Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Chương 1054 : Phách lối bắt chẹt

Nhìn những kẻ kia vênh váo tự đắc, Tô Hàn nhíu mày. Hắn thật muốn hỏi một câu, là ta càn rỡ, hay là các ngươi càn rỡ?

Đầu tiên, đám yêu thú kia xông đến vây công Tô Hàn trước. Nếu Tô Hàn không có thực lực như vậy, e rằng đã bị chúng ăn đến xương cốt cũng chẳng còn. Còn đám người trước mặt này, chắc chỉ đứng xa xem kịch, chẳng thèm lộ diện.

Tiếp theo, đám yêu thú này, từ bao giờ biến thành yêu thú của Thánh Linh Điện?

Nơi này là Yêu Thú sâm lâm. Thánh Linh Điện quả thực ở trong Yêu Thú sâm lâm, nhưng nên nhớ, Yêu Thú sâm lâm thuộc về Long Võ đại lục, thế lực nào cũng có thể đến, chỉ là bị Thánh Linh Điện chiếm cứ mà thôi.

Nếu nói như bọn họ, chẳng lẽ ta có thể đem tông môn Phượng Hoàng Tông đặt ở Yêu Thú sơn mạch, rồi tuyên bố toàn bộ Yêu Thú sơn mạch là của Phượng Hoàng Tông hay sao?

Thật nực cười.

Bất quá, lần này đến Thánh Linh Điện, chủ yếu là vì Bạch Lăng, xem như có việc cầu cạnh, Tô Hàn tạm thời không muốn đắc tội.

Vả lại đám người này, cao nhất cũng chỉ là Long Thần cảnh sơ kỳ, Tô Hàn thật không hứng thú ra tay với bọn chúng.

"Thôi đi."

Tô Hàn khẽ lắc đầu, nói: "Tô mỗ lần này đến đây, là muốn đến Thánh Linh Điện. Các vị là người của Thánh Linh Điện, chút chuyện nhỏ này, chúng ta không cần so đo quá nhiều. Mong chư vị hỗ trợ dẫn đường."

"Nực cười!"

Tô Hàn vừa dứt lời, Hà Dược cầm đầu đã hừ lạnh: "Ngươi là cái thá gì? Nói không so đo là không so đo à? Cho dù không so đo, cũng là chúng ta không so đo với ngươi, đến lượt ngươi không so đo với chúng ta khi nào? Còn chút chuyện nhỏ này, ngươi giết mấy chục con yêu thú của Thánh Linh Điện ta, mỗi con đều đáng giá hơn trăm vạn linh thạch, ngươi bảo là chuyện nhỏ?"

"Hà Dược sư huynh nói phải, ngươi ra tay trước, còn lý luận? Buồn cười!"

"Muốn chúng ta không so đo cũng được, ngươi giết tổng cộng ba mươi bốn con yêu thú, mỗi con không tính ngươi trăm vạn, cứ mười vạn hạ phẩm linh thạch đi. Ba mươi bốn con, tổng cộng ba trăm bốn mươi vạn hạ phẩm linh thạch, ngươi giao ra, việc này coi như xong."

"Đúng đó, nghĩ đến thực lực của ngươi, không lẽ ba trăm bốn mươi vạn linh thạch cũng không bỏ ra nổi?"

Những người khác hùa theo ồn ào, bộ dạng như Tô Hàn không đưa tiền, bọn chúng sẽ không bỏ qua.

Đám người này dĩ nhiên thấy được thực lực của Tô Hàn. Dù Hà Dược cảm nhận được tu vi của Tô Hàn chỉ là Long Thần cảnh trung kỳ, nhưng Hà Dược biết, thực lực thật sự của Tô Hàn tuyệt đối không chỉ Long Thần cảnh trung kỳ, ít nhất cũng là hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong, rất có thể che giấu tu vi. Nếu không, sao có thể chỉ bằng uy áp, đã khiến Chấn Thiên Hổ ngũ giai sơ kỳ thất khiếu chảy máu?

Yêu thú ngũ giai sơ kỳ, thực lực tương đương với nhân loại Long Thần cảnh trung kỳ.

"Đưa tiền!"

Hà Dược hừ lạnh: "Ba trăm bốn mươi vạn linh thạch, một xu cũng không thiếu!"

"Ha ha, kỳ thực nếu ngươi đưa ra số linh thạch này, chẳng những có thể tránh chuyện hôm nay, còn có thể kết giao với Thánh Linh Điện ta, cớ sao mà không làm?"

"Đúng đó, nếu ngươi không đưa, coi như đắc tội Thánh Linh Điện ta. Thánh Linh Điện là tông môn cấp bậc nào, ngươi nên biết."

Một đám người vừa nói, vừa tiến lên, vây Tô Hàn vào giữa.

Tô Hàn vốn không định so đo với bọn chúng, nhưng Hà Dược và đồng bọn rõ ràng không muốn bỏ qua như vậy. Cảnh này khiến Tô Hàn nhíu mày.

Đồng thời, Tô Hàn lại cảm thấy, đám người này có chút thiểu năng.

Hắn vừa rồi đã nói 'Tô mỗ', chỉ là không nói tên thôi, nhưng Hà Dược và đồng bọn căn bản không suy nghĩ thêm, thậm chí không cân nhắc xem mình rốt cuộc là ai, một lòng chỉ nghĩ đến linh thạch.

"Các ngươi đang bắt chẹt ta?"

Ánh mắt Tô Hàn nheo lại, bỗng nhiên cười một tiếng: "Dù đám yêu thú này thật sự là của Thánh Linh Điện các ngươi, dù ta thật phải bồi thường, nhưng ta giết chết, bất quá chỉ là chút yêu thú nhất giai, nhị giai thôi. Loại yêu thú này, cũng đáng giá mười vạn linh thạch? Theo ta thấy, các ngươi là muốn tiền đến phát điên rồi!"

"Láo xược!"

Thần sắc Hà Dược lạnh lẽo: "Ngươi ăn nói kiểu gì vậy? Ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không?"

"Vậy ngươi có biết, ngươi đang nói chuyện với ai không?" Thần sắc Tô Hàn cũng trở nên băng lãnh.

Người khổng lồ đối mặt kiến, căn bản lười động. Nhưng nếu con kiến kia cứ khiêu khích, thậm chí còn muốn cắn một cái, vậy thì khác.

Tô Hàn, chính là người khổng lồ kia, còn Hà Dược và đồng bọn, chỉ là đám kiến cỏ, chỉ tiếc bọn chúng tự mình không biết.

"Ha ha ha ha..."

Hà Dược đột nhiên cười ha hả, nói với những người xung quanh: "Hắn là ai? Các ngươi biết không?"

"Không biết..." Mọi người đều lắc đầu, vẻ trào phúng trên mặt cực kỳ rõ ràng.

"Nghe thấy rồi chứ?"

Hà Dược lại nhìn về phía Tô Hàn: "Ngươi nghĩ mình là ai? Long Hoàng cảnh cường giả? Hay Long Tôn cảnh? Hay là... Ngươi chẳng lẽ là thần linh hay sao? Ha ha ha ha... Hắn còn hỏi ta hắn là ai, cứ như cả Long Võ đại lục đều phải biết hắn vậy. Ta, Hà Dược, gặp qua nhiều người, nhưng chưa thấy ai mặt lớn như vậy!"

Tô Hàn nhẹ nhàng thở ra, chợt nói: "Các ngươi nên may mắn, lần này ta đến đây, là muốn cầu cạnh Thánh Linh Điện. Bằng không, các ngươi sẽ chết rất thảm."

Lời hắn nói đã cực kỳ khách khí, nhưng Hà Dược và đồng bọn căn bản không nghe lọt, ỷ vào đây là địa phận Thánh Linh Điện, mà bọn chúng lại là đệ tử Thánh Linh Điện, từ đó phách lối cuồng vọng, không hề nhượng bộ.

Loại người này, nếu đổi ở nơi khác, thật sẽ như Tô Hàn nói, khiến bọn chúng chết rất thảm.

"Đánh rắm!"

Hà Dược trực tiếp mắng một tiếng, chợt nói: "Nếu ngươi biết ngươi muốn cầu cạnh Thánh Linh Điện, vậy còn không mau đưa tiền? Ở đây nói nhảm làm gì? Ta không có thời gian lãng phí với ngươi ở đây. Hai lựa chọn, một là đưa tiền, hai là để cường giả Thánh Linh Điện ta ra tay, để ngươi chôn cùng với đám yêu thú đã chết!"

Nghe vậy, sắc mặt Tô Hàn lập tức trầm xuống: "Ngươi nói lại ta nghe xem?"

"Ta nói lại thì sao? Ngươi còn dám ra tay với ta chắc?"

Hà Dược cực kỳ tự tin: "Đúng, có lẽ chúng ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng ngươi cũng phải hiểu, ngươi đang ở đâu! Ta dám cá, nếu ngươi dám ra tay với chúng ta, không quá một phút, trưởng lão tuần tra của Thánh Linh Điện ta sẽ đến ngay!"

"Tốt, ngươi giỏi."

Tô Hàn cười lạnh một tiếng, triệt để mất kiên nhẫn, định ra tay giải quyết đám người này.

Nhưng ngay lúc Tô Hàn sắp ra tay, mấy chục bóng người từ đằng xa bay đến, người chưa đến, tiếng quát lạnh đã vang vọng.

"Hỗn đản, ngươi muốn chết phải không? !"

Thấy đám người này đến, Hà Dược và đồng bọn lập tức lộ ra nụ cười, rồi nhìn về phía Tô Hàn, tất cả đều cười lạnh.

"Là Lâm trưởng lão bọn họ!"

"Ha ha, trưởng lão tuần tra của Thánh Linh Điện ta đến rồi, ngươi chết chắc!"

"Thấy chưa? Lâm trưởng lão đến rồi. Vừa rồi nếu ngươi đưa tiền, giờ này còn có thể bình yên vô sự, nhưng bây giờ... Ngươi sợ là có đưa tiền cũng vô dụng!"

Kẻ mạnh luôn có cách để khẳng định sự tồn tại của mình. Dịch độc quyền tại truyen.free

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free