Giới thiệu
Ngư thôn Dương Sa nằm tại bờ chính đảo Hải Nam gặp phải cơn bão dữ dội, cuốn bay mấy chục mái nhà đơn sơ trong thôn. Trong số những người chịu ảnh hưởng, có một hán tử đã có tuổi tên là Nam Cung Bột. Khắp Dương Sa thôn đều biết tiếng Bột vì nhiều lẽ: y có thân thể khôi ngô cường tráng, sức vóc dị thường, thủy tính xuất chúng; y lại là kẻ bần hàn nhất thôn, tửu lượng như biển, sức ăn phàm tục gấp năm bảy người thường. Bởi vậy, đã ba mươi tám tuổi mà y vẫn đơn độc một mình, cả đời làm lụng chẳng đủ no ấm, hà huống chi nuôi dưỡng người khác! Chúng thiếu nữ chưa xuất giá trong thôn vẫn luyến lưu dõi theo những bắp thịt cuồn cuộn trên cơ thể Bột, nhưng lại chưa từng một lần nghĩ đến việc kết duyên cùng y. Nam Cung Bột cũng tự biết thân phận, chỉ khẽ nháy mắt đưa tình, hoặc nhoẻn miệng cười duyên, chứ nào dám mở lời trêu ghẹo bất cứ ai! Nghề biển không giống nghề nông, chẳng dựa vào sức lực cày sâu cuốc bẫm mà tăng thêm thu lợi; ngư dân dong buồm ra khơi, phần lớn trông cậy vào vận may. Đôi khi cũng chỉ thu về vài con cá nhỏ, còn chẳng đủ để lót dạ! Thế nên, cho dù Bột có sức mạnh sánh ngang Hạng Võ cũng trở thành vô dụng! Y chưa lâm cảnh đói chết đã là điều may mắn cực độ! Vậy vì sao một tráng sĩ cường tráng như Nam Cung Bột lại cam chịu chôn vùi cả đời ở nơi đất đai cằn cỗi, nghèo nàn này? Vì sao y chẳng chịu đi nơi khác lập thân lập nghiệp?...