Giới thiệu
Đây là một câu chuyện dẫn dắt độc giả vào thế giới của một hoàng triều lặng câm, ẩn chứa vô vàn bất ngờ, bí ẩn cùng những tình tiết khó lường cho đến tận hồi kết. Một tác phẩm quân sự, lịch sử với nền tảng quá khứ chân thực, hòa quyện cùng trí tưởng tượng phong phú của con người, mang đến cái nhìn đa chiều về thế cục. Truyện lấy bối cảnh triều Thanh những năm phong kiến, kế thừa những gì lịch sử lưu truyền. Vào tháng Giêng năm thứ ba, niên hiệu Thiên Mệnh, một ngày nọ, Nỗ Nhĩ Cáp Tề vừa thức giấc, sửa soạn lâm triều. Khi đẩy cửa sổ nhìn ra ngoài, ngài chỉ thấy nơi vầng trăng mờ nhạt còn lơ lửng nơi chân trời tây, một làn khói vàng vắt ngang, dài hơn bốn trượng, rộng chừng hai thước. Ngài liền quan sát kỹ lưỡng, rồi bất giác bật cười, cất tiếng: – Khí số nhà Minh đã tận rồi! Đây chính là điềm báo nước Kim của ta đang thịnh vượng. Bà Kế Đại phi đứng phía sau, cũng đang dõi theo hiện tượng kỳ lạ ấy. Chợt nghe lời Anh Minh Hoàng đế, bà bèn hỏi: – Bệ hạ lấy gì làm bằng cớ mà nói vậy? Anh Minh Hoàng đế đáp: – Khanh chẳng thấy đó sao? Vầng trăng kia há chẳng phải triều Minh ư? Trăng sáng mà ánh sáng nhạt mờ, há chẳng phải điềm báo suy vong ư? Giờ đây, khanh hãy nhìn làn khói vàng kia, nó ứng vào nước Kim ta đấy. Chữ “Kim” nghĩa là vàng, tức sắc vàng. Làn khói vàng ấy rất sáng, há chẳng phải điềm báo nước Kim ta sẽ thịnh vượng ư? Huống hồ, làn khói vàng lại còn vắt úp lên trên vầng trăng thì việc nước Kim diệt nước Minh há chẳng phải lẽ đương nhiên rồi sao? Bà Kế Đại phi nghe giải thích mới thấu hiểu, vội quỳ lạy, luôn miệng tung hô vạn tuế. Anh Minh Hoàng đế vội nâng bà dậy, thúc giục đòi ra lâm triều.