Thế Giới Trò Chơi - Chương 37: Quà
- CMN lần này nữa là lần thứ ba rồi đó! Tao nhớ sáng giờ có uống nhiều nước đâu nhỉ?
[Nghiệp quật ký chủ đó.]
- Nín ngay! Tao giải quyết sự vụ xong mày tới công chuyện với tao liền.
[Ký chủ chưa tới công chuyện với hệ thống là may rồi. Yêu cầu ký chủ hạn chế lên mặt với hệ thống để tránh nhận nhiều thứ không tốt vào người.]
- Rồi rồi tao biết rồi, nín đi!
Thằng Sinh đang khom người phóng qua mấy dãy hành lang với tốc độ bàn thờ.
Vì một lý do nào đó không rõ mà nó phải liên tục lê lết cái thân để đi giải quyết sự vụ cá nhân rất là nhiều lần từ nãy tới giờ.
Còn may cho nó là khu ngủ bây giờ chưa bị đổi lên chỗ hội trường.
Chứ mà đổi lên đó thì cái khoảng cách giữa chỗ nó ngủ với cái nhà vệ sinh còn xa gấp 2 3 lần bây giờ nữa.
- Móa, đi vệ sinh thôi mà cứ như tập thể dục, bực đéo chịu được!
Phóng đi phóng về hết đâu đó hơn 5 phút, thằng Sinh mệt mỏi ngã uỵch xuống chỗ của nó. Hai bên là hai thằng bạn trời đánh đang ngủ say như c·hết.
Xem thời gian bằng cái hệ thống g·ian l·ận thì còn đâu đó nửa tiếng nữa là hết giờ ngủ, mà nãy giờ nó bị h·ành h·ạ tới lui nhiều tới nỗi có muốn ngủ lại cũng không được nữa rồi.
Thế nên là thằng Sinh quyết định kiếm gì đó làm cho qua thời gian.
Mở cái túi đồ lên ngó ngó thì đột nhiên nó phát hiện ra trong một đống thuốc xanh thuốc đỏ của mình lòi ra một vật lạ.
- Cái này cái gì đây hệ thống?
[Quà ký chủ chưa mở sau khi làm nhiệm vụ đó.]
- Sao mày không nhắc tao luôn từ hồi nãy đi?!
[Hệ thống tưởng ký chủ nhớ nhưng cố tình để dành.]
- Dành ông nội mày! Mở mở liền lập tức ngay bây giờ!
[Ok ký chủ.]
[Đinh! Ký chủ nhận được không gian thứ nguyên x1, mảnh vỡ gì đó x1, kiến thức về thế giới x1, thẻ tham gia cốt truyện x1"
[Ký chủ đã học được kỹ năng liên kích]
[Liên kích (LV 1; 0/100: Tấn công liên tục vào cùng một mục tiêu trong 2 s + nhanh nhẹn + tinh thần. Lần t·ấn c·ông tiếp theo mạnh hơn lần trước đó 1,2 lần + sức mạnh + nhanh nhẹn. Thời gian hồi chiêu là 30 s - trí lực - tinh thần.]
- Ồ nhiều đồ lạ quá hén. Rồi đống này dùng làm gì?
[Ký chủ tự vào túi đồ xem thông tin, hệ thống không muốn tốn thời gian giảng giải cho ký chủ vào lúc này.]
- Khứa này càng ngày càng láo xược nhỉ?
Thằng Sinh nói xong thì cái hệ thống của nó cũng im luôn không còn phản hồi lại nó nữa. Vậy là nó phải tự thân vận động, mở cái túi đồ của mình ra để xem mấy thứ mới nhận được.
[Không gian thứ nguyên (LV 1; 0/1000): Một nơi trú ẩn riêng tư, thoải mái, người dùng có thể tùy ý làm những điều mình thích. Lưu ý những thứ được tạo ra ở đây không thể đem ra bên ngoài. Hồi 1% HP sau mỗi 1 phút. Hồi 1% MP sau mỗi 1 phút. Có một chút hiệu quả chữa trị những thương tật về chỉ số của người dùng.]
- Ê cái này lạ nè! Mấy thứ đồ tao có trước giờ chưa cái nào có thanh kinh nghiệm như cái này luôn! Rồi làm sao để tăng kinh nghiệm cho nó hả hệ thống?
[Ký chủ có thể dùng kinh nghiệm của mình để đổi cho nó. Cấp của ký chủ càng cao chất lượng kinh nghiệm càng tốt, tỉ lệ quy đổi cũng cao hơn. Trước mắt là khoảng một lượng kinh nghiệm cả cấp của ký chủ đổi được 1 điểm kinh nghiệm của cái thứ đó nên là ký chủ không cần lãng phí thời gian cho phần này lắm đâu.]
- CMN cắt cổ thế kia à?
[Đúng vậy, mà sau khi lên cấp tiếp theo thì cái thứ này sẽ cần nhiều kinh nghiệm hơn và chất lượng của kinh nghiệm cũng cao hơn.
Ví dụ như lấy hết 500 kinh nghiệm của ký chủ đổi được 1 kinh nghiệm ở cấp 1, thì qua cấp 2 số lượng nhiêu đó chỉ đổi được 0,1 kinh nghiệm thôi.]
- Đm thật là thái quá!
[Còn một cách là mua kinh nghiệm bằng điểm hệ thống, 1000 điểm mua được 1 kinh nghiệm. Tương tự, cấp càng cao đơn giá cũng càng cao luôn.]
- Thôi cái này nghỉ khỏe. Tao còn nợ mày chưa trả thì mua bán gì tầm này.
[Đinh! Hệ thống có khuyến mãi cho ký chủ. Cho vay với lãi suất 0% mỗi tháng! Cực kỳ ưu đãi, đăng ký ngay để nhận thêm nhiều chiết khấu hấp dẫn từ bổn hệ thống!]
- Rồi cái giá cho sự tốt bụng đó là...?
[Không có gì to tát. Ký chủ chỉ cần làm nhiệm vụ trả nợ cho hệ thống là được. Nợ càng nhiều nhiệm vụ càng khó, nội dung nhiệm vụ do hệ thống quyết định. Đương nhiên do đây là nhiệm vụ trả nợ nên ký chủ không bị phạt nếu thất bại nhưng cũng không có phần thưởng gì cả, chỉ để trả nợ thôi.]
- Nếu mượn xong không trả thì sao?
[Thì hàng hóa trong cửa hàng sẽ tăng giá vài lần sau mỗi tháng, phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ của ký chủ giảm vài lần sau mỗi tháng, h·ình p·hạt khi làm nhiệm vụ thất bại cũng sẽ kinh khủng hơn vài lần sau mỗi tháng. Vậy thôi đơn giản mà. Trả hết nợ thì mọi thứ quay lại như cũ ngay.]
- Tao quyết định rồi. Có c·hết tao cũng không mượn nợ mày đâu!
[Ký chủ vẫn đang nợ hệ thống 50 điểm kia kìa. Bây giờ ký chủ muốn tự kiếm điểm sau đó trả nợ hay làm nhiệm vụ của bổn hệ thống?]
- Hừ đợi đó, rồi tao sẽ trả hết những gì còn thiếu!
[Chúc ký chủ mạnh miệng vui vẻ.]
Thằng Sinh không để ý tới cái sự cà khịa của hệ thống mà tiếp tục xem thông tin món đồ tiếp theo.
[Mảnh vỡ gì đó (1/5): Mảnh vỡ của một vật phẩm bí ẩn, thu thập phần còn thiếu sẽ tạo nên điều bất ngờ.]
- Nghe đại loại như bảy viên ngọc rồng phiên bản cải tạo nhỉ?
Khá tò mò nên nó lấy cái thứ được gọi là "Mảnh vỡ gì đó" ra xem thử.
Một miếng trơn trơn, lành lạnh xuất hiện trong lòng bàn tay của nó.
Hơi đáng tiếc khi bây giờ cái thứ năng lực có thể dùng để nhìn thấy của nó tạm thời không dùng được, nên nó đành dùng tạm con mắt sắp hết hạn sử dụng của mình để ngó thử cho biết.
Thứ này có thể là màu đen, hoặc xanh đậm, hoặc màu nào khác nữa tùy thuộc vào độ si đa của cái con mắt của nó. Khá là bóng lưỡng, có phản chiếu ánh sáng hắt vào từ cái cửa sổ ngoài kia.
Nó cất cái thứ đen đen có hình tam giác, hoặc vuông, hoặc đại loại tương tự này lại vào túi đồ. Dự định là từ từ tính sau chứ bây giờ cũng không có manh mối gì cả, suy nghĩ nhiều chỉ tổ nhức thêm cái đầu chứ cũng không có tác dụng gì mấy.
Cất đồ xong thì nó lại tiếp tục xem thông tin của cái món đồ tiếp theo.
[Kiến thức về thế giới (LV max): Vật phẩm lưu trữ tất cả những kiến thức người dùng muốn biết về thế giới này.]
Nó để ý thấy bên cạnh chỗ xem thông tin có nút sử dụng nên cũng bấm vào luôn. Tính ra đây cũng là một trong những lần hiếm hoi mà nó không nhờ vả cái hệ thống của mình sử dụng vật phẩm dùm.
[Đinh! Hấp thu kiến thức hoàn tất.]
Một cảm giác mát mát chảy qua đầu nó. Sau đó...
Không có sau đó.
- Ủa là sao vậy ha?
[Để giảm tải áp lực lên cái linh hồn yếu gà của ký chủ thì cả đống dữ liệu vừa rồi đã bị hệ thống nhồi nhét hết vào tiềm thức, chỉ khi nào cần dùng tới nó mới nhảy ra thôi.]
- Làm ơn bỏ cái tật hở ra hai ba câu là phải có một câu cà khịa tao được không?
[Không.]
PS: Còn nữa còn nữa đừng nóng