Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Thiện Ác Bất Phân - Chapter 41: Kinh hoàng

Nắng sớm hồ Ngọc Thủy trong veo và tĩnh lặng. Chiếc thuyền câu sang trọng chở Giang Tử Kiều, Mị Kiều trong vai Giang phu nhân A Kiều, Lân công tử và phu nhân Mộc Yến Như nhẹ lướt ra giữa hồ. Khung cảnh hữu tình, gió mát hiu hiu, tưởng chừng là một buổi du ngoạn tao nhã đúng nghĩa.

Tử Kiều và Lân công tử ngồi đối diện nhau, vừa nhấp trà vừa thả câu, câu chuyện nhanh chóng chuyển từ thú vui điền viên sang thế sự Kinh Thành. Lân công tử quả thực kiến thức uyên bác, những phân tích về các phe phái trong triều, về sự lộng hành của các thế lực giang hồ, về bản chất của quyền lực và lòng người đều vô cùng sắc sảo, đôi khi thực tế đến tàn nhẫn. Tử Kiều cũng không phải tay vừa, hắn vận dụng tư duy hiện đại của mình, đối đáp đâu ra đó, đưa ra những góc nhìn mới lạ khiến Lân công tử liên tục gật gù tán thưởng, ánh mắt nhìn hắn càng thêm phần hứng thú. Hai người đàn ông như tìm được tri kỷ trong cách nhìn nhận thời cuộc, càng nói càng hợp ý.

Ngồi bên cạnh, Mị Kiều trong vai người vợ hiền thục, lặng lẽ rót trà, ánh mắt lẳng lơ thường ngày được che giấu khá kỹ sau vẻ dịu dàng, nhưng đôi tai nàng vẫn không bỏ sót một chi tiết nào trong cuộc đối thoại. Bên kia, Mộc Yến Như, vị phu nhân ngoài ba mươi của Lân công tử, lại là một hình ảnh hoàn toàn đối lập. Nàng ta quả thực "thiên kiều bá mị", vẻ đẹp mặn mà, đằm thắm của người phụ nữ từng trải kết hợp với sự quyến rũ chết người. Và đúng như lời đồn đại hoặc sự cố tình của Lân công tử, nàng ăn mặc cực kỳ táo bạo, gần như "mặc như không mặc". Chiếc váy lụa đỏ mỏng tang, gần như trong suốt, phần trên chỉ là hai mảnh lụa nhỏ vắt qua vai, che hờ đôi gò bồng đảo đồ sộ, căng tròn như muốn nổ tung, hai đầu nhũ hoa sẫm màu lộ rõ sau lớp vải. Phần dưới là chiếc váy xẻ cao táo bạo, mỗi cử động nhẹ nhàng đều để lộ đôi chân dài trắng nõn và ẩn hiện cả vùng tam giác bí ẩn không hề có lớp lót che chắn. Toàn bộ cơ thể nóng bỏng của nàng như một lời mời gọi trần trụi, thiêu đốt mọi ánh nhìn.

Trong lúc Tử Kiều đang tập trung vào cuộc nói chuyện với Lân công tử, Mộc Yến Như đang đưa tay rót trà cho hắn thì "vô tình" làm sánh một ít trà ra mu bàn tay mình. "A..." Nàng khẽ kêu lên một tiếng rất nhẹ, rồi đưa tay lên miệng thổi thổi vào chỗ bị "bỏng", đồng thời khẽ nghiêng người về phía trước. Hành động này khiến hai mảnh lụa che ngực nàng càng trễ xuống, phơi bày gần như toàn bộ đôi bầu vú trắng nõn, đầy đặn trước mặt Tử Kiều. Khe ngực sâu hút và hai đầu vú cương cứng hiện ra rõ mồn một.

Tử Kiều hơi khựng lại, ánh mắt không thể không lướt qua cảnh xuân quang đó. Hắn liếc nhanh sang Lân công tử, thấy chàng ta không hề tỏ ra khó chịu, ngược lại còn cười lớn, quay sang hắn nói: "Phu nhân nhà ta quả là đẹp phải không, Giang huynh? Ngay cả lúc hậu đậu cũng mang một vẻ quyến rũ riêng." Hắn ta không chỉ không nhắc vợ che đậy mà còn công khai cổ vũ, thậm chí còn xem đó là một "tiết mục" để giới thiệu với khách.

Thái độ của Lân công tử khiến Tử Kiều bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng. Sự phóng túng này có phần quá mức, thậm chí bệnh hoạn. Hắn cố gắng giữ bình tĩnh, cười đáp lễ: "Lân phu nhân quả thực là tuyệt sắc giai nhân."

Mộc Yến Như nghe lời khen và thấy thái độ của chồng, nàng mỉm cười đầy ẩn ý, từ từ ngồi thẳng dậy nhưng cũng không vội che đậy hoàn toàn.

Nhưng sự việc tiếp theo mới thực sự khiến Tử Kiều và Mị Kiều kinh hãi, và mối nghi ngờ khủng khiếp bắt đầu hình thành. Sau khi khen ngợi Tử Kiều thêm vài câu về tài trí, Lân công tử đột nhiên quay sang Mộc Yến Như, giọng ra lệnh không thể chống đối, dù vẫn cười nói: "Yến Như, Giang huynh đây là tri kỷ hiếm có của ta. Nàng hãy thay ta, thể hiện sự quý mến đặc biệt, dùng kỹ năng của nàng... hầu hạ Giang huynh một chút đi."

Hầu hạ? Bằng cách nào? Tử Kiều còn đang ngơ ngác thì Mộc Yến Như đã mỉm cười vâng lệnh. Nàng đứng dậy, bước tới trước mặt Tử Kiều, rồi từ từ quỳ xuống giữa hai chân hắn. Nàng nhìn hắn bằng ánh mắt mời gọi nhưng lại có phần vô hồn, rồi không một chút do dự, đưa tay kéo mạnh quần hắn xuống.

"Lân huynh! Không thể được!" Tử Kiều kinh hãi, theo phản xạ định đứng dậy ngăn lại.

"Ngồi yên!" Giọng Lân công tử đột nhiên trở nên lạnh lẽo, ánh mắt sắc như dao nhìn thẳng vào hắn. "Hay Giang huynh chê tiện nội của ta không đủ tư cách?" Một luồng sát khí vô hình tỏa ra từ người Lân công tử, khiến Tử Kiều cứng người lại.

Cái sát khí này, cái thái độ ép buộc bệnh hoạn này! Nó trùng khớp với những gì hắn hình dung về Huyết Thủ La Sát! Lẽ nào... Lân công tử chính là hắn ta? Nếu vậy, việc hắn từ chối lúc này chẳng khác nào tự sát! Tử Kiều liếc nhanh sang Mị Kiều, thấy nàng cũng đã tái mặt đi, ánh mắt nhìn hắn đầy cảnh báo và tuyệt vọng.

Họ đã rơi vào bẫy của ác quỷ!

"Cắn răng phối hợp!" Đó là suy nghĩ duy nhất lóe lên trong đầu Tử Kiều và Mị Kiều lúc này. Họ phải diễn, phải tỏ ra thuận theo để bảo toàn mạng sống.

Tử Kiều cố gắng thả lỏng cơ thể đang căng cứng vì sợ hãi, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo: "Lân huynh đã có lòng... tại hạ... tại hạ sao dám từ chối..."

Mộc Yến Như thấy hắn không phản kháng nữa, liền cúi đầu xuống, dùng miệng lưỡi bắt đầu phục vụ dương vật hắn. Kỹ năng của nàng quả thực điêu luyện, nhưng Tử Kiều chỉ cảm thấy ghê tởm và nhục nhã. Hắn nhắm mắt lại, cố gắng tưởng tượng ra điều gì khác, nhưng hình ảnh Lân công tử đang ngồi kia, thản nhiên nhìn vợ mình làm tình với kẻ khác bằng miệng, lại cứ hiện về ám ảnh.

Sau một hồi, Lân công tử ra hiệu cho Mộc Yến Như dừng lại. Nàng ta ngẩng lên, liếm môi, rồi lại nhận được lệnh tiếp theo. Nàng đứng dậy, vén cao chiếc váy lụa mỏng tang, hoàn toàn không mặc đồ lót, để lộ toàn bộ vùng kín được chăm sóc kỹ lưỡng. Nàng ngồi lên lòng Tử Kiều, dạng chân ra, để âm hộ của mình áp sát vào dương vật hắn. Nàng bắt đầu di chuyển eo lưng, cọ xát hai cơ thể vào nhau trong một vũ điệu đầy nhục dục và ép buộc.

"Ưm..." Nàng giả vờ rên rỉ, nhưng Tử Kiều cảm nhận rõ sự run rẩy vì sợ hãi của nàng. Hắn ngồi im như tượng đá, hai tay buông thõng, cố gắng chịu đựng sự sỉ nhục và ghê tởm này. Hắn biết Lân công tử đang quan sát từng biểu cảm của hắn, và hắn không được phép để lộ sự sợ hãi hay căm phẫn.

Lân công tử nhìn cảnh tượng đó, cười phá lên đầy khoái trá. Khi thấy đã đủ, hắn mới ra hiệu cho Mộc Yến Như dừng lại và trở về chỗ ngồi. Nàng ta lảo đảo đứng dậy, kéo váy xuống, mặt không còn chút huyết sắc.

Tử Kiều vội chỉnh lại y phục, cố gắng nuốt xuống nỗi nhục đang nghẹn lại ở cổ họng. Hắn không dám nhìn thẳng vào Lân công tử nữa.

Nhưng cơn ác mộng vẫn chưa kết thúc. Lân công tử lại quay sang Mị Kiều, người đang cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng.

"A Kiều phu nhân," hắn ta cười nói, bước tới gần. "Xem kịch vui rồi, giờ đến lượt phu nhân góp vui chứ nhỉ?"

Hắn ta lại quỳ một chân xuống trước mặt Mị Kiều, đưa tay định vén váy nàng lên. Mị Kiều theo phản xạ định rút dao găm giấu trong người, nhưng ánh mắt van nài và cảnh cáo của Tử Kiều đã ngăn nàng lại. Nàng biết, lúc này manh động chỉ có chết. Nàng cắn chặt răng, ngồi im chịu trận.

Lân công tử vén váy Mị Kiều lên, nhìn vào âm hộ của nàng với ánh mắt đầy hứng thú bệnh hoạn. Rồi hắn cúi xuống, dùng miệng lưỡi bắt đầu bú liếm một cách say sưa và điêu luyện.

Mị Kiều run lên bần bật vì ghê tởm và sỉ nhục. Nàng nhắm chặt mắt, bàn tay siết chặt lấy thành ghế đến trắng bệch. Nàng là sát thủ, không sợ chết, nhưng bị kẻ thù làm nhục theo cách này còn đau đớn hơn cả cái chết. Nàng cố gắng vận dụng hết nội công để giữ cho cơ thể không phản ứng lại một cách vô thức trước sự kích thích của Lân công tử.

Tử Kiều ngồi đó, chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng này, trái tim như bị hàng vạn mũi kim đâm vào. Hắn căm hận Lân công tử, căm hận Huyết Thủ La Sát, căm hận sự tàn độc và bệnh hoạn của hắn. Hắn cũng căm hận sự yếu đuối, bất lực của chính mình lúc này. Hắn thề, hắn phải sống sót, phải mạnh mẽ hơn, để một ngày nào đó, hắn sẽ bắt kẻ này phải trả giá đắt cho sự sỉ nhục ngày hôm nay!

Buổi "câu cá" cuối cùng cũng kết thúc trong bầu không khí nặng nề và đầy chết chóc. Lân công tử sau khi đã thỏa mãn thú tính của mình, lại tỏ ra vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra, hẹn gặp lại Tử Kiều rồi ung dung rời đi cùng Mộc Yến Như. Tử Kiều và Mị Kiều ở lại trên thuyền, nhìn nhau bằng ánh mắt chứa đầy sự căm phẫn, nhục nhã và quyết tâm trả thù. Chuyến đi Kinh Thành này đã trở thành một cơn ác mộng thực sự, và cuộc chiến với Huyết Thủ La Sát giờ đây đã mang thêm cả mối thù cá nhân sâu sắc.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free