Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Chapter 3: sự vận hành

Nơi đây, ma thuật là linh hồn vận hành thế giới. Để sử dụng ma thuật, con người cần dẫn dắt nguồn mana hiện hữu xung quanh — như dùng lửa để đốt cháy động cơ vậy. Mỗi người sinh ra đều sở hữu một lõi mana riêng, giới hạn lượng mana nhất định, điều này phụ thuộc vào thiên phú bẩm sinh hoặc có thể tăng dần theo năm tháng rèn luyện.

Những kẻ không thể vận dụng ma thuật thường bị xem là kẻ bị thế giới ruồng bỏ. Thế nhưng, không phải ai cũng chấp nhận số phận. Một số người đã tìm ra con đường khác — họ chế tạo những thiết bị đặc biệt sử dụng tinh thể ma năng (đá mana), cho phép tạo ra sức mạnh không thua kém pháp sư, dù vẫn tồn tại nhiều giới hạn như thiếu linh hoạt hay dễ bị vô hiệu hóa.

Việc sử dụng được ma thuật là điều cơ bản, nhưng không phải ai cũng như ai. Mỗi cá nhân đều có hệ thống mạch ma lực trong cơ thể — đó là những mạch dẫn truyền năng lượng ma thuật. Mạch ma lực được chia làm năm cấp: Thiết, Đồng, Ngân, Kim và Tinh. Cấp càng cao, khả năng truyền dẫn mana càng tốt, giúp người đó mạnh hơn và có thể đồng thời liên kết nhiều nguyên tố để trở nên vượt trội trong chiến đấu.

Mỗi người sinh ra đều mang một thiên phú nguyên tố — được gọi là nguyên tố chính. Một người thường chỉ có thể điều khiển tốt một loại nguyên tố, nhưng nếu sở hữu thiên phú cao hoặc được thần linh ban phước, họ có thể dùng được nhiều nguyên tố, thậm chí tạo ra những tổ hợp dị thường vượt khỏi lẽ thường.

Còn những kẻ được thần linh chọn ban phước, thì càng trở nên đáng sợ. Ma thuật của họ khi kết hợp với dị năng do phước lành đem lại sẽ tạo thành những sức mạnh gần như bất khả chiến bại — khiến họ được gọi bằng những danh xưng thần thoại, và tên tuổi lưu truyền qua nhiều thế hệ.

Trong thế giới Nova, ma thuật được chia thành chín hệ nguyên tố : Hỏa, Thủy, Phong, Thổ, Mộc, Lôi, Băng, Quang và Ám. Mỗi cá thể sinh ra đều mang trong mình một thiên phú nguyên tố — đó là nguyên tố mạnh mẽ nhất kết nối với dòng mana trong cơ thể họ, được định hình ngay từ lúc linh hồn lần đầu chạm vào lõi mana.

Thiên phú nguyên tố là điều không thể thay đổi, nhưng những ai sở hữu mạch ma lực cao cấp hoặc được ban phước có thể dẫn truyền và sử dụng thêm một hoặc hai nguyên tố phụ khác.

Truyền thuyết kể rằng có những kẻ sinh ra đã hòa hợp cùng lúc ba đến bốn nguyên tố, những cá thể vô cùng hiếm hoi có khả năng thay đổi vận mệnh của cả lục địa.

"Alva ngồi trầm ngâm trong thư viện gia tộc vào một buổi chiều mưa rả rích, ánh mắt dõi theo những dòng chữ cổ kính trên trang sách ố vàng. Căn phòng tịch mịch, chỉ có ánh sáng nhàn nhạt từ ma cụ treo tường khẽ rọi lên những tấm bản thảo đã phai màu theo thời gian, hòa quyện cùng hương mực nồng và mùi da sách cũ kỹ, tạo nên một không gian tĩnh lặng, tách biệt hoàn toàn khỏi thế giới ồn ào ngoài kia.

Lật nhẹ từng trang, hắn như lắng nghe được hơi thở trầm mặc của lịch sử vọng về qua những hàng chữ viết tay cẩn thận. Những ký tự ấy dần hé lộ trước mắt hắn một thế giới rộng lớn hơn nhiều so với vùng đất mà hắn từng đặt chân đến – một nơi khắc nghiệt, thăm thẳm và ẩn chứa vô vàn hiểm nguy. Qua những ghi chép rời rạc, Alva dần thấu hiểu về các chủng tộc cổ xưa từng ngự trị trên những vùng lục địa này, về thời đại huy hoàng của các Đại pháp sư và những vị Thần đã an giấc ngàn thu trong truyền thuyết.

Có những chủng tộc giờ chỉ còn tồn tại trong những trang sử thi – những kẻ từng nắm giữ tinh túy tri thức, hay loài người đã từng hòa mình vào linh hồn của rừng già – nay đều đã biến mất không dấu vết, hoặc ẩn mình nơi ranh giới hư ảo giữa thực và mộng. Còn đế quốc Nova, nơi hắn đang sống, vốn dĩ cũng không được dựng xây từ sự phồn thịnh, mà từ máu và những lời nguyền rủa. Hắn đọc được những lời tiên tri bị che giấu dưới lớp bụi thời gian, những đoạn sử ký bị xóa bỏ khỏi ký ức nhân loại, và dần dà cảm thấy mình không còn là một kẻ bàng quan đứng ngoài câu chuyện.

Bất chợt, một trang giấy mỏng manh rơi khẽ khỏi một quyển sách cũ kỹ, bị kẹp hờ giữa hai trang đã nhàu nát. Trên đó là một ký hiệu cổ xưa ánh lên nhè nhẹ, tựa như đang khẽ rung động dưới ánh sáng mờ ảo – một loại ngôn ngữ xa lạ, vượt khỏi tầm hiểu biết của bất kỳ học giả đương thời nào. Alva khẽ nhíu mày, ngón tay thon dài chạm nhẹ lên ký hiệu kỳ lạ ấy. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, một luồng khí lạnh lẽo chợt chạy dọc sống lưng hắn, như thể vừa chạm vào một mảnh vỡ ký ức của một thời đại đã chìm vào quên lãng.

“Có lẽ… ta chỉ mới nhìn thấy lớp vỏ ngoài của thế giới này mà thôi,” hắn khẽ lẩm bẩm, ánh mắt vụt sáng đầy suy tư sau cặp kính pha lê mỏng manh. Mưa ngoài khung cửa sổ vẫn rả rích không ngừng, như những lời thì thầm xa xăm vọng về từ những cõi u minh huyền bí."

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free