Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Thần Đạo Đan Tôn - Chương 2532

Vân Hà tiên tử đáp lời.

Vân Hà tiên tử thầm nghĩ, ánh mắt hắn quả nhiên không tồi. Tuy ba cô gái tuy đã đổi dung mạo, nhưng khí chất vương giả của Nữ Hoàng vẫn không thể nào thay đổi, vẫn cao quý, lạnh lùng như xưa. Một nữ nhân như vậy, đối với những thiên kiêu xuất chúng như Lăng Hàn hay U Nguyên mà nói, sức hấp dẫn là vô cùng lớn.

Lăng Hàn gật đầu nói: �� Ta nhớ rồi. Lần tới nếu ta gặp hắn, ta nhất định sẽ đánh cho hắn không dám tơ tưởng linh tinh nữa.

Vân Hà tiên tử không khỏi nghẹn lời. Nàng tiết lộ tin tức này, vốn muốn Lăng Hàn hiểu rằng ba cô gái Hổ Nữu là những người không thể chạm tới. Thế nhưng Lăng Hàn lại làm ngược lại, trực tiếp muốn ra tay với U Nguyên, chẳng phải thế là phản tác dụng sao?

– Thế còn hai người kia thì sao?

Lân Hàn hỏi.

Vân Hà tiên tử tròn mắt. Hắn đúng là tham lam quá, chưa có miếng nào vào miệng mà đã nhăm nhe cả nồi rồi sao?

– Vô Nhai và Tốn Phong.

Vân Hà tiên tử nói.

– Vô Nhai là Đế giả Bát Liên Thất Diệp. Tuy chưa chắc có thể tu luyện đến Thập Nhất Diệp, nhưng hắn cũng đã phi thường bất phàm rồi.

Nàng giải thích thêm với Lăng Hàn.

– Còn Tốn Phong là Đế giả Bát Liên Bát Diệp, thực lực còn mạnh hơn nữa.

– Ba người này chính là ba nhân vật mạnh nhất của khu vực Thiên Sứ chúng ta, còn U Nguyên sư huynh là người đứng đầu học viện!

Vẻ mặt nàng tràn đầy sự sùng bái. Đế Tinh ư, hiếm có đến tột cùng, ngay cả toàn bộ Dị Vực cũng chỉ vỏn vẹn khoảng trăm nhân vật như thế.

– Hiện tại, ngươi còn cảm thấy có thể giành được ba người kia sao?

Vân Hà tiên tử hỏi.

Lăng Hàn không đáp lời, chỉ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Vân Hà tiên tử, cười nói: – Nàng lần nào cũng khuyên ta đừng tơ tưởng đến ba cô ấy, chẳng lẽ nàng có ý với ta sao?

Vân Hà tiên tử tròn mắt há hốc mồm. Tên Ác Ma này cũng không tự soi gương lại mình, khuôn mặt xấu xí đến dọa người, nếu nàng để ý, chẳng phải là mắt đã mù rồi sao? Nàng hừ một tiếng, bật ra một chữ: – Cút!

Đôi mắt nàng như muốn phun lửa, từ trước tới nay chưa từng gặp qua kẻ nào tự luyến đến mức như Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười ha hả nói: – Ngươi có tin là ta có thể khiến ba cô gái kia nghe lời hay không?

– Ngươi?

Vân Hà tiên tử chỉ cảm thấy vừa bực bội vừa buồn cười, một nữ tử Thiên Sứ tộc nào lại đi coi trọng một tên Ác Ma tộc chứ? Huống chi trong tộc còn có những người ưu tú hơn nhiều.

– Có muốn đánh cược không?

Lăng Hàn cố tình dụ dỗ nàng.

– Được!

Vân Hà tiên tử lập tức ��ồng ý.

– Nếu như ngươi thua, ngươi cho ta một quả Bách Quả Thụ… không, nếu là ba người, mà ngươi không cua được ai, vậy thì phải bồi thường ta ba quả!

Nàng đã Ngũ Trảm, nhưng đệ đệ của nàng vẫn chưa có được thành tựu như mong muốn. Dù có một tiên quả có thể dùng cho cậu ấy, nhưng chỉ có một thôi, có thêm sẽ an toàn hơn nhiều. Hơn nữa, giả như đệ đệ chỉ cần một quả là thành công, thì thứ này đem ra bán cũng có giá trên trời. Đây chẳng khác nào có người dâng tiền đến tận tay, sao lại không muốn chứ?

Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói: – Được, nếu như ta không cua được ai trong số họ thì ta thua nàng ba tiên quả, nhưng nếu ta thành công thì sao?

– Nàng cứ việc nói.

Vân Hà tiên tử nói, nàng cũng không bận tâm Lăng Hàn sẽ ra giá bao nhiêu, ngược lại, nàng biết Lăng Hàn nhất định sẽ thất bại. Nghĩ bụng ta ra bụng người, một nữ nhân làm sao có thể coi trọng một tên Ác Ma tộc chứ? Huống hồ trong tộc còn có những người ưu tú hơn rất nhiều.

Lăng Hàn suy nghĩ một lát rồi nói: – Ta muốn đại dược Thất Liên cấp bậc, mỗi khi cua được một người, nàng phải bồi thường ta một cây!

– Có thể.

Vân Hà tiên tử nhận lời dứt khoát. Tiên dược đánh cược Tiên dược, vốn dĩ đây là một cuộc đánh cược công bằng, hơn nữa... Lăng Hàn căn bản không thể nào thắng được.

– Một lời đã định.

Lăng Hàn cười nói.

Họ liên tục đi ba ngày đường, sau đó dừng lại nghỉ ngơi.

Quả nhiên, mọi người đều xa lánh Lăng Hàn, quây quần bên đống lửa ngồi thành vòng tròn. Có thể thấy, khi Lăng Hàn tới, không một ai di chuyển để nhường chỗ cho hắn, mà cứ tự nhiên ăn uống.

Ha ha, ngươi thực lực mạnh thì ích lợi gì? Lúc này ngươi có thể ra tay làm hại người khác sao?

Ngay cả Vân Hà tiên tử cũng chỉ mỉm cười thôi, không hề mở miệng nói giúp Lăng Hàn một lời nào, ai bảo tên này quá cuồng ngạo làm gì?

Lăng Hàn khẽ mỉm cười, đi tới bên cạnh Nữ Hoàng rồi nói: – Ta có thể ngồi ở đây không?

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người kinh ngạc đến đờ đẫn.

Ngươi đúng là quá vô liêm sỉ đi! Kia là ba mỹ nhân tuyệt sắc, nhìn nhiều đã là một sự bất kính rồi, ngươi lại còn dám mở miệng nói muốn ngồi giữa các nàng? Sao ngươi không đi chết quách đi?

Thế nhưng, điều càng khiến người ta kinh ngạc hơn chính là, hai cô gái kia lại hơi xê dịch người, nhường cho Lăng Hàn một chỗ.

– Đệt!

Mọi người chết sững nhìn Lăng Hàn ngồi xuống, chỉ cảm thấy mọi thứ như trở nên không thật.

Vân Hà tiên tử đang uống trà, thấy vậy liền phun trà ra ngoài, rồi không ngừng ho sặc sụa.

Lăng Hàn nói có thể cua được ba cô gái, hiện tại tuy chưa thể coi là thành công trọn vẹn, nhưng ít ra cũng đã được một nửa. Nếu không thì, ai sẽ sẵn lòng để một tên đàn ông hôi hám ngồi giữa, huống chi hắn vẫn là tên sâu bọ của Ác Ma tộc chứ?

Tất cả mọi người tức giận đến gần chết. Mỹ nhân tuyệt sắc cỡ nào, lại không hiểu vì sao liền cam tâm khuất phục tên này, khiến bọn họ thật sự chỉ muốn cầm khối đậu hũ đâm chết mình cho rồi.

Cũng may, Nữu bĩu môi, có vẻ rất bất mãn, chắc hẳn rất căm ghét tên bá đạo này.

– Oa, Nữu không vui!

Hổ Nữu hằn học nói.

– Ngồi chỗ của Nữu, ngồi chỗ của Nữu!

Tiểu nha đầu vỗ vỗ mặt đất bên cạnh mình, kêu lên.

– Ta sát!

Tất cả mọi người đều suýt té ngửa, cứ tưởng Hổ Nữu chán ghét Lăng Hàn, ai ngờ nàng lại đang ghen tị vì Lăng Hàn không ngồi cạnh mình.

Lăng Hàn cười phá lên: – Đến, ngồi trên đùi ta.

Hổ Nữu ngay lập tức chuyển giận thành vui, trước tiên đứng lên, rồi lao ngay vào lòng Lăng Hàn, tìm một tư thế thoải mái nhất để dựa vào, vô cùng thích thú.

Mọi người: –...

Ai có thể nghĩ tới, ba nữ Đế giả xinh đẹp như Thiên Tiên lại bị một tên Ác Ma tộc xấu xí như lợn cưa đổ?

Thật không hợp tình hợp lý chút nào!

Lăng Hàn quay sang Vân Hà tiên tử, chớp chớp mắt đầy ẩn ý, ngụ ý là nàng đã chịu thua cuộc, giờ thì nàng nợ ta ba cây Tiên dược rồi.

Những người khác lại không biết, nhất thời tức giận đến muốn xông vào đánh hội đồng Lăng Hàn. Này tên kia, đã chiếm được ba siêu cấp mỹ nhân rồi, lại còn muốn tơ tưởng đến Vân Hà tiên tử nữa sao?

Vân Hà tiên tử với tư cách là một nữ nhân, nàng làm sao có thể tin được các nữ Đế giả sẽ nhất kiến chung tình với một kẻ nào đó, huống chi đối phương lại là một tên Ác Ma tộc, mà cả ba người đều cùng coi trọng một kẻ duy nhất.

Nàng chợt bừng tỉnh: – Các ngươi đã sớm quen biết nhau từ trước đúng không?

Lăng Hàn cười ha hả, vỗ tay nói: – Không tệ không tệ, nàng thật thông minh.

Truyện được biên tập và xuất bản độc quyền tại truyen.free, mong bạn đọc tiếp tục ủng hộ.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free