Giới thiệu
Khi ta cận kề sinh tử, Thành An đã khó khăn vay mượn bạc, cưới ta về làm thê tử. Gia cảnh chàng bần hàn đến nỗi, trong nhà chẳng còn lấy một hạt gạo, lại còn mang nợ vài thang thuốc, song vẫn một lòng cứu vớt sinh mạng ta. Về sau, ta ngỏ lời cùng chàng: “Nếu chàng chẳng chê thân phận ta từng là thông phòng của kẻ khác, ta nguyện cùng chàng trọn đời sánh bước.” Thành An kiên định gật đầu: “Lời ��ã thốt ra, cả đời không rời.”