Giới thiệu
Tùng Quân vĩnh viễn không thể nào quên khoảnh khắc chiều tà năm ấy. Tịch dương đỏ rực phủ khắp vòm trời, ôm trọn thân ảnh một thiếu niên mỏng manh tựa sương khói. Thiếu niên ấy đứng bất động nơi vách đá xa xăm, tựa hồ chỉ một làn gió thoảng, cũng đủ sức cuốn y vào lòng biển sâu lạnh lẽo. Đôi mắt xanh thẳm của y ẩn chứa u sầu, trong veo tựa màu trời xanh biển biếc. Tùng Quân hồn phách bị hút trọn, lạc vào lòng đại dương vô biên, vùng vẫy vô phương thoát ly. Sa cũng thế, kể từ khi Tùng Quân hiện diện, cuộc đời cậu chẳng còn mảy may u ám sầu bi. Hắn tựa thái dương rực rỡ, xua tan màn đêm u tối trong tâm khảm cậu, khiến cậu cảm thụ được chân tình ái mộ cùng quan hoài sâu sắc từ nơi đáy lòng. Thế nhưng, định mệnh như trêu ngươi, ngỡ rằng hạnh phúc sẽ vĩnh viễn trường tồn, nào ngờ trời xanh lại cướp đi hắn khỏi tay cậu. Hạ năm ấy trôi qua, tựa khúc bi ca. Lời ước hẹn chở che nhau trong đêm giông bão, tựa như nhất mộng thoáng qua. Người vẫn còn đây, nhưng hồn phách đã phiêu dạt phương nào, chỉ còn lại những cơn mưa dai dẳng vô tận, lạnh lẽo, thê lương…