hì mà rằng: – Lão tiên sinh thử bói xem ta tên chi, sinh năm nào, làm nghề gì? Đoán đúng, ta sẽ trả tiền. Lão thầy bói lắc đầu, đáp: – Ba cái trò đó chỉ dành cho lũ lừa đảo. Còn ta, là một vị tiên nhân, ta hỏi ngươi – có muốn làm tiên nhân không? Đằng nào thì ta cũng chưa muốn rời đi, vả lại ta đoán lão già sẽ lôi ra một đống sách rồi nói: “Ta thấy ngươi cốt cách tinh kỳ, là vị luyện võ thiên tài vạn người có một… Từ nay nhiệm vụ bảo vệ hòa bình thế giới giao cho ngươi.” (xem Tuyệt Đỉnh Kungfu). Nhưng Đại sư quả là Đại sư, lão nói một câu khiến ta tâm phục khẩu phục, dẫn đến những chuyện sau này: – Thuốc lá ngươi hút, là hàng giả đấy. Lời ấy vừa thốt ra, ta chợt thấy mình như vị độc giả nào đó trên Khởi Điểm đã viết: “một đóa hoa gì đó đã khiến ta như thế nào, như thế nào đó…” Thường ngày, ta hay mua thuốc lá ở tiệm gần nhà, hôm nay ra phố mới phát hiện hết thuốc, đành mua đại một bao. Chết tiệt, lại là thuốc giả! Chẳng trách có người từng nói, đối với nam nhân, mua phải thuốc giả thì sự bực mình chỉ kém việc đêm tân hôn phát hiện thê tử không còn trinh tiết đôi chút mà thôi.