Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Thiện Ác Bất Phân - Chapter 35: Vỏ bọc

Ngô Đồng trấn, cửa ngõ phía Nam kinh thành, những ngày đầu hạ không khí bắt đầu trở nên oi bức nhưng cũng không kém phần náo nhiệt. Trên con phố chính sầm uất, hiệu thuốc "Tế Dân Đường" của Giang công tử đã chính thức khai trương được gần một tuần. Vỏ bọc một thư sinh trẻ tuổi, tài cao học rộng, vì muốn tìm nơi yên tĩnh ôn thi nhưng cũng không quên hành nghề y giúp đời, đã nhanh chóng giúp Giang Tử Kiều tạo được thiện cảm ban đầu với người dân trong trấn.

Hiệu thuốc không quá lớn nhưng được bài trí trang nhã, sạch sẽ. Tầng trệt phía trước là nơi bắt mạch, kê đơn, với những tủ thuốc gỗ cao xếp ngay ngắn, tỏa ra mùi thảo dược thoang thoảng dễ chịu. Gian sau là nơi bào chế thuốc và kho chứa dược liệu. Tầng trên là nơi ở của Giang công tử và người hầu. Tử Kiều, trong bộ trường bào màu xanh nhạt giản dị, thường ngồi sau quầy thuốc, khi thì đọc sách y dược, lúc lại cẩn thận xem mạch, kê đơn cho vài bệnh nhân tìm đến. Vẻ ngoài thư sinh, thái độ ôn hòa nhưng lời nói khúc chiết, cộng thêm vài thang thuốc ban đầu tỏ ra hiệu nghiệm với các bệnh thông thường, đã dần tạo dựng uy tín cho vị "Giang đại phu" trẻ tuổi. Sau đó Tử Kiều vì quá lười biếng đã đề nghị Lý Khởi Phong điều đến một sát thủ giỏi y thuật đến đều hành, vừa tạo lớp vỏ bộc, vừa tiện cứu chữa nếu có huynh đệ nào bị thương trong khu vực xung quanh.

Bên cạnh hắn luôn có một nữ tử vận y phục màu xanh đậm, khuôn mặt lạnh lùng nhưng động tác nhanh nhẹn, quán xuyến mọi việc trong ngoài hiệu thuốc. Đó là Ảnh, người trên danh nghĩa là nha hoàn quản gia thân cận của Giang công tử, nhưng thực chất là chỉ huy đội Ảnh vệ 50 người và là cánh tay phải đắc lực của Tử Kiều tại đây. Nàng ít nói, chỉ lặng lẽ làm việc, nhưng ánh mắt sắc bén luôn âm thầm quan sát mọi thứ, đảm bảo an toàn tuyệt đối cho Quân sư.

Thạch Lâm, trong vai trò người hầu kiêm xa phu, ngày ngày lo việc đánh xe, khuân vác dược liệu, sửa chữa lặt vặt trong nhà. Vẻ ngoài chất phác, ít nói của gã hoàn toàn hòa nhập với cuộc sống nơi đây, không ai ngờ đó lại là một cao thủ Ảnh Nguyệt Các.

Người gây chú ý nhất trong Tế Dân Đường có lẽ là Mị Kiều. Đảm nhận vai trò nữ tỳ phụ trách bếp núc và chăm sóc nhà cửa, nhưng nàng ta chưa bao giờ từ bỏ bản tính phong tình của mình. Vẫn là những bộ y phục nửa kín nửa hở đầy khêu gợi, những ánh mắt lúng liếng đưa tình, những cử chỉ "vô tình" đầy ám muội khi mang trà, đưa điểm tâm cho Tử Kiều.

"Quân sư, người dùng chút trà hoa cúc giải nhiệt." Mị Kiều bưng khay trà bước vào, giọng ngọt như mía lùi. Nàng mặc chiếc yếm lụa màu vàng mơ, cổ khoét sâu hun hút, bên ngoài chỉ khoác hờ chiếc áo voan mỏng tang. Khi nàng cúi xuống đặt tách trà lên bàn Tử Kiều, đôi gò bồng đảo căng tròn như muốn nhảy xổ ra ngoài, khe ngực sâu thẳm ẩn hiện mời gọi.

Tử Kiều ngẩng lên, ánh mắt lướt qua cảnh xuân quang đó một cách bình thản, rồi dừng lại trên khuôn mặt xinh đẹp đang cười tình của nàng. "Đa tạ A Kiều." Hắn đáp, giọng điệu không lạnh không nóng, rồi lại tiếp tục xem mạch cho bệnh nhân.

Mị Kiều hơi bĩu môi vì sự thờ ơ của hắn, nhưng trong mắt lại ánh lên vẻ thích thú. Nàng biết vị Quân sư này không dễ đối phó, trò chơi mèo vờn chuột giữa họ vẫn còn dài. Nàng liếc nhìn Ảnh đang đứng ở góc phòng, thấy đối phương mặt không đổi sắc, liền ý tứ lui ra ngoài.

Cuộc sống dưới vỏ bọc mới ở Ngô Đồng trấn cứ thế trôi qua được vài ngày. Đêm đến, khi hiệu thuốc đã đóng cửa, căn phòng trên lầu mới thực sự trở thành trung tâm chỉ huy. Ảnh mang đến những mật thư đầu tiên được chuyển về từ mạng lưới Ảnh vệ đã cài cắm ở Kinh Thành.

Tử Kiều cẩn thận mở từng bức thư được viết bằng ký hiệu đặc biệt. Nét mặt hắn dần trở nên nghiêm trọng.

"Sao rồi, Quân sư?" Ảnh đứng bên cạnh, lặng lẽ hỏi.

"Tình hình phức tạp hơn chúng ta nghĩ," Tử Kiều đáp, chỉ vào một đoạn mật thư. "Huyết Sát Đường hoạt động rất mạnh ở Kinh Thành, không chỉ là ám sát thuê đơn thuần. Chúng đã bắt đầu can thiệp vào việc bảo kê các sòng bạc lớn, thậm chí có dấu hiệu móc nối với một vài quan viên cấp thấp trong Thanh Quân Trắc để làm ngơ cho hoạt động phi pháp."

Hắn lại xem một bức thư khác. "Tin từ mạng lưới 'Tai Mắt' cho biết, kẻ cầm đầu Huyết Sát Đường tại Kinh Thành được gọi là 'Huyết Thủ La Sát', võ công cao cường, thủ đoạn tàn độc, nhưng thân phận cực kỳ bí ẩn, ít khi lộ diện."

Ảnh khẽ gật đầu: "Thông tin này trùng khớp với những gì tôi nắm được trước đây. Xem ra chúng ta đã chạm đúng vào một con rắn độc."

"Còn tin từ Tứ Mỹ thì sao?" Tử Kiều hỏi.

Ảnh lấy ra bốn phong thư nhỏ hơn, được đánh dấu riêng biệt. "Đây là báo cáo đầu tiên của Xuân Cơ, Hạ Nhiễm, Thu Nguyệt và Đông Tuyết.

"

Tử Kiều lần lượt xem qua.

Xuân Cơ, với vẻ ngây thơ trong sáng, đã dễ dàng được một kỹ viện hạng trung thu nhận, bắt đầu làm quen với các khách làng chơi và các tỷ muội trong viện, bước đầu nghe ngóng được một vài thông tin về các vụ tranh chấp làm ăn gần đây có bóng dáng của Huyết Sát Đường.

Hạ Nhiễm, với vẻ đẹp bốc lửa và kỹ năng giường chiếu điêu luyện, đã nhanh chóng trở thành hồng bài của một trong những thanh lâu lớn nhất Kinh Thành. Nàng báo cáo đã tiếp cận được một vài thương nhân giàu có và quan viên hay lui tới đây, đang tìm cách khai thác thông tin từ họ, nhưng cũng gặp phải sự cạnh tranh và ghen ghét từ các kỹ nữ khác.

Thu Nguyệt, với vẻ đằm thắm, dịu dàng, chọn cách ẩn mình hơn, làm một nữ nhạc công trong một trà quán có tiếng, nơi nhiều văn nhân và quan lại hay lui tới bàn chuyện. Nàng báo cáo đã nghe được vài lời bàn tán về tình hình triều chính bất ổn và sự lộng hành của một số thế lực giang hồ, nhưng chưa có thông tin cụ thể về Huyết Sát Đường.

Đông Tuyết, người lạnh lùng và bí ẩn nhất, lại chọn cách tiếp cận trực diện hơn. Nàng báo cáo đã tìm cách gây chú ý và lọt vào mắt xanh của một phó đường chủ chi nhánh Huyết Sát Đường tại Kinh Thành khi hắn ta đến kỹ viện tìm vui. Nhiệm vụ của nàng đầy rẫy nguy hiểm nhưng cũng hứa hẹn thu thập được tin tức trực tiếp nhất.

Tử Kiều xem xong, khẽ gật đầu: "Xem ra mọi việc mới chỉ bắt đầu. Dặn dò Tứ Mỹ phải hết sức cẩn thận, an toàn là trên hết. Đặc biệt là Đông Tuyết, không được manh động."

"Đã rõ." Ảnh đáp.

Đúng lúc này, Thạch Lâm từ bên ngoài gõ cửa xin vào báo cáo: "Bẩm Quân sư, có chút chuyện ở ngoài phố."

"Chuyện gì?" Tử Kiều nhíu mày.

"Thuộc hạ vừa đi tuần tra một vòng," Thạch Lâm nói, "Thấy có đám du côn đang gây sự ở khu chợ phía Tây, đòi tiền bảo kê của mấy tiểu thương. Trông hành tung và khí thế của bọn chúng có vẻ không phải côn đồ tầm thường, rất giống người của Huyết Sát Đường."

Tử Kiều và Ảnh nhìn nhau. Huyết Sát Đường đã có mặt ở cả Ngô Đồng trấn này sao? Nhanh vậy?

"Số lượng bao nhiêu? Có cao thủ không?" Tử Kiều hỏi nhanh.

"Khoảng hơn chục tên, võ công không quá cao, nhưng tên cầm đầu có vẻ khá lợi hại. Chúng đang làm loạn ở đó, quan sai địa phương dường như không dám can thiệp mạnh." Thạch Lâm báo cáo.

Một thử thách đầu tiên đã đến nhanh hơn dự kiến. Đây là cơ hội để Tử Kiều thể hiện vai trò Quân sư, đồng thời cũng là để thăm dò thực lực của Huyết Sát Đường tại địa bàn này.

Hắn trầm ngâm suy nghĩ trong giây lát, ánh mắt lóe lên sự tính toán. Kế hoạch đối phó với đám du côn này bắt đầu hình thành trong đầu hắn.

"Ảnh," Tử Kiều quay sang người phụ tá đắc lực của mình. "Lập tức triệu tập 5 Ảnh vệ thuộc Lực Lượng Cơ Động đang ẩn mình gần đây nhất. Trang bị gọn nhẹ, chuẩn bị hành động theo lệnh của ta."

Ánh mắt Ảnh thoáng chút ngạc nhiên trước mệnh lệnh trực tiếp đầu tiên, nhưng nàng nhanh chóng gật đầu tuân lệnh, thân hình khẽ động, biến mất vào bóng đêm.

Tử Kiều đứng dậy, đi lại trong phòng, đầu óc hoạt động hết công suất. Ván cờ Ngô Đồng trấn đã bắt đầu sớm hơn dự định, và hắn phải đi nước cờ đầu tiên thật cẩn thận và hiệu quả. Cuộc đối đầu thực sự với Huyết Sát Đường... đã chính thức bắt đầu.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free