Animorphs (Tập 6): Tù Nhân - CHƯƠNG 18
"Ax! Anh làm gì vậy?" Cassie hốt hoảng hỏi.
"Anh khùng hả?" Marco hét lên.
"Có chuyện gì vậy. Ax?" giọng nói của tôi cất lên hỏi người Andalite.
Nhưng Ax không trả lời. Và ảnh cũng không rút lại cái đuôi chết chóc ấy khỏi cuống họng tôi.
"Cái gì?" Rachel vặc lại. "Xê ra đi. Ax. Anh điên thiệt rồi."
Ax nói.
hồi này nghĩa là sao?>
"Điên hết biết." Tên Yeerk cố rặn ra một nụ cười chế nhạo. "Marco... Cassie... làm ơn cái coi, nói giùm với anh chàng hâm này rằng mình không việc gì..."
Nhưng tôi đã bắt gặp một tia nghi hoặc loáng qua ánh mắt của Marco. "Phải, mình biết chắc là bồ không sao mà Jake. Nhưng Cassie này, ban nãy bồ nói Jake bị lạc hồn đúng không? Hình như nó không trả lời được trong vài phút mặc dù nó đang tỉnh, phải vậy không?"
Cassie gật đầu. Cả nhỏ cũng bắt đầu nghi hoặc. "Ờ, Jake có vẻ bình thường, nhưng không thấy trả lời gì hết." Nhỏ nhún vai. "Xin lỗi nhe, Jake, nhưng đúng là bồ đã rất kỳ quặc."
Tôi thề là tôi muốn ôm hôn anh chàng Andalite đó ngay lúc này. Tôi muốn hét lên: "Đúng vậy đó! Đúng vậy đó!"
"Làm sao mấy bồ lại tin chuyện đó được nhỉ." Cái miệng của tôi nói. "Ý mình là, thôi được, cẩn thận vẫn là tốt. Nhưng mình đây mà, Jake đây..."
"Nếu anh đúng là Jake thì anh phải thông cảm, cho bọn em một lúc để nghĩ thấu đáo chuyện này chớ," Rachel nói, "Ax nè, làm cách nào để biết chuyện này đúng hay không đây?"
Tobias đáp thay cho Ax.
Giờ thì tôi đã cảm thấy một chút xíu sợ hãi từ tên Yeerk. Hắn đang ước lượng các rủi ro, tính toán phải làm gì. Nhưng với chiếc cựa đuôi của Ax dí sát cuống họng.
Tên Yeerk vẫn giữ cơ thể tôi không nhúc nhích.
"Mình giữ Jake ba ngày thế nào được." Cassie lập luận. "Gia đình bạn ấy sẽ phát hoảng lên ngay. Họ sẽ báo công an. Lão Chapman sẽ nhận ra là Jake không đi học lại cũng không có ở nhà. Lão sẽ ghép hai sự kiện lại với nhau..."
"Coi kìa. Mình đây mà, Jake đây. Mình đâu phải là một tên Yeerk."
Marco lắc đầu. "Nếu nó là, nếu có một tên Yeerk trong đầu Jake thì nó biết hết mọi bí mật của tụi mình còn gì. Nó mà liên lạc được với tên Yeerk nào khác thì bọn mình tiêu đời. Mình không thể cầu may được. Có thể Ax nói đúng mà cũng có thể không. Nhưng tụi mình không được lầm.
"
Tobias nói.
"Rachel, bồ nghĩ sao?" Marco hỏi.
Rachel nhìn vào mắt tôi. "Xin lỗi nha, anh Jake. Nhưng em phải tính nước an toàn. Anh hiểu điều đó mà."
"Coi kìa." tôi cố cãi. "Cassie nói đúng. Ba mẹ mình sẽ phát điên lên, sẽ báo công an, sẽ rao lên TV xem có ai thấy mình không... Mình muốn nói là không phải cạnh khóe gì bồ đâu Tobias, nhưng ba mẹ mình rất lo cho mình chứ hổng có bàng quan như ông cậu bà dì của bồ đâu." Tôi quay sang Cassie. "Cassie, làm ơn đi. Giải thích cho bọn nó hiểu giùm mình coi."
Làm ơn đi. Cassie, tôi nghĩ. Làm ơn đi mà, cứng rắn một lần thử coi. Đừng lụy gì mình. Đừng quá tốt như vầy chứ, chỉ một lần này thôi.
"Có một cách." Cassie ngập ngừng nói.
"Để biết Jake có phải là tên Mượn xác hay không ấy à?" Rachel vặn hỏi.
"Không." Cassie đáp. Giọng nhỏ đã mạnh dạn hơn. "Để gia đình Jake và nhà trường không biết bạn ấy vắng mặt. Ax có thể đóng vai Jake.
Cassie tuyệt vời. Nhỏ đã tìm ra giải pháp duy nhất khả thi. Tôi ước sao nói được với nhỏ ngay lúc này rằng nhỏ thật thông minh, thật tuyệt vời không thể tưởng được.
Tên Yeerk trong đầu tôi chẳng vui vẻ chút nào.
hả, Temrash 114 của vũng Sulp Niar?> tôi mỉa mai hỏi.
Ax chìa hai bàn tay thanh mảnh về phía khuôn mặt tôi. Mấy ngón tay anh bóp vào trán tôi.
ảnh nói.
Tên Yeerk không thể chịu đựng được nữa. Sự tiếp xúc của một người Andalite làm cho hắn nổi khùng đến mức mất cả sự kiểm soát cơ thể.
"Bỏ tay ra khỏi ta, đồ Andalite rác rưởi!" hắn hét toáng lên bằng một biến dạng của giọng tôi.
Nhưng chiếc đuôi của Ax vẫn ở cách yết hầu tôi có vài phân. Và tên Yeerk biết rất rõ chiếc đuôi đó nhanh chết người như thế nào. Hắn không cục cựa.
Mấy đứa kia trợn mắt nhìn.
"Tốt lắm," Rachel nói. "Ít ra thì bây giờ mình đã biết chắc."
"Không phải đâu, em nói trật rồi," giọng tôi khẩn khoản. "Tại Ax làm anh nổi khùng lên thôi mà. Nè sáng nay căng thẳng quá, đúng vậy không? Phải cho anh xả hơi chút chớ!"
Tobias lặp lại lời của tên Yeerk.
"Jake." Cassie nhìn thẳng vào mắt tôi nói. "Mình biết bồ hãy còn ở đó. Mình biết là bồ đang sợ. Nhưng bọn mình sẽ tống khứ cái vật đó ra khỏi đầu bồ, Jake à. Tin mình đi."