Chapter 2: cầu nguyện
Alva quỳ xuống trước bệ thờ uy nghiêm, đôi tay đan chặt vào nhau, cúi đầu thành kính dưới tượng nữ thần.
Vẻ tôn nghiêm ẩn sâu khát vọng cháy bỏng, lời thầm nguyện vọng lên cõi thiêng liêng vô hình.
Bên cạnh, Vania quỳ phục lặng lẽ như hòa mình vào sự trang nghiêm bao trùm.
Mái tóc đen huyền như thác đổ xuống bờ vai thon đẹp, đôi mắt khép hờ tựa đang lắng nghe từng hơi thở linh thiêng, đôi môi mấp máy những lời cầu nguyện nghẹn ngào.
Ánh sáng thánh khiết từ chiếc bình vàng trong tay nữ thần Opulence lan tỏa, phủ lên mái tóc Alva một lớp kim quang óng ánh tựa vầng hào quang, tương phản với vẻ tĩnh mịch của Vania.
Không khí trong điện đặc quánh lại, thời gian dường như ngưng đọng.
Những cảm xúc lạ lùng xâm chiếm tâm trí hắn – thanh thản nhưng cũng căng thẳng đến nghẹt thở, như thể ánh mắt từ bi của thần linh đang xuyên thấu tâm hồn, bóc tách từng ý niệm nhỏ bé.
Hắn khẽ run rẩy, rồi từ từ mở mắt.
Trong khoảnh khắc tĩnh lặng ấy, ký ức như một cơn lũ quét ùa về – chính nơi này, một năm trước, hắn đã được nữ thần Opulence ban tặng phước lành định hình số phận:
"Thiên Bình Thương Ước" – nơi mọi trao đổi đều mang giá trị thiêng liêng.
Phước lành độc nhất vô nhị này ban cho hắn quyền năng giao dịch mọi kỹ năng, sức mạnh, cảm xúc, chỉ số… dựa trên khế ước vàng vô hình, với điều kiện tối thượng:
Tuyệt đối không có bất kỳ sự ép buộc nào từ hai phía.
Một nụ cười nhạt nở trên môi Alva — không kiêu ngạo, chẳng hân hoan — chỉ là sự thỏa mãn của kẻ đã có được món hời vừa ý.
Tuy nhiên, trong lòng hắn vẫn dấy lên một chút lo ngại.
Quyền năng "Thiên Bình Thương Ước" tựa lưỡi dao sắc bén hai đầu.
Mỗi giao dịch đều tiềm ẩn một cái giá, một sự đánh đổi vô hình mà không phải lúc nào cũng đoán trước được.
Những quyết định sắp tới của hắn sẽ nhuốm màu lên vận mệnh — không chỉ riêng hắn, mà còn cả những người cận kề.
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng như băng giá nhìn về phía chân trời xa xăm.
Con đường phía trước đã rõ ràng, nhưng hắn thấu hiểu sự chông gai tiềm ẩn.
Mỗi bước chân sẽ là một lựa chọn.
Và hắn phải gánh trọn mọi hệ quả.
“Không gì vô giá… chỉ là cái giá chưa đủ khơi dậy tuyệt vọng,” Alva khẽ lẩm bẩm, âm thanh nhẹ bẫng nhưng chứa đựng một sự kiên quyết lạnh lùng.
Vania lặng lẽ đứng bên, ánh mắt dõi theo hắn.
Cô không thể thấu triệt hết những giằng xé trong lòng Alva, nhưng cảm nhận rõ sự thay đổi nơi hắn.
Dù con đường phía trước nhuốm màu hiểm nguy, cô vẫn nguyện đồng hành.
Alva không ngoảnh lại.
Hắn sải bước, mỗi nhịp chân thêm phần kiên định.
Phước lành "Thiên Bình Thương Ước" vẫn chảy trong huyết quản, nhưng hắn không để nó trói buộc ý chí.
Hắn chỉ khắc ghi một chân lý:
Nếu phải trả giá, hắn sẽ không bao giờ chùn bước.
Hắn thầm nhủ, một sự thật lạnh lùng và quyết tuyệt:
“Không gì vô giá… chỉ là cái giá chưa đủ khơi dậy tuyệt vọng.
”
"Alva đứng trước bệ thờ, đôi mắt khép hờ, chìm vào dòng chảy ký ức về những tháng ngày đã qua. Một năm kể từ khi hắn đón nhận phước lành từ nữ thần Opulence, một năm không dài nhưng đủ để hắn gặt hái những thành quả phi thường. Hắn vận dụng "Thiên Bình Thương Ước" không hề mù quáng, mà bằng sự tính toán đến từng chi tiết, mỗi giao dịch với khế ước vàng đều được cân nhắc kỹ lưỡng để tối ưu hóa sức mạnh bản thân.
Phước lành của Opulence không chỉ ban cho hắn khả năng mua bán kỹ năng, mà còn cho phép hắn trao đổi những chỉ số cốt lõi của cơ thể, trí tuệ và năng lực ma pháp mà không cần tốn hàng năm trời khổ luyện. Chỉ sau một tháng, hắn đã sở hữu những ma pháp cơ bản. Tất cả đều là kết quả của những giao dịch khéo léo với "Thiên Bình Thương Ước."
Nhưng điều quan trọng hơn cả, hắn đã mua được vô vàn thời gian quý báu, thứ mà lẽ ra hắn phải đánh đổi bằng mồ hôi và nước mắt để lĩnh hội ma pháp một cách tự nhiên. Những ma pháp sư bình thường phải từng bước khai phá tiềm năng, từ những phép thuật sơ đẳng đến những bí thuật cao thâm. Họ phải miệt mài trên giảng đường, trải qua năm tháng rèn giũa để nâng cao năng lực. Nhưng với Alva, ân huệ của nữ thần đã đảo lộn tất cả. Khi cần, hắn chỉ việc giao dịch, và chỉ trong khoảnh khắc, tri thức và sức mạnh đó đã thuộc về hắn.
“Thật là một món hời không tưởng…” Alva khẽ nở một nụ cười hài lòng, nhưng sâu thẳm trong tâm can, một nỗi bất an mơ hồ vẫn âm ỉ về cái giá mà phước lành này sẽ đòi hỏi trong tương lai. Những quyền năng hắn nắm giữ hôm nay không phải là miễn phí, dù sự thật nghiệt ngã ấy vẫn còn ẩn sau bức màn vô hình."
"Mặc dù phước lành của Opulence ban cho hắn quyền giao dịch kỹ năng và chỉ số, Alva nhanh chóng nhận ra một sự thật. Những thứ thực sự đáng giá – những món quà ma thuật mạnh mẽ hay những chỉ số siêu việt mà hắn khao khát – không ai sẵn lòng trao đổi. Khế ước vàng của hắn, dù có khả năng kỳ diệu, nhưng lại bị giới hạn ở những thứ cơ bản: các kỹ năng ma thuật sơ cấp, phép thuật phục hồi đơn giản, vài chỉ số tăng trưởng về thể chất và trí tuệ... cùng với một số vật chất đặc biệt mà gia tộc hắn sở hữu, như tinh thể ma năng, lõi khoáng thạch hiếm, hoặc các bộ phận chọn lọc từ ma thú có thuộc tính ma thuật.
Hắn đã thử dò hỏi giao dịch với một vài pháp sư và chiến binh hùng mạnh, nhưng mọi lời đề nghị đều bị khước từ. Những kẻ mạnh ấy vẫn nắm giữ khư khư những kỹ năng tinh túy, không mảy may có ý định trao đổi chúng với những thứ tầm thường mà Alva có thể cung cấp.
Dẫu vậy, Alva không hề thất vọng. Với những kĩ năng và chỉ số này, đủ để tự vệ trong thế giới đầy rẫy hiểm nguy này. Hắn không cần những sức mạnh hủy diệt hay những kỹ năng siêu việt ngay lập tức.
“Dù sao thì…” Alva khẽ thở dài, giọng mang theo chút bất đắc dĩ, “Những thứ vĩ đại ấy chưa cần thiết với ta lúc này. Từ từ, rồi ta sẽ tìm cách mở rộng giới hạn của mình.” Hắn tự giễu một nụ cười nhạt, nhận ra rằng những gì hắn đang sở hữu, dù không phải là đỉnh cao, cũng đủ giúp hắn vượt qua những thử thách ban đầu của cuộc sống này.
Đương nhiên cậu có thể dành thời gian tiết kiệm được để chuyên tâm để học những gì mà cậu cần thiết.