Giới thiệu
Mễ Vị vốn dĩ chỉ là một học trò không mấy nổi bật, từng bước phấn đấu trở thành đại sư trù nghệ, khiến một bữa cơm cũng khó có thể cầu được. Hai mươi năm trời nỗ lực cố gắng, vượt qua muôn vàn chông gai, vừa lúc hưởng thụ thành quả, giao lại sản nghiệp cho đồ đệ quản lý để bản thân vui thú an nhàn, nào ngờ lại gặp tai nạn giao thông mà qua đời. Không ngờ nàng vẫn may mắn còn sống, dù là xuyên không đến thế giới cổ đại, chẳng rõ là triều đại nào trong lịch sử. Song, miễn là còn sống, đã là ân điển của trời đất! Thế nhưng, lẽ nào ông trời lại cố tình trêu ngươi nàng? Mễ Vị:...... Không để nàng về trời sớm thì thôi đi, cớ sao trong bụng nàng lại còn có hài tử? May mắn thay, vận khí cũng không tệ, được vị trụ trì trong miếu cứu giúp, yên ổn tá túc trong miếu gần bốn năm vô ưu vô phiền. Song, ngày vui ngắn chẳng tày gang, khi tiểu tử nhà nàng vừa tròn ba tuổi, vị trụ trì liền thu xếp đồ đạc, đưa hai mẹ con xuống núi, bảo nàng đi tìm cha của đứa bé. Mễ Vị nhìn tiểu tử nhà mình mở to mắt gào khóc đòi ăn, không thể không vén tay áo, một lần nữa cầm nồi cầm muỗng, bước lên con đường mỹ thực.