(Đã dịch) Thần Đạo Đan Tôn - Chương 2314
Ngươi đã biết rõ có một thế lực đang truyền bá hệ thống tu luyện khác, ý đồ phá vỡ phiến thiên địa này.
Tiểu tháp cũng không nói nhiều, đi thẳng vào vấn đề.
– Ừ.
Lăng Hàn gật đầu.
– Kỳ thực, từ rất lâu rồi, thế lực này đã bắt đầu xâm lấn.
Tiểu tháp ung dung nói:
– Chúng không thuộc thế giới này, mà là đến từ thế giới khác. Nếu ngươi hỏi ta chúng ở đâu, ta đây cũng không rõ ràng lắm.
– Ban đầu, hai thế giới chỉ có một vài điểm liên thông. Cường giả không thể vượt qua được vì thông đạo quá bất ổn định, hơn nữa còn có thế giới chi lực bài xích không cho cường giả đi qua. Còn kẻ yếu thì không thể chống lại giới lực nên bị ép chết.
– Đúng vậy, cái gọi là cường giả ta nhắc đến chính là Tiên Vương cửu trọng.
Lăng Hàn lắng nghe rất yên tĩnh, nhưng khi tiểu tháp bổ sung một câu lại khiến hắn cứng họng. Tiêu chuẩn cường giả này quá cao rồi, tìm khắp Tiên Vực cũng có mấy ai đạt yêu cầu đâu.
– Ban đầu, các đại nhân vật của Tiên Vực không xem đó là việc quan trọng. Nhưng điểm liên thông này dần ổn định, đến một ngày nào đó, cuối cùng Tiên Vương cửu trọng, Tiên Vương bát trọng cũng có thể thông qua.
– Không đợi Tiên Vương của chúng ta kịp đi xem xét tình hình, vô số cường giả từ thế giới đối diện đã ồ ạt tràn sang.
– Ban đầu, thế giới chúng ta không kịp chuẩn bị, dẫn đến vô số sinh linh đồ thán, thậm chí số lượng Tiên Vương vẫn lạc còn được tính bằng trăm vạn.
– Mãi đến khi mấy vị Thiên Tôn ra tay, cục diện mới được trấn giữ.
– Trong trận chiến thảm khốc nhất xảy ra tại Côn Bằng Thiên, ngay cả Côn Bằng và mười bảy Tiên Vương cửu trọng đều đã vẫn lạc, khiến Tiên Vực nguyên khí tổn thương nghiêm trọng. Cho dù đã trải qua bảy, tám kỷ nguyên, vẫn không thể khôi phục nguyên khí về thời kỳ cường thịnh.
– Chuyện này vẫn chưa chấm dứt. Cường giả thế giới khác không ngừng mở rộng các điểm liên thông, ý đồ tập hợp lại lực lượng để tiếp tục xâm lấn thế giới chúng ta.
– Đối phương cũng có cường giả Thiên Tôn. Trong quá trình không ngừng gia cố điểm liên thông, ngay cả Thiên Tôn cũng có thể thông qua, chứ không còn là hình chiếu nữa.
– Hai thế giới đại chiến chưa bao giờ ngừng nghỉ.
– Chúng ta gọi đó là hắc ám thủy triều.
– Trong đó, thế lực hắc ám đã nghĩ ra rất nhiều biện pháp hòng phá vỡ thế giới chúng ta. Chúng truyền bá một hệ thống tu luyện khác, đó là một biện pháp nhằm tan rã căn cơ thế giới này.
– Tiên linh mà chúng tín ngưỡng... chính là một Thiên Tôn của bọn chúng.
Lăng Hàn đã sớm không thốt nên lời. Thì ra, tiên linh là một tồn tại phi thường. Thiên Tôn, đó là tồn tại siêu việt khỏi quy tắc thiên địa!
– Ồ, tại sao ngươi không nói?
Hắn phát hiện tiểu tháp không nói nữa.
Tiểu tháp dùng giọng điệu không chút dao động trả lời:
– Điều nên nói ta đã nói cho ngươi biết rồi, điều không thể nói thì ngươi hỏi cũng vô dụng.
Được!
Nhưng lần này Lăng Hàn khá hài lòng, ít nhất hắn đã biết rõ địch nhân chân chính là ai.
Thế lực ngầm chính là kẻ xâm nhập từ thế giới khác, muốn tiêu diệt Tiên Vực.
– Chúng làm vậy vì mục đích gì?
Lăng Hàn hỏi thêm một câu.
– Muốn biến chúng ta thành nô lệ sao?
– Không phải.
Tiểu tháp hiếm hoi mở miệng, giọng điệu trầm trọng và nghiêm túc:
– Đây là cuộc chiến tranh giữa hai giới. Một khi chúng ta thua, thế giới kia sẽ thôn phệ thế giới của chúng ta, và tất cả chúng ta... đều sẽ tan thành mây khói. Ngay cả dấu ấn ký ức cũng sẽ không tồn tại, cứ như chúng ta chưa từng xuất hiện trên thế giới này vậy.
Lăng Hàn sợ đến nổi da gà. Đây không phải chuyện chết một hai người, mà là xóa sổ tất cả mọi thứ.
Không được, tuyệt đối không được!
– Đi! Cho dù thế nào đi nữa, cũng tuyệt đối không thể để chúng rút cạn thiên địa bổn nguyên!
Lữ Hải Dũng có một sự tín nhiệm khó hiểu với Lăng Hàn. Khi hắn nói có thể tìm ra tiên cổ chiến trường, nàng không chút hoài nghi, lập tức xuất phát.
Sau khi tiến vào Côn Bằng Thiên, Trần Sương Sương được thả ra quay về Thiên Thánh Cung.
Đi theo đám người Lăng Hàn quá nguy hiểm, ngược lại, nếu nàng đơn độc một mình thì căn bản sẽ không có ai để ý tới nàng.
Lăng Hàn cũng rất muốn lập tức đi tới Thiên Thánh Cung thăm nhi tử. Nhưng khi biết thế lực ngầm đã đạt được thiên địa bổn nguyên và muốn dùng nó để mở rộng, ổn định thông đạo giữa hai giới – điều đó sẽ đẩy Tiên Vực tới bờ vực diệt vong thêm một bước – hắn liền từ bỏ ý định đến Thiên Thánh Cung.
– Chúng ta đánh không lại thế giới kia sao?
Lăng Hàn hỏi.
Tại sao chúng có thể xâm lấn chúng ta, mà cường giả Tiên Vực lại không thể phản công?
Tiểu tháp nói:
– Bởi vì chúng mạnh hơn!
Đơn giản, rõ ràng, cho dù ở bất cứ đâu, nắm đấm lớn chính là đạo lý.
– Mạnh đến mức nào?
Lăng Hàn muốn biết.
– Thế giới chúng ta, vào thời kỳ mạnh nhất, có bốn vị Thiên Tôn. Hiện tại chỉ còn ba người. Còn thế giới kia... có tới bảy Thiên Tôn.
Tiểu tháp nói ra một sự thật nghiêm trọng.
Bảy vị Thiên Tôn!
Chiến lực chênh lệch quá xa.
Lăng Hàn im lặng. Muốn hóa giải nguy cơ của Tiên Vực, hắn phải đạt tới cấp bậc Thiên Tôn, nếu không, Tiên Vương cửu trọng cũng không có tư cách đối địch với Thiên Tôn.
– Thiên Tôn mạnh như thế nào?
Hắn lại tò mò hỏi một câu.
– Mười vị Tiên Vương cửu trọng, những Tiên Đế đỉnh cao nhất, mới có thể ngăn cản được một vị Thiên Tôn.
Tiểu tháp trầm ngâm rồi nói:
– Chú ý, là ngăn cản chứ không phải đối chọi lại Thiên Tôn.
Tiên Vương cửu trọng đã có thể sánh ngang với thiên địa, nhưng Thiên Tôn lại là tồn tại siêu việt khỏi thiên địa, đã thoát ly khỏi hạn chế của nó.
– Nói cách khác, cho dù thiên địa này bị hủy diệt thì Thiên Tôn cũng sẽ không tiêu vong sao?
Đột nhiên Lăng Hàn nghĩ tới cái gì đó.
– Không sai.
Tiểu tháp gật đầu.
Lăng Hàn giật mình. Khó trách tiểu tháp và Đại Hắc Cẩu thỉnh thoảng lại phàn nàn, nói rằng mấy lão gia hỏa kia xem thường thương sinh. Trên thực tế, cho dù hạo kiếp thực sự xảy ra, họ cũng sẽ không chết, thậm chí còn có thể sống rất tốt ở thế giới khác. Thế nên, họ không có khả năng dùng đao thật thương thật mà liều mạng.
– Ngừng ở đây!
Đột nhiên tiểu tháp nói ra.
– Ngừng ngừng ngừng.
Lăng Hàn vội vàng nói.
Lữ Hải Dũng dừng lại, thả mọi người ra.
– Nơi này?
Nàng có chút ngạc nhiên.
Đây là một khu vực khỉ ho cò gáy, ngay cả một tảng đá trọc lóc cũng không có, tại sao nơi này lại là cổ chiến trường chứ?
– Tiểu tháp?
Lăng Hàn kêu gọi.
– Nơi này!
Tiểu tháp phụ trách chỉ dẫn phương hướng.
Mọi người đi thêm một đoạn rồi dừng lại, bốn phía vẫn vắng vẻ.
– Ngu xuẩn! Ta đã nói Tiên cổ chiến trường bị lực lượng Tiên Vương đánh vào hư không rồi mà. Nơi này chỉ là một lối vào, cho dù có đi thẳng vào hư không cũng không thể tìm được cổ chiến trường đâu.
Đột nhiên Tiểu Cốt kích động kêu lên: – Nha nha!
Mọi quyền lợi đối với bản biên tập này thuộc về truyen.free, mong bạn đọc ủng hộ.