Giới thiệu
Ta trông thấy… một bóng hình mạo danh. Vận số chứng kiến kẻ giả dối ấy, nhưng nụ cười của hắn lại gieo rắc họa kiếp, đoạt mất Canh Mệnh của người đời. Một Quái Vật, nhãn quang thấu triệt thiên địa, trỗi dậy. Bao linh hồn lạc lối, bao kiếp người chưa từng được yên ổn, giờ đây cuộn xoáy trong vực sâu kinh hoàng vô tận. Năm thứ nhất – người thiếu niên trấn áp Tử Xà nguy hiểm. Chẳng những cứu bạn, cứu trường, mà còn phá vỡ tà thuật, minh oan cho kẻ bị hãm hại. Năm thứ hai – chàng giải thoát kẻ oan khuất bị giam cầm, tẩy sạch những khúc mắc oan trái của quá khứ, mở toang cánh cổng tù ngục u tối. Nhưng Vòng Quay Bí Ẩn nào có chịu ngừng nghỉ? Bánh răng Định Mệnh cứ vận chuyển không ngừng. Và giữa vòng xoáy lạc lối ấy, một cái tên hiển hiện như một vết nứt trên vũ trụ: Tristan. Tristan – Kẻ Khởi Thủy? Hắn đứng đó, giữa mê cung định mệnh, mịt mờ vô phương hồi đáp. Rồi Người trở lại. Không phải để chinh phục, mà để bảo hộ. Che chở Hogwarts thân yêu bốn bề, là thành trì che chở bằng hữu phù thủy gần xa. Dưới quang mang chói lòa của Chiếc Mũ Phân Loại cổ xưa, một nguồn sức mạnh thức tỉnh. Chính nơi đây, nơi sinh ra bao quái vật, sẽ là nơi chúng bị hóa thành tro bụi. Hành lang ngàn năm chìm trong bóng tối bỗng rực rỡ vạn phần. Bóng đêm ngàn năm như tan biến, lùi xa vào dĩ vãng. Máu hòa lẫn lệ phép thuật, đầy rồi lại vơi. Tiếng chuông thiêng nơi Đại Sảnh vút cao, vang vọng khắp chốn, một khúc ca khải hoàn hay một khúc ai ca? Song, trái tim ma chướng chẳng hề nao núng. Thanh Kiếm Tương Lai, lạnh lùng và sắc bén, đã kề sát sau lưng người hùng. Vận số trầm mặc, tựa hồ đã cạn kiệt. Và Bánh Xe Số Mệnh, với tiếng ken két kinh hoàng, chuyển mình chấn động. Gang hòa thép chảy, một dòng định mệnh mới hình thành. Tristan, kẻ lạc lối, sẽ chứng kiến cảnh huy hoàng? Hay chính hắn là vật hiến tế? Và trong đống tàn tích cuối cùng… Dưới ánh mắt thờ ơ, lạnh lẽo của những thế giới đã tàn lụi từ vô tận thời gian, Ta bước qua cánh cửa Hư Vô. Không còn gì nguyên vẹn. Chẳng còn gì toàn bích. Chỉ còn lại Ý Chí. Một ngọn lửa âm ỉ, lặng lẽ, cần mẫn vá víu từng mảnh ký ức rách nát, tơi tả. Trong im lặng mênh mông, trong màn sương mờ ảo, giữa mộng cảnh nửa tỉnh nửa mê, Ta trùng sinh. Không phải là kẻ đã ngã xuống. Mà là một bản thể dị biệt, một hình hài mới, được tôi luyện, đúc kết từ ánh sáng cuối cùng, leo lét của Vận Mệnh. Câu chuyện ấy… chưa hề kết thúc. Nó chỉ vừa mới… bắt đầu lại. Sybill Patricia Trelawney Ghi trong cơn xuất thần, dưới vòm nhà Thiên Văn Ngày 4 tháng Sáu, năm 2025