Giới thiệu
Nàng xuyên không, hóa thành cung nữ nơi lãnh cung. Vô dục vô cầu, lại không chốn nương thân, nàng đành nương tựa dưới vương quyền suy tàn, sống đời cẩn tắc chu toàn. Lại có một nàng là Phế Hoàng hậu bị phế truất nơi lãnh cung, thanh lãnh như băng hồ, đôi mắt u lạnh thâm sâu khó lường, tựa như bị vạn trùng dối trá bao phủ. Một nàng khác là Quý phi cao cao tại thượng, kiêu sa lộng lẫy, dung nhan băng giá lại ẩn chứa nét ôn nhu hiếm có. Nàng thanh khiết như sen giữa hồ, trong trẻo tựa sương đêm, đỏ rực như vũ điệu của lửa. Một người tựa trăng sáng soi chiếu gương hồ, một người như điểm chu sa khắc sâu tâm khảm. Tiến thoái lưỡng nan, biết làm sao vẹn toàn đôi bên? Phải chăng là cúi đầu giữ lấy một vệt nguyệt quang trong tay, hay ngẩng đầu chiêm ngưỡng vạn trượng hào quang? Một người tựa khoảnh khắc kinh diễm, một người lại là tháng năm ôn nhu.